Bốn tỷ đồng trong tay Lam Uyên chuẩn bị bay theo gió. Tiền nộp lên tòa án, tiền hậu sự họ Tô, tiền giúp Thiên Bình, bla bla... lòng đau như cắt a~
Lại nói, hậu sự của người chết cô chưa có kinh nghiệm, đành nhờ mẹ Lam ở nhà ngày mai đến giúp đỡ một chút. Coi nhớ ngày Dạ Trạch nhập viện mẹ từng gặp qua mấy người kia, nhìn sắc mặt cũng không bài xích. Qua cuộc gọi nữa, Lam Uyên thành công sắp xếp ổn thỏa tang lễ ngày mai.
Thở dài một cái, cô quay sang, phát hiện Đại Ca sớm đã nằm bò ra bàn ngủ. Con hàng này có cần... như thế không? Chưa đến nửa tiếng đã đi gặp Chu Công rồi.
Lam Uyên đứng dậy, đi xung quanh giá sách xem xét, rốt cục chọn ra một cuốn ngôn tình cũ, ôm ra bàn đọc.
Motif phổ biến, nữ chính và nam chính yêu nhau, cưới nhau rồi tàn đời. Bất quá, cô có thể ngồi dí mặt vào đọc được phân nửa và hai trang kết, sau đó giống như Đại Ca, nằm bò ra bàn ngủ...