Một sinh mệnh hai mươi mốt tuổi, hai mươi mốt năm bị lừa gạt.
Giả dối, tất cả đều là giả dối.
Sự tồn tại của Mười Một vốn đã chỉ là trong sự giả dối, hắn bất quá chỉ là một thí nghiệm phẩm.
Rất khó tiếp thụ, thật sự rất khó tiếp thụ. Hai tay của Mười Một chậm rãi nắm chặt lại, nắm rất chặt, chặt đến mức hai tay chẳng còn giọt máu nào. Phẫn nộ, đây là lần đầu tiên trong đời hắn cảm thấy phẫn nộ. xem tại TruyenFull.vn
Thanh âm của tiến sĩ Tần truyền qua mic vào trong gian phòng Mười Một đang ngồi: "Mười Một, kì thực ta thật phải phải cảm tạ ngươi, là ngươi giúp ta có thể không ngừng hoàn thiện những chiến sĩ được cải tạo. Để biểu thị sự cảm tạ của ta với ngươi, ta sẽ để ngươi chết trong tay chiến sĩ được cải tạo đời thứ hai nhé."
Lời vừa dứt, một cánh cửa trong gian phòng kia được kéo lên, bên trong có ba thiếu niên chừng mười bốn mười lăm tuổi mặt mũi chẳng hề có chút biểu tình nào bước ra.
Quá giống. Mười Một phảng phất như đang nhìn thấy cái bóng của mình thời thiếu niên, bọn chúng cũng là chiến sĩ cải tạo sao?
"Chiến sĩ cải tạo đờI thứ nhất và chiến sĩ cải tạo đời thứ hai…ha ha ha ha…Hãy để ta xem ai mới là kẻ mạnh nhất nào!"
Mười Một nhìn về phía gian phòng đối diện qua bức tường pha lê, Sở Hải Lan đước nước mắt giàn dụa lúc này như đang cãi nhau với tiến sĩ Tần. Mười Một chẳng có hứng thú để ý, hắn đang nhìn về phía ba thiếu niên kia.
Không biết kết quả tranh cãi bên kia thế nào, cuối cùng Sở Hải Lan dán sát vào lớp kínhpha lê mà nhìn Mười Một, mắt không ngừng đổ lệ. Còn tiến sĩ Tần vẫn luôn đứng sau lưng bà ta, trên mặt lộ ra một nụ cười âm lãnh.
"Bắt đầu!" Theo tiếng hét của tiến sĩ Tần, trong mắt ba thiếu niên kia đồng thời lóe lên sát cơ, ngay lập tức cả ba hướng về phía Mười Một lao tới.
Đây chính là vận mệnh sao? Kết quả cuối cùng chỉ có cái chết?
Không? Tuyệt đối không thể khuất phục mệnh vận.
Mười Một đột nhiên dụng lực đạp chân phải xuống đất, cả thân hình lăng không bay lên, lao thẳng về phía ba thiếu niên kia.
Hai thiếu niên ở hai bên trái phải đồng thời dừng chân lại, mặt quay vào giữa, song thủ đan lại. Thiếu niên ở giữa bước lên tay hai thiếu niên kia, hai thiếu niên kia dụng lực hất lên, thiếu niên ở giữa đó lao thẳn tới Mười Một.
Mười Một ở trên không trung chẳng thể tránh nổi, chỉ đành đưa tay xuất quyền đánh về phía thiếu niên kia.
"Rắc rắc!" Tiếng xương gãy vang lên giòn tan, Mười Một và thiếu niên kia đồng thời rơi xuống đất. Mười Một vung vung thử cánh tay mình, trừ chuyện hơi đau ra thì chẳng có gì đáng ngại. Còn thiếu niên kia thì cả cánh tay đã rũ xuống, chắc là xương tay đã gãy nát rồi.
"Không có cảm giác đau." Đây là đánh giá của Mười Một, thiếu niên kia chẳng hề tỏ ra đau đớn chút nào, phảng phất như cánh tay đó căn bản chẳng phải là của hắn vậy.
Cùng lúc Mười Một rơi xuống, hai thiếu niên còn lại cùng đồng thời lao tới công kích hắn.
Mười Một hơi nghiêng người né tránh, tiếp đó xuyên qua giữa hai người. Quá nhanh, động tác của Mười Một thực sự đã đạt đến tốc độ cực hạn của cơ thể con người, chỉ còn có thể nhìn thấy một dải nhân ảnh nhàn nhạt mà thôi. Hai thiếu niên kia sững sờ Mười Một chút, Mười Một đã chạy đến trước mặt thiếu niên bị gãy tay kia.
Thiếu niên bị gãy tay kia vung chân lên đá thẳng tới Mười Một. Mười Một chẳng hề tránh né, hắn vung nắm đấm lên và nện thẳng xuống cẳng thân thiếu niên kia.
"Rắc rắc!" Một một tiếng xương gãy giòn tan vang lên, đùi của thiếu niên vừa gãy tay kia đã bị Mười Một đánh gãy tiếp. Nhưng Mười Một cũng bị lực phản chấn cực mạnh đó đảy lùi lại vài bước, cả nắm tay cảm thấy hơi ê ẩm.
Hai thiếu niên kia đồng thời lao tới, cả ba xoắn vào nhau mà đánh đấm.
Thiếu niên gãy tay kia cũng hoàn toàn chẳng hề để ý đến chuyện gãy tay gãy chân, hắn lò cò một lân lao về phía Mười Một, trên mặt vẫn chẳng có chút biểu tình nào.
"Thật sự không có cảm giác đau." Mười Một khẽ thở dài một hơi, ba tên này đúng là quái vật, chẳng hề có cảm giác, chẳng hề sợ hãi, chẳng hề có bất kì chút tình cảm nào. Loại quái vật chẳng biết sống chết là gì này đúng là loại đáng sợ nhất.
Tiến sĩ Tần đứng sau tấm kính pha lê, sắc mặt đang tỏ vẻ vô cùng hưng phấn. Còn Sở Hải Lan thì đang không ngừng rơi lệ, không ngừng đập vào bức tường pha lê, nhưng Mười Một chẳng nghe thấy được bà ta đang nói cái gì.
Thiếu niên bên phải vung quyền đấm tới, Mười Một nghiêng đầu né quá. Thiếu niên bên trái đồng thời tung cước, Mười Một không kịp tránh né, chỉ đành dùng tay trái mà ngăn cản.
Sau một tiếng kêu đau đớn, Mười Một lảo đảo lùi về phía sau mấy bước, máu huyết trong cơ thể dâng trào. Nếu không phải là tiến sĩ điên đã tiêm cho hắn loại BLS – đời thứ hai để cường hóa sức mạnh cơ thể thì lúc này cánh tay phải của Mười Một sớm đã gãy lìa rồi.
Quá mạnh, cho dù là tốc độ hay sức mạnh đều đã đạt đến mức hoàn mĩ. Ưu thế duy nhất của Mười Một bây giờ chính là kinh nghiệm chiến đấu phong phú, còn ba thiếu niên kia thì chẳng có chút kinh nghiệm nào cả. Bằng vào kinh nghiệm phong phú của mình Mười Một mới có thể chi trì đến hiện tại, đồng thời còn đánh trọng thương được một người. Nhưng Mười Một biết, cuộc chiến này tuyệt không thể kéo dài quá lâu, nhất định phải tốc chiến tốc quyết, nếu không người chết cuối cùng chắc chắn sẽ là hắn.
Ba thiếu niên đứng thành hình chữ phẩm (品) mà lao về phía Mười Một, trừ thiếu niên đang lò cò ở giữa ra, hai người còn lại đều lao đến với những động tác hết sức chuẩn xác.
Lần này Mười Một không lấy cứng chọi cứng với bọn chúng mà xoay người chạy đi. Ba thiếu niên kia nhanh chóng đuổi theo sau lưng.
Mười Một chạy đến bên cạnh bức tường, dụng lực tròe lên, sau đó lật người một vòng trên không trung. Hai thiếu niên trước mặt đồng thời chuyển thân, vung chân trái và chân phải lên đá tới Mười Một.
Mười Một lật một vòng trên không trung, hai chân dẵm vào đùi hai người kia, mượn lực mà lao thẳng về phía thiếu niên gãy tay kia như một mũi tên.
Thiếu niên gãy tay cũng cũng lập tức phản ứng, hắn vung cánh tay trái còn lại đấm thẳng tới Mười Một, nhưng Mười Một đã nắm lấy cánh tay hắn trên không mà mượn lực, thân thể rơi về phía sau thiếu niên gãy tay kia. Sau đó hắn lại dùng động tác nhanh nhất nắm lấy đầu gã thiếu niên, vặn sang một bên.
Sau tiếng "rắc rắc!" vang lên, gã thiếu niên gãy tay đã mềm nhũn ra và đổ gục xuống đấy, mặt hắn hướng về phía sau lưng, mắt trợn tròn, chết không nhắm mắt.
Hai thiếu niên còn lại vẫn chẳng tỏ vẻ gì mà lao tới, Mười Một mau chóng vung chân đá vào chân một trong hai thiếu niên, ngăn cản y tung cước. Thân thể hắn ngửa ra, né tránh nắm đấm của thiếu niên còn lại, đồng thời vung quyền đấm thẳng vào ngực y. Thiếu niên kia mau chóng thu quyền lại chắn trước ngực, ngăn cản quyền đầu của Mười Một. Mười Một mượn lực hắn đỡ quyền đầu của mình mà nhảy bật lên, hai chân đạp vào mình y. Đồng thời lúc này, thiếu niên vừa bị Mười Một dùng chân ngăn lại kia lại vung cước lên, lúc này Mười Một hoàn toàn chẳng còn đường tránh né.
Hai tiếng rên rỉ vang lên, Mười Một và thiếu niên bị hắn đá trúng đồng thời lùi ra, thiếu niên kia đã bị Mười Một đá gãy hai nhánh sương sườn. Còn Mười Một cũng bị thiếu niên còn lại kia đá cho cả cánh tay phải tê rần, lúc này hắn thật sự cảm thấy vô cùng cảm kích BLS – đời thứ hai mà tiến sĩ điên đã tiêm cho hắn, nếu không có nó thì hắn sớm đã chết mấy lần rồi. Trải qua sự cải tạo của BLS – đời thứ hai, sức mạnh cơ nhục của hắn không chỉ tăng lên mấy lần, hơn nữa, khi bị công kích cơ nhục cũng có thể tự động giãn ra co lại, khuếch tán đại bộ phận lực đánh tới ra xung quanh. Tuy nó làm cho cơ nhục phải chịu đựng một sức ép nhất định, nhưng ít nhất cũng không làm tổn thương đến xương cốt, chính vì vậy mà Mười Một mới có thể kiên trì được tới lúc này.
Mười Một rất nhanh kiểm tra cánh tay một lát, tay hắn đã xuất hiện hiện tượng sưng tấy, nhưng không hề tổn thương đến xương cốt, tạm thời vẫn có thể phát huy được trăm phần trăm sức mạnh.
Thiếu niên kia có thể nói là hoàn hảo, cho dù gãy cả hai cái xương sường mà vẫn chẳng có thể tỏ vẻ đau đớn gì, cả hai đồng thời một lần nữa lao về phía Mười Một.
Mười Một thầm thở dài một hơi, cũng lao thẳng tới hai thiếu niên kia.
Ba người quấn lấy nhau, nhất thời quyền cước như mưa, trong căn phòng những tiếng gió vù vù không ngừng vang lên.
Chiến đấu thêm một lát nữa, Mười Một lại đánh trọng thương thiếu niên gãy xương vừa rồi, thiếu niên còn lại cũng bị hắn đánh gãy tay trái. Nhưng Mười Một cũng phải trả một cái giá rất lớn, hắn cũng bị gãy ba nhánh xương sường, cả cánh tay phải bị gãy rời, cẳng chân trái cũng có hiện tượng rạn nứt xương.
Cuộc chiến có thể nói là kịch liệt đến mức khiến người ta không đành lòng xem, ba người đều đã chịu những thương tổn nhất định, Mười Một dựa vào nghị lực và ý chí hơn người của mình nên vẫn có thể đứng được đến hiện giờ.
Nhưng Mười Một cũng đã tới cực hạn, đối mặt với những quái vật chẳng biết đau đớn là gì này, hắn đã dùng toàn lực rồi. Nếu đổi lại là bất kì một người nào khác thì sớm đã chết rồi, huống chi Mười Một còn giết chết một tên, đánh hai tên kia bị trọng thương.
Lúc này vết thương trên trán Mười Một đang không ngừng chảy máu, máu đã chảy vào trong mắt hắn, tất cả những cái trước mắt hắn đều trở thành một màu huyết hồng. Nhưng Mười Một vẫn không dám chớp mắt, hai tên quái vật kia vẫn chẳng để ý gì đến thương thế, chỉ cần không tắt hơi là chúng vẫn có thể bò tới mà cắn hắn một miếng. Đối với loại địch nhân điên cuồng như vậy, Mười Một thật sự cảm thấy vô lực.
Một thiếu niên đột nhiên đá thẳng tới mặt hắn, Mười Một đưa tay lên ngăn cản theo phản xạ. Thiếu niên còn lại kia cũng đồng thời khom người, một cước quét thẳng vào hạ bàn hắn. Mười Một đứng không vững, lập tức bị quét ngã. Hai thiếu niên nắm lấy thời cơ, không hẹn mà đồng thời nhảy lên mình Mười Một, luân phiên đấm xuống.
"Dừng tay!"Thanh âm của tiến sĩ Tần từ trong chiếc loa truyền ra.
Hai thiếu niên đều thu tay lại, từ trên mình Mười Một đi xuống, đứng sang một bên, mặt không biểu tình nhìn Mười Một.
Mười Một ho vài tiếng, thổ ra một ngụm máu.
Tiến sĩ Tần nhìn về phía Sở Hải Lan nói: "Xem ra Mười Một vẫn còn có chỗ đáng giá. Thủ tiêu kế hoạch cũ, hãy trị thương cho hắn trước, sau đó kiểm tra toàn thân lại một lần nữa."
Dứt lời, tiến sĩ Tần liền xoay người đi ra. Biểu hiện của Mười Một làm lão quá sức kinh ngạc, vốn lão cho rằng chỉ cần một chiến sĩ cải tạo đời thứ hai là đã đủ để giết chết Mười Một, nhưng để đề phòng vạn nhất, lão đã chuẩn bị đến ba người. Nhưng không ngờ trận chiến giữa Mười Một và ba chiến sĩ cải tạo đời thứ hai lại có kết quả như thế này, thật sự là hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của tiến sĩ Tần.
Lão tin rằng, trên thân thể Mười Một nhất định có cái gì đó mà các chiến sĩ cải tạo đời thứ hai không có. Hất nhất định phải giữ lại mạng sống Mười Một, một lần nữa nghiên cứu và cải thiện.
Trong gian phòng chỉ còn lại một mình Sở Hải Lan. Qua tấm kính pha lê, bà nhìn thấy Mười Một toàn thân là máu huyết, khóe miệng bà cũng chảy ra một dòng máu. Thì ra, bà sớm đã cắn vào môi mình đến chảy cả máu ra, nhưng lại hoàn toàn chẳng biết.