Có thứ tôi ghét nhất trong cuộc đời này, đó là sự chờ đợi, sự vô tâm lãnh đạm từ một người và cuối cùng là hai từ "đã xem"...
Tôi là một người không có tính kiên nhẫn, nhất là trong việc chờ đợi một ai đó. Tôi có trong lòng một tư tưởng là không thích mình phải tốn thời gian để đợi ai cả, chỉ thích người khác đợi mình. Vậy mà hóa ra, từ khi gặp cậu ấy, sự chờ đợi đối với tôi không khó khăn đến thế. Có nhiều khi cố gắng đi trễ hơn cậu ấy, để cho cậu ấy một lần phải ngồi ở đấy đợi mình. Nhưng hóa ra, người cậu ấy đợi, mãi mãi, vĩnh viễn cũng không phải là tôi.:)
Tôi là một người vô cùng kì dị, tôi có thể vô tâm vô tình với người khác, nhưng lại thấy rất tồi tệ khi người khác làm như vậy với mình. Ấy thế rồi từ khi cậu ấy xuất hiện, hóa ra bao nhiêu kẻ đã từng lạnh lùng như thế với tôi cũng không bằng sự lãnh đạm đến đau lòng của cậu ấy.
Tôi là một người rất ghét, ghét vô cùng nếu như ai đó "đã xem" tin nhắn của tôi mà không thèm trả lời. Bạn biết đấy, cảm giác này rất khó chịu, cứ như người đó chưa từng tôn trọng mình vậy. Tôi đã từng giận đến nỗi sẽ không bao giờ nhắn tin cho người nào đã cố tình không rep tin nhắn của tôi. Để rồi hóa ra, hóa ra hai từ "đã xem" chưa bao giờ dễ chịu đến thế khi cậu ấy xuất hiện. Hóa ra chỉ cần thấy cậu ấy "đã xem" tin nhắn của tôi thôi, cũng đã thấy hạnh phúc lắm rồi. Rep hay không cũng chẳng phải là chuyện quan trọng nữa...
Hóa ra LOL lại là một loại game hay đến vậy, tôi thậm chí có thể ngồi hàng giờ đồng hồ chỉ để theo dõi hết trận đấu của cậu ấy. Vừa xem vừa cầu nguyện. Tôi đã từng có ý nghĩ sẽ thử chơi game chỉ để rút ngắn khoảng cách giữa chúng tôi lại. Từng thấy cậu ấy add nhiều game thủ nữ mà lại ao ước mình trở thành một nữ game thủ nổi tiếng.:)
Hóa ra con trai trắng trẻo, nhỏ nhắn, lùn tịt lại đáng yêu như vậy....:)
Hóa ra và hóa ra... Cậu ấy chính là tổ hợp của những thứ tôi ghét nhất trên đời này!:)
Hà Nội, .....
Hóa ra tôi chỉ còn ít thời gian để ở bên cạnh cậu ấy thôi...:)