- Cậu cảm thấy thế nào. Đan Phong nhanh miệng hỏi. Mặt cô ko hề biểu cảm cũng chả thèm nhìn hắn. Cô đến bây giờ vẫn rất rất giận hắn. Cô quyết tâm sẽ ko ns chuyện vs hắn
- Cậu đỡ hơn rồi thế nhiều rồi chứ nhỉ. Gia Bảo béo má cô.
- Hì tôi đỡ hơn nhiều rồi cảm ơn cậu. Đối vs Gia Bảo cô hoàn toàn khác. thân thiện hơn rất nhiều.
- Cậu ăn muốn ăn gì. Gia Bảo hỏi để đi mua
- Cậu muốn ăn mì quảng đúng ko. Đan Phong ns mà cậu còn cảm thấy khó chịu giọng ns ko giống cậu thường này.
Đan Phong ns như thể hắn nắm rõ cô vậy. Gia Bảo điên tiết lên.
Nhưng câu ns khiến tên Bảo vui lên . Nhưng lại quá phủ phàng vs tên Phong.
- Ko,Trong lòng Cô cx muốn ăn nó nhưng cô muốn trả thù hắn bằng :cách này để hắn quê trước mặt Gia Bảo- Gia Bảo mua giúp tô cháo nha. Cô ta tươi cười nhìn Gia Bảo.
- Tuân lệnh. Tên Bảo đưa tay lên vầng trán chào rồi đi mua.
Gia Bảo vừa ra khỏi cửa thì chạy vào lại dặn dò cô - Hắn mà ăn hiếp cậu thì ns tôi
Linh Linh gượng giụ gục đầu.
Nhưng ko lâu sau hắn lạ chạy vào lại lần này hắn khiến cả hai đứng tim
Hắn chỉ vào hai người - Cả hai cấm nhúc nhích đến khi tôi vào đấy.
Cô bó tay chịu thua cái tính quá trẻ con Của Gia Bảo.
Cô ko pít là hắn còn vào nz ko. Nên lặng im.
- Cậu giận tôi sao. Bây giờ còn mỗi người Đan Phong dễ ăn ns hơn.
- Tôi là gì của cậu đâu mà có quyền giận cậu. Cô ns mà chả thèm nhìn hắn. Hắn cảm thấy tim mình có chút nhói lên khi nghe cô ns câu vô tình ấy
" Ko là gì sao, cô để đấy... đến khi khoẻ lại là chết vs tôi"
- Tôi làm gì thì cậu ms thôi giận tôi. Đan Phong nhẹ giọng.
- Tôi đã bảo ko giận cậu rồi mà cô nổi nóng. Hắn cx tức điên đẩy người cô vào thanh gường đặt tay vào đầu thanh ngăn cản cô cử động. Cô hoảng hồn ko ns đc chỉ lắp chắp vài chữ - Cậu ...
- Cậu ko trả lời câu hỏi đó của tôi. Tôi sẽ để yên như vậy đến khi Gia Bảo đến.Hắn hăm doạ
Cô quá biết rõ tính Gia Bảo. Hắn mà thấy cảnh này thế gì thì người cx đánh nhau. Nhưng cô ko muốn họ lại đã kích cô muốn họ là bạn của nhau.
- Đc rồi cậu tránh ra rồi tôi ns. Cô nhấp nhấy mắt ns.
Hắn là cô sẽ như vậy.
- Đc thôi. Hắn nhếch miệng cười rồi về lại tư thế ban đầu khi Gia Bảo đi.
- Ns đi. Hắn thúc.
- Cậu phải đề tôi suy nghĩ đã chứ. Cô chu mỏ mắng hắn.
- Tôi cho cậu phút suy nghĩ. Hắn ns mà như ra lệnh
- Cái gì phút.
- Ừ nghĩ nhanh đi. Bắt đầu tính thời gín ..
Cô suy nghĩ cô ko pít có nên ns ra từ đấy lòng ước muốn của cô ko.
- Suy nghĩ gì mà lâu thế ..
- Tôi muốn cậu và Gia Bảo là bạn của nhau. Cuối cùng điều cô muốn ns từ lâu cx giờ đã ns đc