Khuôn mặt cười của Đan Phong bỗng dãn ra. - Cái gì thì đc chứ điều này thì ko bao giờ.. Hắn lúc nảy còn mạnh miệng bảo cô ns giờ cô ns ra thì lạnh lùng ns ko bao giờ... Cô nổi khùng.
- Ko pải cậu ns sẽ làm việc gì đó để tôi hết giận sao!.
- Ừ thì... Hắn một mặc thì muốn cô nguôi giận tha thứ cho hắn ho giận hắn nz, nhưng mặc khác hắn ko muốn là bạn của Gia Bảo.
- Để trở thành bạn vs nhau khó lắm à. Cô liếc cậu ns giọng chua chát.
- Ai thì đc nhưng tên đó thì ko. Hắn ns thẳng lun
- Tại sao chứ??? Cô thực sự ko hiểu hai người này vì sao lại thù nhau đến thế.
- Cậu đi mà hỏi hắn. Cậu nghĩ ngơi đi. Tôi về. Hắn ko muốn tồn tại tình bạn của hắn vs Gia Bảo, nếu để cô tiếp tục ns thì sẽ thuyết phục đc hắn mất. Vì vậy tốt nhất là hắn nên lãng đi.
......................
- Chào bác sĩ... Đan Phong sau khi về thay ao quần thì đến ngay đến bệnh viện. Nhưng ko vào phòng cô mà đến phòng của ông bác sĩ cơ cứu vết thương của cô lúc nảy.
- Chào cậu. Cậu đến tìm tôi để.
- Tôi muốn ông giữ bí mật mà hôm qua qua ông ns vs tôi. Hắn từ tốn ns
- Bí mật gì. Thực sự là ông ko hiểu thực.
- Ko đc để lộ chuyện cô ta là con gái. Nếu... Ai biết đc chuyện này thì đừng trách. Hắn hăm doạ ông bác sĩ rồi đưa ông tấm chi phiếu có ghi người đại diện là Hàn thị. Ông đoán ngay hắn là con trai của tập đoàn đó.
Ông ta có vẻ sợ sệt. Ông đã quá rõ vs những người làm lãnh đạo. Họ ns là sẽ làm - Vâng...
- Còn nz... Nếu anh cổ đến hỏi có ai pít chuyện này thì ông ns chưa ai pít. Hắn dặn kĩ hơn
- Vâng... tôi. tôi sẽ ns vậy.
...................