Lý do điền đầy đủ thông tin vào đơn xin gia nhập câu lạc bộ chính là vì để bên hội học sinh có thể dễ dàng thông báo kết quả đến sinh viên hơn.
Sau khi tạm biệt Cố Triển Phi, Trì Lạc bước về phía giảng đường của khoa mình, vừa đi được vài bước điện thoại trong túi đã rung lên, Trì Lạc lấy ra xem thử, là tin nhắn được gửi đến từ email của hội học sinh.
Nội dung chính là đơn xin gia nhập câu lạc bộ của cậu đã được thông qua, cậu có thể đến câu lạc bộ từ ngày mai, kế đó là một loạt những nội quy liên quan đến cậu lạc bộ.
Nhìn những dòng chữ chi chít che kín màn hình, Trì Lạc tắt điện thoại, quyết định để từ từ rồi đọc sau.
Cậu chuyển sang ứng dụng Messenger, gửi tin nhắn cho Hựu Trí thông báo về việc mình đã được gia nhập câu lạc bộ, khi nào cậu ta đi sinh hoạt nhớ đưa mình theo cùng.
Tiếp đó cậu lại mở diễn đàn trường lên xem, tài khoản ẩn danh kia vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.
Khoảng từ hai đến ba ngày trước Trì Lạc đã luôn theo dõi sát sao mọi bài viết được đăng tải từ tài khoản này.
Bằng một cách nào đó, cậu đã trở thành một trong những đối tượng bị nhắm đến trong công cuộc tìm ra vị người yêu bí ẩn của Cố Triển Phi.
Chuyện này nên nói sao nhỉ? Cậu không phiền nếu như mọi người biết cậu chính là người yêu của anh bởi vì việc trở thành người yêu của một người hoàn hảo như vậy chính là vinh dự của cậu, nhưng điều cậu lo sợ là điều đó sẽ ảnh hưởng đến anh.
Xã hội bây giờ chưa quá cởi mở để có thể hoàn toàn đón nhận những người đồng tính như bọn họ.
Nếu như chuyện Cố Triển Phi hẹn hò với con trai lộ ra bên ngoài thì danh tiếng của anh có lẽ sẽ bị hủy hoại, người ta sẽ có những lời lẽ cùng ánh nhìn không hay đối với anh, vì thế nên cậu tuyệt đối sẽ không để chuyện đó xảy ra, bằng bất cứ giá nào cậu cũng phải xử lý triệt để chuyện này.
Trì Lạc xem qua những dòng trạng thái mà tài khoản kia đăng tải, sau đó tắt điện thoại, chậm rãi bước vào giảng đường.
....
Vì đã được chấp thuận tham gia câu lạc bộ nên sau khi kết thúc tiết học Trì Lạc đã đi thẳng đến phòng sinh hoạt câu lạc bộ để chào hỏi mọi người.
Câu lạc bộ Báo Chí đương nhiên là nằm tại tòa nhà khoa Báo Chí.
Đó là một căn phòng nằm ở cuối hành lang tầng năm, không khí nơi đây khá thoáng đảng vì các cửa sổ luôn được mở toang ra.
Trì Lạc đứng trước căn phòng, gõ nhẹ vào cửa ba lần đợi đến khi cánh cửa chậm rãi được đẩy ra cậu mới buông tay.
Một người đàn ông tóc dài được buộc tóc cùng với cặp kính cận bước ra, gã mặc một chiếc áo ba lỗ cùng một chiếc quần ngang đầu gối uể oải chào cậu:
"Cậu đến đây làm gì?"
Trì Lạc cúi đầu chào gã:"Xin chào tiền bối, em là Trì Lạc sinh viên năm nhất khoa Báo Chí ạ, hôm nay là ngày đầu tiên em gia nhập câu lạc bộ, rất vui khi được làm quen với anh."
Vì cậu đang cúi đầu nên không nhìn thấy được từ trong đôi mắt ở phía sau cặp kính hiện lên một sự kì lạ khó nói rõ thành lời.
đọc truyện đam mỹ
Gã im lặng nhìn cậu một lúc, cất giọng lạnh nhạt:
"Khưu Thẩm, sinh viên năm ba."
Mặc kệ cậu có nghe được hay không, gã ta chẳng thèm đoái hoài đến cậu nữa mà đi thẳng vào bên trong rồi nằm lên chiếc ghế sô pha duy nhất đặt tại căn phòng.
Trì Lạc nhìn quanh một lúc, phát hiện còn có một người khác ở đây nữa.
Người này...nói sao nhỉ....khá lập dị chăng?
Hắn ta đang ngồi co người trên chiếc ghế tựa đặt đối diện máy tính, khắp người hắn ta được quấn bởi một tấm chăn dày dù cho thời tiết vào giờ này không quá lạnh và các cửa sổ ở đây đều được mở rộng.
(Đăng tải duy nhất tại noveltoon: Id_Túc Họa Mặc Nhiên)
Tuy rất khó hiểu nhưng Trì Lạc vẫn không hỏi, cậu chỉ đến bên cạnh anh ta, nghiêm túc chào hỏi:
"Chào tiền bối, em là Trì Lạc sinh viên năm nh-".
||||| Truyện đề cử: Chiến Thần Thánh Y/Huyền Thoại Thánh Y |||||
Còn chưa kịp nói xong người đàn ông đó đã đứng bật dậy chộp lấy tay cậu khiến cậu giật mình.
Hắn ta rất vui mừng lắc lắc tay cậu:
"Cậu là Trì Lạc đúng không? Là Trì Lạc sinh viên năm nhất khoa Báo Chí đúng không? Vào đi vào đi, chào mừng cậu gia nhập câu lạc bộ, tôi chờ cậu từ lâu lắm rồi đấy!"
Chẳng hiểu hắn ta đang nói cái quái gì, cậu đang định hỏi lại thì hắn ta đã dồn dập nói tiếp:
"Tôi là Hiệu Chấn, sinh viên năm ba.
Từ này cậu gia nhập câu lạc bộ rồi thì phải nghe lời người đội trưởng là tôi đây, tôi bảo gì cậu làm đó, tôi bảo cậu nói cậu nhất định không thể im, nghe chưa nghe chưa?"
Mọi lời nói, cử chỉ hành động của hắn ta đều thể hiện sự gấp gáp, dường như nếu hắn không nói nhanh như vậy thì Trì Lạc có thể bỏ đi bất cứ lúc nào, vậy nên hắn phải tận dụng mọi cơ hội để có thể nói ra hết với cậu.
Trì Lạc chỉ đành cười gượng cho qua, cậu đâu thể nào chỉ trích tiền bối hành động không đúng mực được, chỉ biết im lặng nghe hắn ta nói.
Hắn nói trên trời dưới đất mãi một lúc lâu, nói chán chê rồi thì thả cho Trì Lạc đi, trước khi đi hắn còn để lại cho cậu một câu nói:
"Trước khi trả lời hết các câu hỏi của tôi mà cậu dám rời đi thì cậu không yên đâu, nghe chưa?".