Những Tháng Ngày Tôi Làm NPC Ma

chương 94: nhà thương điên (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Y tá đưa Nguyên Tinh Thần đang giãy giụa đi, trong ánh mắt Bạch Mộc Trạch tràn đầy sự lo lắng.

Y tá trưởng khẽ cười nói: “Vừa rồi đã dọa mọi người rồi, chẳng hiểu sao gần đây bệnh nhân bên khoa Tâm thần hay chạy tán loạn khắp nơi, à đúng rồi, mọi người đã viết xong đơn đăng ký chưa?”Thẩm Kha kêu lên một tiếng, má, đang định gọi zombie vào à! Anh ta đã chuẩn bị sẵn sàng để bắt đầu rượt đuổi, nhưng lúc thấy y tá bước tới, Thẩm Kha trợn tròn mắt.Tần Nhiễm quay đầu lại nhìn Bạch Mộc Trạch, thở một hơi thật dài rồi bước vào trong.

Thẩm Kha vỗ gáy: “Không có đem vào rồi!”Y tá kéo cô ta vào trong khoa Phụ sản, “Sao giờ cô mới tới, bác sĩ Chu chờ cô lâu lắm rồi đấy.”Bạch Mộc Trạch nhớ tới bộ dạng vừa rồi của cô, nói: “Cô ấy không phải bệnh nhân.”

Bạch Mộc Trạch thấp giọng nói: “Đã đưa cho y tá trong phòng phát số rồi, chính cô ta đã mở cửa cho chúng tôi.”Nhưng người đi chưa được bao bước thì bên khoa Phụ sản kia lại có chuyện. Ở cửa ra vào có người đột nhiên chạy tới cửa phòng sinh, ra sức đập cửa: “Vợ con tôi có chuyện rồi đúng không?”Khoa Phụ sản nằm ở lối vào tầng , xuống lầu rẽ một cái là tới ngay.

Nếu họ đã vào được thì đơn đăng ký thực tập cũng chẳng còn chỗ nào để dùng nữa.Trong lúc nói chuyện, mọi người đã tới cửa khoa Nhi.Tần Thư Nguyệt bước tới cạnh cô ta, trên bàn giải phẫu là một người phụ nữ bị mở toác bụng, máu tươi chảy ra đầy giường, Tần Thư Nguyệt không nhịn nổi, vội quay đầu đi nôn khan.

Y tá trưởng gật đầu: “Đưa Tiểu Hà cũng được.”“Mời vào.”Người đàn ông tức giận túm lấy y tá, “Sao lại khó sinh hả? Chẳng phải lúc vào còn yên lành hay sao? Chắc chắn là các người đã hại vợ tôi, cả con trai tôi nữa, mau trả họ lại cho tôi đi!”Tần Nhiễm lùi về sau vài bước: “Bác sĩ Tiểu Tần, cô đi đi.”

Tần Nhiễm hỏi bà ta: “Chị Tôn à, sao y tá tên Tiểu Hà ngoài cửa kia lại trở nên như thế vậy?”Tần Nhiễm nói: “Nhưng cô ấy là NPC, chắc chắn không sao đâu, chúng ta vẫn nên làm xong chuyện của mình đã.”

Y tá trưởng không hiểu: “Tiểu Hà bị làm sao cơ?” Bà ta mở cửa gọi: “Tiểu Hà à, cô tới đây chút đi!”Tần Thư Nguyệt và Tần Nhiễm liếc nhau, rốt cuộc là chia thế nào đây?Tiểu Hà bất mãn nhìn họ một chút rồi bỏ đi, tất cả những gì vừa xảy ra trong phòng phát số chỉ như một giấc mơ.

Thẩm Kha kêu lên một tiếng, má, đang định gọi zombie vào à! Anh ta đã chuẩn bị sẵn sàng để bắt đầu rượt đuổi, nhưng lúc thấy y tá bước tới, Thẩm Kha trợn tròn mắt.Y tá bước ra, cúi đầu nói: “Rất xin lỗi người, bệnh nhân đã qua đời vì khó sinh rồi.”

Khuôn mặt Tiểu Hà trắng nõn, buộc tóc đuôi ngựa trông rất xinh xắn, làm gì có dáng vẻ như con zombie ban nãy chứ.“Tôi đợi mọi người đã lâu rồi, mau, tới đây mau.”Viện trưởng có mái tóc hoa râm, khênh cái bụng béo to tướng của mình bước tới, Bạch Mộc Trạch quan sát, vẫn là người quen cũ, NPC trước mặt chính là quan tòa béo ú trong Nhà tù số .Y tá đưa Nguyên Tinh Thần đang giãy giụa đi, trong ánh mắt Bạch Mộc Trạch tràn đầy sự lo lắng.

“Y tá trưởng, chị gọi em à?”Bạch Mộc Trạch chỉ đáp lại một câu: “Trong mật thất X không có NPC bình thường đâu.”

“Tiểu Hà, họ bảo cô gặp chuyện, có chuyện gì vậy?”

Tiểu Hà bày ra bộ mặt vô tội: “Đâu có đâu ạ, nhưng những bác sĩ thực tập này lại vui buồn thất thường, thấy em thì hét toáng cả lên, y tá trường, họ thật sự có thể làm bác sĩ không ạ?”Trước cửa khoa có người đang ngồi, nam, nữ. Người đàn ông cúi đầu không nhìn rõ được mặt, người phụ nữ thì đã có nếp nhăn trên mặt, tuổi tác không hề nhỏ.Viện trưởng béo mời họ ngồi xuống ghế sô pha, ông ta thì ngồi xuống bàn làm việc để xem tài liệu trên máy tính, “Các cô cậu đều là những bác sĩ xuất sắc, thành tích trong trường rất tốt, tôi sẽ chia khoa thực tập theo chuyên ngành tương ứng nhé, bác sĩ Bạch tới khoa Tâm thần, bác sĩ Thẩm tới khoa Ngoại, bác sĩ Mạc tới khoa Nội, bác sĩ Đại Tần tới khoa Nhi, bác sĩ Tiểu Tần tới khoa Phụ sản, mọi người lấy được chứng nhận thực tập rồi thì tới tìm tôi.”

“Được rồi, không sao là tốt rồi, cô về chỗ đi.”“Xin lỗi ạ.” Tần Thư Nguyệt cố nén buồn nôn rồi quay người lại.Bạch Mộc Trạch nói với người: “Hẳn là căn cứ theo tuổi tác của người đấy.”

Tiểu Hà bất mãn nhìn họ một chút rồi bỏ đi, tất cả những gì vừa xảy ra trong phòng phát số chỉ như một giấc mơ.Tần Thư Nguyệt siết chặt nắm tay bước tới: “Tôi đây.”

“Để tôi giới thiệu sơ qua về bệnh viện Lê Hoa của chúng tôi cho các cô cậu, đây là bệnh viện tốt nhất thành phố, không bàn tới việc bệnh nhân phải xếp hàng để khám bệnh, đến cả bác sĩ muốn tới nhậm chức cũng rất nhiều, các cô cậu khá may mắn đấy, trường học của các cô cậu là trường hợp tác với bệnh viện Lê Hoa nên mới có cơ hội trở thành bác sĩ thực tập ở đây, được rồi, Viện trưởng đang chờ các cô cậu trong văn phòng, mau đi theo tôi.”Bạch Mộc Trạch bị đẩy một cái lảo đảo, may mà Mạc Hoài Nam đã kéo được bà mẹ chồng đi. Thẩm Kha kéo Tần Thư Nguyệt chạy tới trước, Bạch Mộc Trạch và Mạc Hoài Nam mỗi người một tay chống lại sự tấn công của NPC.Bác sĩ Chu rất mất kiên nhẫn: “Chẳng phải trên bàn có sách đấy sao? Cho cô phút.”Y tá trưởng không hiểu: “Tiểu Hà bị làm sao cơ?” Bà ta mở cửa gọi: “Tiểu Hà à, cô tới đây chút đi!”

Y tá trưởng Tôn dẫn họ đi theo cầu thang để lên tầng trên, trong góc đầy mạng nhện, trên đất thì đầy rác, đây là bệnh viện tốt nhất ư? Chưa chắc đâu. người ngoài cửa thấy cô ta vào một lúc lâu vẫn chưa đi ra bèn định đi tới những khoa khác xem sao.Mạc Hoài Nam và Thẩm Kha vội vàng chạy tới giúp, Bạch Mộc Trạch chặn cửa, nhốt người đàn ông đang phát điên kia bên trong. Anh thấy bác sĩ Chu đẩy giường bệnh bỏ đi, đứa trẻ y tá đang ôm trong tay hình như vẫn đang khóc.

Đi thẳng tới tầng , y tá trưởng dừng lại trước văn phòng có ghi chữ Viện trưởng, nhẹ nhàng gõ cửa cái.Tần Thư Nguyệt nhìn sang Mạc Hoài Nam: “Bác sĩ Kỳ có phải là Kỳ Việt không?”

“Mời vào.”Tần Thư Nguyệt vội vàng mở ra xem.

Y tá trưởng bước vào, “Viện trưởng, bác sĩ thực tập của kỳ này đã tới rồi.”

Viện trưởng có mái tóc hoa râm, khênh cái bụng béo to tướng của mình bước tới, Bạch Mộc Trạch quan sát, vẫn là người quen cũ, NPC trước mặt chính là quan tòa béo ú trong Nhà tù số .“Được rồi, không sao là tốt rồi, cô về chỗ đi.”Bạch Mộc Trạch thấp giọng nói: “Đã đưa cho y tá trong phòng phát số rồi, chính cô ta đã mở cửa cho chúng tôi.”

“Tôi đợi mọi người đã lâu rồi, mau, tới đây mau.”

người bước vào, chào Viện trưởng: “Chào Viện trưởng.”Người đàn ông đá tung cửa xông vào, bên trong truyền tới tiếng hét của Tần Thư Nguyệt.

“Chào mọi người, ủa? Sao chỉ có người thôi vậy?” Viện trưởng cầm danh sách đếm số người tương ứng: “Bác sĩ Bạch, bác sĩ Thẩm, bác sĩ Mạc… Ái chà, còn bác sĩ Tần nữa, vậy thì gọi người là bác sĩ Đại Tần và bác sĩ Tiểu Tần nhé, ừm… Còn bác sĩ Mạnh, bác sĩ Viên và bác sĩ Kỳ nữa, sao không tới?”Trên đường đi, Thẩm Kha hỏi Bạch Mộc Trạch: “Đại Bạch, cậu nghĩ y tá Tiểu Hà ngoài cửa là người hay ma? Rõ ràng bộ dạng chúng ta nhìn thấy đâu phải là hình người, nhưng sao tự nhiên lại biến thành con người bình thường thế kia?”Thẩm Kha an ủi: “Yên tâm đi, đã lớn hết rồi mà.”

Nghe họ người này, Tần Thư Nguyệt và Tần Nhiễm thoáng giật mình.

Tần Thư Nguyệt nhìn sang Mạc Hoài Nam: “Bác sĩ Kỳ có phải là Kỳ Việt không?”Tần Nhiễm cũng nói: “Bác sĩ Mạnh và bác sĩ Viên là Mạnh Vũ và Viên Hàm Sương ư? Chẳng phải người này đều đã… chết rồi sao?”

Tần Nhiễm cũng nói: “Bác sĩ Mạnh và bác sĩ Viên là Mạnh Vũ và Viên Hàm Sương ư? Chẳng phải người này đều đã… chết rồi sao?”Nghe họ người này, Tần Thư Nguyệt và Tần Nhiễm thoáng giật mình.

Bạch Mộc Trạch cũng thấy có chuyện bất thường, y tá trưởng Tôn nói tiếp: “ bác sĩ đó là nhóm đầu, đã tới từ đầu tuần rồi ạ, hôm đó Viện trưởng tới bệnh viện khác để trao đổi học thuật nên không có báo lại cho ngài.” người bước vào, chào Viện trưởng: “Chào Viện trưởng.”

Viện trưởng béo gật đầu: “Hóa ra là thế, được rồi, y tá trưởng Tôn đi làm việc trước đi, tôi sẽ sắp xếp cho họ.”

Sau khi cửa đóng lại, cảnh tượng bên trong bỗng chốc khác hẳn. Có đứa trẻ đang yên lặng ngồi trên ghế, tròn mắt nhìn cô ta, đám nhóc này trắng trẻo mập mạp trông rất yêu, trái tim Tần Nhiễm lập tức mềm nhũn ra.Đang nghĩ có ai trong đó không thì cửa lại tự mở ra, bên trong có giọng nữ vang lên: “Là bác sĩ Đại Tần tới đúng không?”

Viện trưởng béo mời họ ngồi xuống ghế sô pha, ông ta thì ngồi xuống bàn làm việc để xem tài liệu trên máy tính, “Các cô cậu đều là những bác sĩ xuất sắc, thành tích trong trường rất tốt, tôi sẽ chia khoa thực tập theo chuyên ngành tương ứng nhé, bác sĩ Bạch tới khoa Tâm thần, bác sĩ Thẩm tới khoa Ngoại, bác sĩ Mạc tới khoa Nội, bác sĩ Đại Tần tới khoa Nhi, bác sĩ Tiểu Tần tới khoa Phụ sản, mọi người lấy được chứng nhận thực tập rồi thì tới tìm tôi.”“Cô ấy mặc áo khoác trắng dài như chúng ta, dù là bệnh nhân thích sắm vai đi nữa cũng sẽ không thay đổi trang phục, y tá Tiểu Hà cũng gọi cô ấy là bác sĩ Nguyên, vì thế tôi đoán chắc chắn Nguyên Tinh Thần gặp chuyện gì đó.”

Tần Thư Nguyệt hỏi ông ta: “Viện trưởng ơi, xin hỏi ai là bác sĩ Đại Tần, ai là bác sĩ Tiểu Tần vậy?”

Viện trưởng tặc lưỡi: “Chậc, chuyện này còn phải hỏi tôi à, bản thân cô tự tìm cách đi, được rồi, các cô cậu mau đi đi, đừng có lãng phí thời gian.”Thẩm Kha khó hiểu: “Tại sao chứ?”Thẩm Kha nhìn tờ đơn thực tập khoa Ngoại trên tay, hỏi: “Giờ đi đâu đây?”

Bị Viện trưởng béo đuổi ra khỏi văn phòng, cả nhóm đứng ngoài hành lang nhìn nhau.Y tá vẫn đang gọi: “Bác sĩ Tiểu Tần đã tới chưa?”

Thẩm Kha nhìn tờ đơn thực tập khoa Ngoại trên tay, hỏi: “Giờ đi đâu đây?”

Bạch Mộc Trạch đã thấy sơ đồ bệnh viện ngoài hành lang, anh chỉ vào vài khu vực rồi nói, “Mấy khoa này khá gần, tới khoa Phụ sản trước đi.”“Để tôi giới thiệu sơ qua về bệnh viện Lê Hoa của chúng tôi cho các cô cậu, đây là bệnh viện tốt nhất thành phố, không bàn tới việc bệnh nhân phải xếp hàng để khám bệnh, đến cả bác sĩ muốn tới nhậm chức cũng rất nhiều, các cô cậu khá may mắn đấy, trường học của các cô cậu là trường hợp tác với bệnh viện Lê Hoa nên mới có cơ hội trở thành bác sĩ thực tập ở đây, được rồi, Viện trưởng đang chờ các cô cậu trong văn phòng, mau đi theo tôi.”Y tá trưởng gật đầu: “Đưa Tiểu Hà cũng được.”

Khoa Phụ sản nằm ở lối vào tầng , xuống lầu rẽ một cái là tới ngay.“Bệnh nhân bị khó sinh, hiện tại phải tiến hành phẫu thuật, lấy dao theo thứ tự cho tôi, nếu trong quá trình mà xảy ra sai lầm thì bệnh nhân sẽ gặp nguy hiểm, thứ tự phải chính xác, đã hiểu chưa?”

Trước cửa khoa có người đang ngồi, nam, nữ. Người đàn ông cúi đầu không nhìn rõ được mặt, người phụ nữ thì đã có nếp nhăn trên mặt, tuổi tác không hề nhỏ.“Nhưng tôi tò mò thật đấy, sao lần này Nguyên Tinh Thần lại sắm vai bệnh nhân tâm thần nhỉ.”“Y tá trưởng, chị gọi em à?”

Sau khi tới gần họ mới phát hiện khoa Phụ sản chỉ là một căn phòng sinh, y tá bước ra, trên tay đầy máu: “Bác sĩ Tiểu Tần đã tới chưa?”

Tần Thư Nguyệt và Tần Nhiễm liếc nhau, rốt cuộc là chia thế nào đây?Bác sĩ Chu bước ra, cúi đầu với người đối diện: “Rất xin lỗi vị, do bác sĩ thực tập của chúng tôi cầm nhầm dao trong lúc phẫu thuật khiến bệnh nhân xuất huyết quá nhiều, đứa trẻ bị thiếu oxy nên đã tắt thở, với sai sót lần này, chúng ta nhất định sẽ trừng phạt nghiêm khắc, xin người cứ yên tâm.”Tần Thư Nguyệt mông lung đi tới, mùi máu tanh nồng hòa quyện trong tiếng gào thét của người phụ nữ xộc tới. Y tá cầm đồ giải phẫu tới cho cô ta mặc, sau đó mở cửa ra để cô ta vào trong: “Cô nhanh lên đi.”

Y tá vẫn đang gọi: “Bác sĩ Tiểu Tần đã tới chưa?”

Bạch Mộc Trạch nói với người: “Hẳn là căn cứ theo tuổi tác của người đấy.”

Tần Thư Nguyệt nói: “Tôi .”

Tần Nhiễm lùi về sau vài bước: “Bác sĩ Tiểu Tần, cô đi đi.”Bạch Mộc Trạch cũng thấy có chuyện bất thường, y tá trưởng Tôn nói tiếp: “ bác sĩ đó là nhóm đầu, đã tới từ đầu tuần rồi ạ, hôm đó Viện trưởng tới bệnh viện khác để trao đổi học thuật nên không có báo lại cho ngài.”

Tần Thư Nguyệt siết chặt nắm tay bước tới: “Tôi đây.”

Y tá kéo cô ta vào trong khoa Phụ sản, “Sao giờ cô mới tới, bác sĩ Chu chờ cô lâu lắm rồi đấy.”Y tá trưởng bước vào, “Viện trưởng, bác sĩ thực tập của kỳ này đã tới rồi.”Thẩm Kha vỗ gáy: “Không có đem vào rồi!”

Tần Thư Nguyệt mông lung đi tới, mùi máu tanh nồng hòa quyện trong tiếng gào thét của người phụ nữ xộc tới. Y tá cầm đồ giải phẫu tới cho cô ta mặc, sau đó mở cửa ra để cô ta vào trong: “Cô nhanh lên đi.”

Cảnh tượng bên trong lại càng đẫm máu hơn, người được gọi là bác sĩ Chu đang đứng trước giường giải phẫu, “Bác sĩ Tiểu Tần, mau tới đây.”

Tần Thư Nguyệt bước tới cạnh cô ta, trên bàn giải phẫu là một người phụ nữ bị mở toác bụng, máu tươi chảy ra đầy giường, Tần Thư Nguyệt không nhịn nổi, vội quay đầu đi nôn khan.Tần Thư Nguyệt hỏi ông ta: “Viện trưởng ơi, xin hỏi ai là bác sĩ Đại Tần, ai là bác sĩ Tiểu Tần vậy?”Người phụ nữ bên cạnh bắt đầu thút thít khóc: “Ôi con dâu tội nghiệp của tôi, sao lại mất thế này chứ, đều tại đám lang băm các người, ai làm phẫu thuật cho con dâu tôi vậy, bảo người đó ra đây!”

Bác sĩ Chu lạnh lùng nói: “Chỉ có nhiêu đây mà còn không nhịn nổi nữa thì sao làm bác sĩ được hả?”“Bác sĩ Đại Tần tới rồi đấy à, tôi là bác sĩ Tống ở khoa Nhi, nhiệm vụ hôm nay của cô là chích thuốc cho bé này, cô phải tự chế thuốc chích nhé. Triệu chứng của mỗi bé mỗi khác, đừng có chế sai, nếu không sẽ nguy hiểm đấy.”

“Xin lỗi ạ.” Tần Thư Nguyệt cố nén buồn nôn rồi quay người lại.Y tá trưởng khẽ cười nói: “Vừa rồi đã dọa mọi người rồi, chẳng hiểu sao gần đây bệnh nhân bên khoa Tâm thần hay chạy tán loạn khắp nơi, à đúng rồi, mọi người đã viết xong đơn đăng ký chưa?”Bạch Mộc Trạch đã thấy sơ đồ bệnh viện ngoài hành lang, anh chỉ vào vài khu vực rồi nói, “Mấy khoa này khá gần, tới khoa Phụ sản trước đi.”

“Bệnh nhân bị khó sinh, hiện tại phải tiến hành phẫu thuật, lấy dao theo thứ tự cho tôi, nếu trong quá trình mà xảy ra sai lầm thì bệnh nhân sẽ gặp nguy hiểm, thứ tự phải chính xác, đã hiểu chưa?”Tần Thư Nguyệt nghe tiếng bên ngoài, thấy người đàn ông bước vào vội tóm lấy dao giải phẫu bên cạnh ném tới người hắn, người đàn ông lại càng phát điên, “Đền mạng cho vợ tôi đi!” Nói xong liền định tới túm lấy cô ta, Tần Thư Nguyệt hoảng hốt, né khỏi sự tấn công của hắn, cô ta nhắm vào khe hở bên người hắn, lập tức xông ra ngoài.

“Hiểu rồi ạ… Ủa, đợi đã bác sĩ Chu, tôi không biết, thứ tự thế nào vậy?”

Bác sĩ Chu rất mất kiên nhẫn: “Chẳng phải trên bàn có sách đấy sao? Cho cô phút.”Cảnh tượng bên trong lại càng đẫm máu hơn, người được gọi là bác sĩ Chu đang đứng trước giường giải phẫu, “Bác sĩ Tiểu Tần, mau tới đây.”

Tần Thư Nguyệt vội vàng mở ra xem.

người ngoài cửa thấy cô ta vào một lúc lâu vẫn chưa đi ra bèn định đi tới những khoa khác xem sao.Y tá trưởng Tôn dẫn họ đi theo cầu thang để lên tầng trên, trong góc đầy mạng nhện, trên đất thì đầy rác, đây là bệnh viện tốt nhất ư? Chưa chắc đâu.

Trên đường đi, Thẩm Kha hỏi Bạch Mộc Trạch: “Đại Bạch, cậu nghĩ y tá Tiểu Hà ngoài cửa là người hay ma? Rõ ràng bộ dạng chúng ta nhìn thấy đâu phải là hình người, nhưng sao tự nhiên lại biến thành con người bình thường thế kia?”Khuôn mặt Tiểu Hà trắng nõn, buộc tóc đuôi ngựa trông rất xinh xắn, làm gì có dáng vẻ như con zombie ban nãy chứ.

Bạch Mộc Trạch chỉ đáp lại một câu: “Trong mật thất X không có NPC bình thường đâu.”Bị Viện trưởng béo đuổi ra khỏi văn phòng, cả nhóm đứng ngoài hành lang nhìn nhau.

“Nguyên Tinh Thần cũng thế à?”Người đàn ông nổi cả gân cổ lên, hét: “Một câu xin lỗi thôi là xong à? Vợ con tôi đã chết rồi, tôi muốn các người phải đền mạng, bác sĩ thực tập đó đâu rồi, có phải ở bên trong không!”

“Ngoài cô ấy.”

“Nhưng tôi tò mò thật đấy, sao lần này Nguyên Tinh Thần lại sắm vai bệnh nhân tâm thần nhỉ.”Viện trưởng tặc lưỡi: “Chậc, chuyện này còn phải hỏi tôi à, bản thân cô tự tìm cách đi, được rồi, các cô cậu mau đi đi, đừng có lãng phí thời gian.”

Bạch Mộc Trạch nhớ tới bộ dạng vừa rồi của cô, nói: “Cô ấy không phải bệnh nhân.”

Thẩm Kha khó hiểu: “Tại sao chứ?”

“Cô ấy mặc áo khoác trắng dài như chúng ta, dù là bệnh nhân thích sắm vai đi nữa cũng sẽ không thay đổi trang phục, y tá Tiểu Hà cũng gọi cô ấy là bác sĩ Nguyên, vì thế tôi đoán chắc chắn Nguyên Tinh Thần gặp chuyện gì đó.”“Nguyên Tinh Thần cũng thế à?”Nếu họ đã vào được thì đơn đăng ký thực tập cũng chẳng còn chỗ nào để dùng nữa.

Tần Nhiễm nói: “Nhưng cô ấy là NPC, chắc chắn không sao đâu, chúng ta vẫn nên làm xong chuyện của mình đã.”Mạc Hoài Nam biết tình thế không ổn nên cũng vội vàng vọt tới.

Trong lúc nói chuyện, mọi người đã tới cửa khoa Nhi.“Chào các con.” Tần Nhiễm mỉm cười chào bọn trẻ.

Tần Nhiễm nhìn xuyên qua cửa kính, chỉ thấy một mảng đen kịt.

Đang nghĩ có ai trong đó không thì cửa lại tự mở ra, bên trong có giọng nữ vang lên: “Là bác sĩ Đại Tần tới đúng không?”

Tần Nhiễm quay đầu lại nhìn Bạch Mộc Trạch, thở một hơi thật dài rồi bước vào trong.“Hiểu rồi ạ… Ủa, đợi đã bác sĩ Chu, tôi không biết, thứ tự thế nào vậy?”

Sau khi cửa đóng lại, cảnh tượng bên trong bỗng chốc khác hẳn. Có đứa trẻ đang yên lặng ngồi trên ghế, tròn mắt nhìn cô ta, đám nhóc này trắng trẻo mập mạp trông rất yêu, trái tim Tần Nhiễm lập tức mềm nhũn ra.

“Chào các con.” Tần Nhiễm mỉm cười chào bọn trẻ.

Chúng vẫn bất động, nhìn cô ta chằm chằm.

“Bác sĩ Đại Tần tới rồi đấy à, tôi là bác sĩ Tống ở khoa Nhi, nhiệm vụ hôm nay của cô là chích thuốc cho bé này, cô phải tự chế thuốc chích nhé. Triệu chứng của mỗi bé mỗi khác, đừng có chế sai, nếu không sẽ nguy hiểm đấy.”Chúng vẫn bất động, nhìn cô ta chằm chằm.

Bác sĩ Tống nói xong thì quay lại ngồi trước máy tính, ngón tay gõ lạch cạch trên bàn phím, Tần Nhiễm tò mò đi tới nhìn, trên màn hình trống rỗng thì cô ta gõ cái gì trời?Bác sĩ Chu lạnh lùng nói: “Chỉ có nhiêu đây mà còn không nhịn nổi nữa thì sao làm bác sĩ được hả?”

Một đồng đội nữa đi mất, Thẩm Kha không khỏi cảm thán: “Không biết cô em này có ổn không nữa.”

Mạc Hoài Nam cũng lo: “Tần Nhiễm thì ổn, nhưng còn Thư Nguyệt thì hơi khó nói, những mật thất chúng tôi chơi cô ấy đều trốn sau tôi và Kỳ Việt, giờ chỉ có một mình, tôi sợ cô ấy có chuyện.”

Thẩm Kha an ủi: “Yên tâm đi, đã lớn hết rồi mà.”

Nhưng người đi chưa được bao bước thì bên khoa Phụ sản kia lại có chuyện. Ở cửa ra vào có người đột nhiên chạy tới cửa phòng sinh, ra sức đập cửa: “Vợ con tôi có chuyện rồi đúng không?”

Y tá bước ra, cúi đầu nói: “Rất xin lỗi người, bệnh nhân đã qua đời vì khó sinh rồi.”Một đồng đội nữa đi mất, Thẩm Kha không khỏi cảm thán: “Không biết cô em này có ổn không nữa.”

Người đàn ông tức giận túm lấy y tá, “Sao lại khó sinh hả? Chẳng phải lúc vào còn yên lành hay sao? Chắc chắn là các người đã hại vợ tôi, cả con trai tôi nữa, mau trả họ lại cho tôi đi!”

Người phụ nữ bên cạnh bắt đầu thút thít khóc: “Ôi con dâu tội nghiệp của tôi, sao lại mất thế này chứ, đều tại đám lang băm các người, ai làm phẫu thuật cho con dâu tôi vậy, bảo người đó ra đây!”

Bác sĩ Chu bước ra, cúi đầu với người đối diện: “Rất xin lỗi vị, do bác sĩ thực tập của chúng tôi cầm nhầm dao trong lúc phẫu thuật khiến bệnh nhân xuất huyết quá nhiều, đứa trẻ bị thiếu oxy nên đã tắt thở, với sai sót lần này, chúng ta nhất định sẽ trừng phạt nghiêm khắc, xin người cứ yên tâm.”

Người đàn ông nổi cả gân cổ lên, hét: “Một câu xin lỗi thôi là xong à? Vợ con tôi đã chết rồi, tôi muốn các người phải đền mạng, bác sĩ thực tập đó đâu rồi, có phải ở bên trong không!”Mạc Hoài Nam cũng lo: “Tần Nhiễm thì ổn, nhưng còn Thư Nguyệt thì hơi khó nói, những mật thất chúng tôi chơi cô ấy đều trốn sau tôi và Kỳ Việt, giờ chỉ có một mình, tôi sợ cô ấy có chuyện.”

Người đàn ông đá tung cửa xông vào, bên trong truyền tới tiếng hét của Tần Thư Nguyệt.“Tiểu Hà, họ bảo cô gặp chuyện, có chuyện gì vậy?”

Mạc Hoài Nam biết tình thế không ổn nên cũng vội vàng vọt tới.Tiểu Hà bày ra bộ mặt vô tội: “Đâu có đâu ạ, nhưng những bác sĩ thực tập này lại vui buồn thất thường, thấy em thì hét toáng cả lên, y tá trường, họ thật sự có thể làm bác sĩ không ạ?”

Tần Thư Nguyệt nghe tiếng bên ngoài, thấy người đàn ông bước vào vội tóm lấy dao giải phẫu bên cạnh ném tới người hắn, người đàn ông lại càng phát điên, “Đền mạng cho vợ tôi đi!” Nói xong liền định tới túm lấy cô ta, Tần Thư Nguyệt hoảng hốt, né khỏi sự tấn công của hắn, cô ta nhắm vào khe hở bên người hắn, lập tức xông ra ngoài.

Người mẹ chồng ngoài cửa thấy cô ta chạy ra, bộ dạng khóc lóc thút thít lập tức thay thành vẻ mặt hung ác, túm lấy tóc Tần Thư Nguyệt.Tần Thư Nguyệt nói: “Tôi .”

Mạc Hoài Nam và Thẩm Kha vội vàng chạy tới giúp, Bạch Mộc Trạch chặn cửa, nhốt người đàn ông đang phát điên kia bên trong. Anh thấy bác sĩ Chu đẩy giường bệnh bỏ đi, đứa trẻ y tá đang ôm trong tay hình như vẫn đang khóc.

Trước khi Bạch Mộc Trạch kịp nghĩ nhiều hơn, người đàn ông đã phá được sự ngăn cản của anh.

Bạch Mộc Trạch bị đẩy một cái lảo đảo, may mà Mạc Hoài Nam đã kéo được bà mẹ chồng đi. Thẩm Kha kéo Tần Thư Nguyệt chạy tới trước, Bạch Mộc Trạch và Mạc Hoài Nam mỗi người một tay chống lại sự tấn công của NPC.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio