Nông Kiều Có Phúc

chương 64: đã tới rồi

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hồ thị da mặt dày, cứ chơi trò da mặt như vậy, Trần Thực thẹn thùng không cho.

Nhưng hắn biết rõ Trần Nghiệp thích sĩ diện, còn khó mà nói là vì Hồ thị khóc đòi hoặc là trộm đòi nhà mình mới cho, chỉ phải nói nhà mình cuộc sống khá giả, đặc biệt đưa đại phòng.

Vương thị còn nói Trần Thực vì xây căn nhà lớn cho đại phòng phải mượn khoản nợ, mấy tháng trước mới trả hết, người một nhà trôi qua rất là túng quẫn, hài tử ngay cả thịt cũng khó khăn lắm mới được ăn một miếng.

Bây giờ một nhà bọn họ cũng không dám về thôn, sợ.

Trần lão thái nghe, đều tức đến khóc, thẳng dùng quả đấm đấm ngực, mắng Hồ thị lưu manh không biết xấu hổ, mắng lão Hồ gia là thứ đồ không ra gì, hối hận vì để con trai lớn cưới phải quỷ phá nhà.

Khóc đã rồi, lại dặn dò mấy người bọn họ, chuyện Hồ thị khóc đòi nhà ở cùng đồ trang sức đeo tay ngàn vạn lần đừng nói ra, Trần Nghiệp nghe sẽ khó xử.

Con trai lớn của bà, là công thần Trần gia, lại vô cùng thích sĩ diện, bà không muốn để con trai cả không còn chút mặt mũi.

Nhưng chuyện Hồ thị đại náo nhị phòng, làm Trần Danh tức bệnh lại muốn nói cho Trần Nghiệp, để Trần Nghiệp đánh mụ.

Cho nên chuyện Trần Thực không dám nói cùng Trần Nghiệp, là vì Trần Nghiệp đã hưởng thụ được chỗ tốt rồi.

Mà chuyện nhị phòng có thể nói, là vì chỗ tốt còn không đòi được, không quan hệ cùng Trần Nghiệp.

Lão phu nhân còn nói trở về sẽ thu thập Hồ thị, để cho mụ lập quy củ, rửa chuồng heo.

Lão phu nhân có thể gây khó dễ Hồ thị, trừ cáo trạng Hồ thị ở trước mặt Trần Nghiệp, chính là hai chuyện này bà có thể làm.

Trần A Phúc thầm than, Hồ thị dám cứng rắn đòi hỏi như thế, chính là biết rõ cho dù mình làm quá phận, mấy người này càng không dám nháo đến trước mặt Trần Nghiệp.

Trần Nghiệp ở Trần gia, chính là tồn tại dạng thần đồng.

Hắn khó xử, không mặt mũi, thì lão phu nhân sẽ đau lòng, Trần Danh và Trần Thực cũng sẽ khó chịu.

Buổi trưa, Trần lão thái không ở lại nhị phòng ăn cơm, mà là trở về cáo trạng kiêm thu thập Hồ thị.

Thân thể Trần Danh không tốt lắm, cơm cũng ở ăn trên giường.

Mới vừa ăn cơm xong, Trần Nghiệp cùng Trần A Quý liền đến.

Phụ tử bọn họ nói xin lỗi với Trần Danh, Trần Nghiệp nói đã dạy dỗ Hồ thị, còn đánh mụ, để Trần Danh nguôi giận, buổi tối lại mang Hồ thị ở trước mặt Trần Danh chịu nhận lỗi.

Lại nói lớn một trận huynh đệ đồng tâm, cả nhà đồng tâm.

Trần Danh đúng là rất tin tưởng và nghe theo Trần Nghiệp, nghe mấy lời nói này tâm tình lập tức khá hơn.

Phụ tử Trần Nghiệp còn phải xuống ruộng, nói xong cũng vội vã đi.

Trần A Phúc cùng Vương thị lại vội vàng đi sân nhỏ mới làm công việc.

Trước cơm tối, đến một thanh niên hơn hai mươi tuổi, là đại nhi tử của La quản sự La tiểu quản sự.

Hắn nói Đại Bảo được chủ tử nhà hắn giữ lại ăn cơm tối, sau bữa cơm chiều bọn họ sẽ đưa cậu trở lại, để người Trần gia không lo lắng.

Ăn cơm xong, ba người Trần lão thái, Trần Nghiệp cùng Hồ thị liền tới.

Hồ thị ở trước mặt Trần Nghiệp cùng Trần lão thái thì rất ôn thuận, cũng không làm bộ làm tịch, đôi mắt đo đỏ nói với Trần Danh: "Nhị thúc, ngươi đừng nóng giận.

Ta chính là thẳng tính, có cái gì nói cái đó.

Đại ca ngươi mắng ta, còn đánh ta, mẹ chồng cũng mắng ta, phạt ta, ta là mặt trong mặt ngoài đều không còn.

Thực xin lỗi, về sau ta sẽ không miệng nói lung tung

.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio