Không biết có phải hắn cố tình cứ bày ra bộ dạng rất đáng tin cậy hay không, nhưng cho dù hắn nói gì, cô cũng chỉ cho là hắn đang nói giỡn.
Ví dụ như lúc này.
Ma Vương nói: “Nhiều tiểu tử thích ngươi như vậy, làm sao ta có thể còn nhịn được?”
Câu trả lời của Cố Thịnh Nhân trực tiếp xem nhẹ những lời này.
Ma Vương có chút khó thở.
“Veronica!” Một hình ảnh xinh đẹp xuất hiện trong tầm mắt Cố Thịnh Nhân, Joanna ngồi xuống ở bên cạnh cô.
Joanna hiện giờ cũng đã thành một đại cô nương, dáng người cao gầy, không giống với Cố Thịnh Nhân, ngũ quan của nàng ta xinh đẹp, cả người giống như một cành hồng mai rủ xuống, tùy tùng đi theo phía sau nàng ta cũng không ít.
Ba năm trước, Cố Thịnh Nhân cứu nàng ta khỏi miệng ma thú, thái độ của Joanna đối vói Cố Thịnh Nhân đã thay đổi rất nhiều.
Mặc dù ngoài miệng vẫn tỏ ra không tha thứ nhưng Cố Thịnh Nhân lại có thể cảm nhận được thiện ý của Joanna đối với mình.
Joanna có chút thèm muốn nhìn Cố Thịnh Nhân thản nhiên tự đắc ăn trái cây: “Tôi thực sự hâm mộ cô, phủ công tước chỉ có một mình cô thừa kế, từ trước tới nay cô chưa bao giờ phải phiền não điều gì.”
Cố Thịnh Nhân hiểu Joanna đang có cảm giác gì.
Nàng ta là con gái của đại thần tài chính, mặc dù cực kì được yêu thương nhưng con cái nhà quý tộc, từ nhỏ đã được hưởng cẩm y ngọc thực nhưng lúc cần thiết cũng phải cống hiến cho gia tộc.
Ví dụ như liên hôn.
Ánh mắt Joanna vẫn có chút cô đơn: “Trong gia tộc đã quyết định, nếu tôi không có cách đoạt được trái tim nhị vương tử, sang năm nhất định sẽ chọn cho tôi một người chồng trong số những con cháu quý tộc đang theo đuổi tôi.”
Joanna của gia tộc Leimeng thích nhị vương tử của vương thất, đây là chuyện ai ai trong giới quý tộc cũng biết. Mà nhị vương tử điện hạ vẫn theo đuổi người thừa kế của gia tộc Hoa Hồng Trắng Veronica Roman, cũng là bí mật công khai.
Mà quan hệ của Joanna Leimeng và Veronica Roman lại là bạn bè tốt, chuyện này khiến không ít người kinh ngạc.
Cố Thịnh Nhân suy nghĩ rất lâu, cuối cùng chỉ có thể nói ra một câu: “Chân trời nơi nào không có cỏ thơm, Joanna, cô phải nhìn rộng ra một chút, nói không chừng kỵ sĩ của cô đang cách đó không xa chờ cô.”
Joanna bật cười, cô nhìn Veronica bộ dạng rất nghiêm túc, những phiền muộn trong lòng kia đột nhiên biến mất không còn gì nữa.
Tuy rằng cũng không hiểu ý của Veronica lắm, nhưng nhìn bộ dạng của cô, rõ ràng chính là không để nhị vương tử trong lòng.
Nàng ta thậm chí có chút ác ý nghĩ thầm: “Nhị vương tử người xem xem, tấm chân tình của ta người xem như không thấy, hiện giờ, người một lòng với Veronica, nàng cũng không để vào mắt. Đây chẳng phải chính là luân hồi như lời cha sứ nói sao?
Tuy rằng Cố Thịnh Nhân không rõ tại sao tâm trạng Joanna hình như trong nháy mắt đã tốt hơn, nhưng đó là một chuyện tốt.
Ánh mắt Veronica vô định nhìn bốn phía, đột nhiên dừng lại một chỗ, rốt cuộc không dứt ra.
Đó là một người đàn ông tóc đen dài, tóc của hắn ta dùng một dây lưng lụa màu bạc buộc lỏng, khuôn mặt không thâm thúy như người đế quốc Carter mà tương đối nhu hòa.
Hắn ta đang đứng nói chuyện với người khác, nụ cười dịu dàng trên mặt.
Dáng vẻ đó, Cố Thịnh Nhân quen thuộc đến mức nhắm mắt cũng có thể vẽ ra. Đó chính là hình dáng đầu tiên trên thế giới của Cơ Ngọc.
Joanna thấy vẻ mặt Cố Thịnh Nhân kì lạ, nhìn theo ánh mắt nàng, lộ ra một nụ cười, trong lòng đã rõ.
“Người kia chính là Trường Lâm Kỳ của quân đoàn thần thánh liên minh, một quý ông phong độ…”
Nàng ta còn chưa dứt lời, Cố Thịnh Nhân đã đứng dậy đi sang phía bên kia.