“Tân bang chủ của Hắc Long quả không tầm thường. Để xem cô tài giỏi đến đâu” một tên lạ mặt nấp sau bụi cây nở nụ cười nửa miệng thích thú rời khỏi nơi ẩn náu. Nó biết chứ. Nhưng nó muốn xem tên đó tính chơi trò gì với nó. Ryna níu lấy tay nó lắc lắc:
- Boss à! Mình về nhà cậu chơi được không? Năn nỉ luôn á - nhỏ ngoái đầu ra đằng sau nháy mắt với hắn và Rey.
- Phải phải - Rey và Ryna cứ nheo nhéo bên tai nó. Khốn nạn. Đời thật khốn nạn.
- Tôi cũng đi nữa - hắn lên tiếng. Hắn muốn biết nó sống ra sao (siêu lòng nó rồi), hơn hết là Hắn muốn biết nó có phải “người đó“. Nó nhíu mày nhìn hắn
- Đi - nó gọi điện cho người lên mang xe của nó về rồi cũng tụi hắn... đi bộ.
Nó thích thả bộ trên con đường này. Quang cảnh hữu tình, không khí trong lành, đặc biệt là yên tĩnh. Thế mà ở đằng sau có tên không biết điều nói suốt chặng đường (hắn chỉ nói vài câu rồi thôi, ngoài ra là đứa điên kia say xưa “chặt chém” nhau). Từ xa tiến lại người mặc đồ đen, ánh mắt sắc lạnh, mặt không cảm xúc, có lẽ là sát thủ đang tiến thẳng về phía tụi nó. Một người con trai khuôn mặt anh tuấn hỏi nó
- Cô. Hắc Long - kiệm lời y hệt nó.
- Oh yes. What the hell? - nó thường trả lời bằng TA với những người như vậy.
Tên đó cũng không nói gì mà cũng tên còn lại xông vào đánh nó luôn. Nó nhẹ nhàng né từng đòn, dùng chân cản lực đánh của từng tên kết hợp với đầu gối tấn công phần eo làm đối phương mất sức rồi bắt đầu hạ gục từng tên.
Click... Tiếng đạn lên nòng.
Pằng... Pằng... Keng
viên đạn bay ra cũng lúc chạm vào nhau rồi cũng rớt xuống.
Pằng...
Một thân ảnh ngã xuống, máu chảy ra từ ngực trái thấm đẫm nền đường... Sau khi viên đạn đầu tiên rớt xuống, không chần chừ nó bắn luôn viên thứ . Bọn sát thủ đã bỏ đi, chỉ còn lại tượng đá đứng đó hết nhìn cây súng -> tên bị giết -> chuyển sang nó. Cứ thế lặp đi lặp lại đến khi nó lên tiếng:
- Đi