- Boss, cậu vừa giết người. Đây là thời pháp trị, giết người sẽ bị bắt tù - Ryna đi song song với nó, nói những gì nhỏ đang lo sợ trong lòng. Nó không nói gì chân vẫn rảo bước đều.
- Em là người của Hắc Long sao? - hắn bất chợt hỏi nó. Đây là lần đầu tìên hắn bắt chuyện với nó. Nếu nó bị bắt nó có thể dùng thế lực ra ngoài hắn cũng không cần lô nhiều nhưng nếu nó là người của Hắc Long thì hắn sợ là nữ chủ kia sẽ không tha cho nó... (trời ơi bang chủ đang trước mặt nhà ngươi đó)
- Ừ - nó vẫn luôn tự hào về Hắc Long bang của nó, không có lí đo gì mà nó phải phủ nhận nó không phải người của Hắc Long cả.
- Oaaa... hồi nãy cách em bắn súng thật oai nga~. Em không sợ bị bắt tội à. Dù gì cũng là giết người - Rey cũng chạy lên đi ngang với nó.
- Giết người? Hừ. Chuyện thường - câu nói của nó nhẹ tựa lông hồng mà như chuông đồng giáng xuống đầu cả đám.
- Thế em làm chức gì trong Hắc Long vậy? - Rey tò mò hỏi thêm.
- Chức lớn - tất nhiên phải lớn rồi. Ngầu thế mà. Hỏi thừa
- Anh có thể gọi em là Lão Đại không? - Rey hỏi tiếp, lần này làm nó hơi bất ngờ nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ mặt “I don't care” thường ngày.
- Tuỳ. - cũng không quan trọng lắm. Ai gọi thì cũng vậy thôi. Lão Đại? Hừ. Nó nghe quen rồi. Thêm một người cũng chả sao. Chỉ mong tên thần kinh này đừng là cái đuôi của nó nếu không sẽ phiền phức lắm. Rey nói nhiều quá mà.
Đi khoảng chừng phút, chân Rey và Ryna rã rời, người rũ rượi thì cũng tới được nhà nó. “Xa hoa thật” cả người thầm thốt lên.
Ủa ủa mà cái gì xa hoa??? Ta có thấy gì đâu. Chỉ là căn biệt thự thôi mà. Chẳng lẽ mấy người hong có??? Chậc chậc...
Thật ra thì nói biệt thự cũng không phải mà là...lâu đài mới đúng. Căn biệt thự được xây theo phong cách phương Tây. Gồm tầng: tầng là phòng khách nối lìên với nhà bếp. Tầng là phòng của anh em nhà nó và Ryu (Ryu vẫn hay qua nhà nó ngủ ké) gồm phòng. Tầng là phòng nghỉ của khách gồm phòng. Tất cả các phòng đầy đủ tịên nghi. Múôn vào được bên trong phải đi qua một con đường dài men theo dãy oải hương nên thường có xe đưa vào. Còn nhiều nữa mà thôi. Nghỉ phẻ.