Nhan Y Hàn ngạc nhiên, xoay đầu nhìn lương thần, lúc đó, hắn ngồi ngay hàng đầu gần cô nhất, đã thấy được vấn đề, hắn vô cùng nhanh trí, cởi áo vét, nhanh chóng nhảy lên sân khấu, khoác chiếc áo, che đi chỗ váy bị rách cho cô. Lúc cô đưa tay ra đằng sau, hắn cầm lấy bàn tay cô, đưa lên, xoay một vòng. Khán giả ở dưới ngạc nhiên, cảnh tượng, vô cùng bắt mắt. Lương thần mỉm cười nhìn cô, nhan y hàn, vừa nhìn hắn, vừa nhảy theo nhịp điệu của hắn. Lương thần cũng biết nhảy dancesport, trong lòng cô tự hỏi như vậy, không những vậy, hắn nhảy vô cùng chuyên nghiệp. Mọi người yên lặng, tất cả như lắng xuống, chìm vào điệu nhảy của cô và hắn, bàn tay họ ấm áp lướt qua nhau, thân thể họ lúc dán chặt, lúc lại tách rời, cô và hắn lúc mặt đối mặt hai ắt nhìn nhau thật sâu, lúc lại mỗi người quay mỗi hướng. Thế gian như ngừng chuyển động, mắt họ dao nhau, trái tim bất chợt rung động. Nhan Y Hàn tự hỏi trong lòng, không biết nên suy nghĩ điều gì. Đầu óc lúc bấy giờ của cô vô cùng mông lung. Kết thúc điệu nhảy. Cô và hắn đưa tay cúi đầu chào mọi người. Khán giả ở dưới, quên cả mình đi ủng hộ cho lăng yên, mà hò hét ầm ĩ.
"Hay lắm! hay lắm!"
Đường Hàn, lâm lục quân và vũ minh, cũng không thoát khỏi sự ngạc nhiên. Riêng mình lăng yên, kế hoạch thất bại. Gương mặt biến dạng. Tốt, nhan y hàn, lương thần, các người được lắm. Nhưng khoan hãy vui, thua keo này ta bày keo khác, rồi lăng yên tôi sẽ cho các người thấy!
Cuối cùng cuộc thi cũng kết thúc, bây giờ là lúc tất cả bỏ phiếu bầu, cô và lương diệu hi đứng cạnh nhau. Lương diệu hi gương mặt đầy lo lắng. Mạc phong ôm ngang lấy vai cô vỗ an ủi. Riêng lương thần đứng cạnh cô. Hắn ta, chấp tay, nhắm mắt, bái lậy bốn phương tám hương.
"Phật tổ như lai, quan thế âm bồ tát, tề thiên đại thánh, thái tử natra,cộng với các vị thần ta không biết tên, cầu mong cho y hàn của ta không dành quán quán quân, không dành quán quân"
Cô ngạc nhiên nhìn hắn, hỏi:
"không muốn tôi dành quán quân, vậy tới đây cổ vũ làm gì?"
Hắn mỉm cười:
"Cổ vũ là một chuyện khác, dành quán quân lại là một chuyện khác"
"khác như thế nào chứ?"
"Khác ở chỗ, anh tới cổ vũ cho em là bởi vì muốn cho em biết, anh đối với em chân thật như thế nào. không muốn em dành quán quân, là bởi vì, anh sợ, sau khi em là hoa khôi, sẽ có nhiều tên trong trường để ý em hơn, đến úc đó, anh muốn tán đổ em, đã khó, không phải càng khó hơn sao?"
Nhan y hàn cạn lời, thực không biết nói gì với tên này. Cuối cùng, bỏ phiếu xong, người mc chương trình, cũng cầm tờ kết quả lên:
"Các bạn, người dành giải ba của cuộc thi chính là...cô bạn đáng yêu mang tên lương diệu hi!"
Mọi người reo hò, lương diệu hi ngạc nhiên, nhan y hàn dùng tay nhéo má cô bạn.
"Chúc mừng nhé, mong lên nhận thưởng đi"
Lương diệu hi mỉm cười nhìn mọi người, từng bước đi lên nhận thưởng. Người mc tiếp tục:
"Và bây giờ, không để mọi người phải đợi lâu, chúng tôi xin tuyên bố luôn vị trí quán quân. Người còn lại, sẽ là á quân"
Tất cả hồi hộp.
"Có hai lượt phiếu bầu lớn nhất, chính là. Đại mỹ nhân lăng yên và nhan y hàn"
Mọi người hô to:
"Lăng yên! lăng yên! lăng yên!"
Lăng yên vênh váo gương mặt nhìn cô. Nhan y hàn mỉm cười nhìn lại cô ta, vẫy vẫy tay chào. Lăng yên kiêu ngạo hất mặt lên, cũng thật may, nam chủ chưa nhìn thấy, cô ta vội thay đổi thái độ.
"quán quân của chúng ta chính là... đồng giải nhất! cả hai người, lăng yên và nhan y hàn đều dành quán quân"
Mọi người ầm ĩ, reo hò vui sướng. lăng yên tức giận không nói nên lời, cô và lăng yên cùng bước lên. Lương diệu hi, cong môi, tít mắt nhìn cô đáng yêu. Trong sự vui mừng của mọi người, gương mặt của người nào đó, không còn cảm xúc. Cả người đờ đẫn.
Kết thúc cuộc thi, phần thưởng cũng lớn quá, được tận vé u lịch hàn quốc trong ba ngày ba đêm. Nhan y hàn, đã quyết định cùng đi với lương diệu hi, cô ngồi trên máy bay. Mặc áo phông trắng. quần bó xám. đi giầy thể thao. tóc uốn xoăn. Ngồi ở hàng ghế thượng lưu. trong lúc chờ lăng yên đến. nhan y hàn chợp mắt một lúc. Lát sau, một bàn tay lạnh từ ghế sau, chạm vào gáy cô, cô bàng hoàng tỉnh giấc.