/.
Cố gia tổ chức tiệc sinh nhật ở khách sạn sao trở thành sự kiện được săn đón nhất của Thủ đô.
Cố gia cho phép truyền thông tham dự và đưa tin thời gian đầu khi tiệc chuẩn bị mở màn và phải rời đi sau khi đã diễn ra được /.
Mặc dù không được ở lại đến cùng như những sự kiện của người nổi tiếng khác nhưng với những tờ báo nhỏ khó khăn lắm mới lấy được quyền đưa tin đã là quá đủ.
Hiểu Linh- nhân vật chính của đêm nay rực rỡ trong chiếc đầm đỏ phối cùng bộ trang sức kim cương hiếm có đương nhiên là người nổi bật nhất.
Hôm nay lúc thì cô đi cùng Du Nhiên, khi lại sánh vai với Bác Minh, Ngạo Đình để chào hỏi, nhưng đương nhiên người đồng hành cùng cô nhiều nhất là anh Thừa Minh.
Hôm nay là sinh nhật cô cũng là lần đầu sau ngày Cố ba mất, Cố gia tổ chức tiệc tùng nên việc giao thiệp là không thể thiếu.
Thừa Minh ngay từ đầu cũng nói rõ tầm quan trọng của bữa tiệc này.
Cô nên theo anh thường xuyên để biết hơn về sản nghiệp nhà mình, những công ty đối tác lớn cũng như dập tắt mọi lời đồn đoán về địa vị của cô tại Cố gia.
Ngày sinh nhật nên đương nhiên Hiểu Linh không thể từ chối rượu mời.
Nhưng Thừa Minh cũng rất chú ý khi dặn cô chỉ lấy rượu từ một tiếp tân duy nhất.
Người đó sẽ pha rượu đặc chế cho cô, hương thơm tương tự rượu trong bữa tiệc nhưng nồng độ cồn thì thấp hơn nhiều, đảm bảo khó mà say được.
Hiểu Linh còn phải thầm khen ngợi anh ấy thật chu đáo.
Anh em Phan gia tới có chút muộn.
Phan Thanh Giản không thể ngờ Phan ba có thể sủng Thanh Ngọc vô pháp vô thiên như vậy.
Chuyện đụng độ Cố Hiểu Linh cùng Du Nhiên và Âu Dương Bác Minh tại của tiệm trang phục được hắn tường thuật lại từ đầu tới cuối.
Nhưng không biết rốt cuộc Thanh Ngọc đã làm gì mà ba có thể trong thời gian ngắn tìm đến một sấp vải màu đỏ chất liệu y chang chiếc trong cửa tiệm rồi cấp tốc may lễ phục cho Thanh Ngọc.
Hắn khó hiểu hỏi ba thì ông đáp:
- Lại chẳng ai cấm Thanh Ngọc mặc đồ đỏ tới dự sinh nhật.
Chỉ là một bộ đồ mà thôi, làm gì mà phải nghiêm trọng như vậy.
Cố Thừa Minh còn chưa chắc để ý mấy chuyện nhỏ nhặt đó.
Mà nếu hắn để ý...!Phan gia còn không sợ.
Phan Thanh Giản muốn cạn lời.
Ông muốn hắn giao hảo cùng Cố gia nhưng lại thúc đẩy con gái đi cướp rể nhà đó.
Ông muốn hắn phải sống sao đây.
Phan Thanh Ngọc vô cùng hài lòng với những ánh mắt rực sáng từ nam nhân và sự ghen tị thấy rõ từ nữ khách khi bước vào bữa tiệc.
Hôm nay cô đã chuẩn bị rất kỹ để xuất hiện, từ trang phục, trang sức đến kiểu tóc.
Cô phải hoàn toàn đoạt lấy sự nổi bật của Cố Hiểu Linh mới có thể nguôi đi sự tức giận trong lòng cô.
Chiếc váy Hiểu Linh mặc hôm nay cô đã nhìn kỹ ngày hôm đó, tuy chất vải và đường may rất đẹp nhưng nếu nó thuộc về cô thì chắc chắn sẽ bị cắt sửa một ít.
Chiếc váy kia quá kín đáo rồi.
Người ta nói tốt khoe xấu che.
Làn da trắng như trứng gà của cô, bộ ngực cúp E đầy kiêu ngạo của cô và cả đôi chân dài miên man sao có thể bị che giấu sau lớp lễ phục chứ.
Nên sau khi phải năn nỉ ăn vạ và cả nhượng bộ với ba rằng tới tiệc sẽ giảng hòa với Cố Hiểu Linh để lấy được sấp vải hạn lượng đó, Thanh Ngọc cấp tốc may một chiếc váy với những đường xẻ vô cùng táo bạo, khoe hết những ưu điểm của cô ra.
Hừ..
Cùng chất liệu, cùng màu sắc, chiếc váy kín bưng của Cố Hiểu Linh làm sao có thể đọ lại chứ.
Thừa Minh cảm thấy thời gian cũng nên đến rồi.
Hiểu Linh từ đầu tới giờ uống cũng đến ly thứ rượu nhạt kia nên hẳn là bắt đầu cũng có chút cảm giác lâng lâng.
Hắn đánh mắt ra hiệu cho người tiếp tân kia rồi làm động tác thả thuốc để ngay ly tiếp theo của Hiểu Linh sẽ ra tay.
Người kia nhận được ám hiệu của hắn thì gật đầu đáp lại.
Thừa Minh nở một nụ cười rồi giả bộ say tới vỗ vai Bác Minh:
- Bác Minh...!cậu cùng Du Nhiên và Lăng Ngạo Đình chú ý bữa tiệc và Hiểu Linh dùm tôi.
Tôi uống hơi nhiều rồi, muốn nghỉ một lát.
.
Truyện Đam Mỹ
Bác Minh nhìn Thừa Minh giây lát rồi gật đầu:
- Được.
Anh đi đi, ở đây có chúng tôi lo.
Thừa Minh nhếch miệng cười, dặn:
- Chú ý đồ ăn và rượu bổ sung đủ nhé.
Khách tới sau phiền mấy người tiếp dùm.
Tôi đi nghỉ chừng một tiếng sẽ ráng quay trở lại.
Bác Minh đáp lại:
- Anh mệt quá thì nghỉ luôn cũng được.
Tiệc cũng còn / nữa là tàn rồi.
Giờ hẳn là không còn khách tới nữa đâu.
Hai người xã giao mấy câu thì Thừa Minh cũng rời đi.
Khuôn miệng nhếch lên đầy vui vẻ chờ mong.
Hắn chậm rãi mở một căn phòng thuê sẵn rồi tiến vào tắm một cái.
Đêm đầu tiên mây mưa cùng cô gái hắn yêu đương nhiên phải để lại ấn tượng tốt, cho dù có khi Hiểu Linh sẽ không để ý đến đâu.
Ngâm nga một giai điệu..
hắn thoát sạch quần áo rồi đứng xả người dưới vòi hoa sen.
Dòng nước ấm nóng chảy qua da thịt khiến cơ thể thư giãn hơn nhiều sau cả ngày dài căng chặt.
Nhưng có một thứ lại không hề thư giãn mà đến đáng sợ, hình dáng như cánh tay trẻ em lại vằn dọc ngang những đường máu.
Thừa Minh nhắm mắt, chậm rãi vuốt ve an ủi tiểu đệ đã sẵn sàng của mình.
Chỉ cần nghĩ đến Hiểu Linh, chỉ cần biết đêm nay sẽ hoàn toàn có được em ấy thì nó đã sừng sững như vậy rồi.
Thừa Minh nhếch miệng cười.
Xem ra tiểu đệ của hắn còn nóng lòng hơn cả hắn nữa.
Hắn thả mình ngâm trong bồn tắm chờ đợi.
Rất nhanh thôi, Hiểu Linh sẽ tới nơi này.
Rất nhanh thôi..
đêm nay có lẽ là đêm đáng nhớ nhất đời hắn..