Editor: Thơ Thơ
Tuyết Vi hiểu biết một ít tính tình Hoàng Phủ Dương Vinh theo chủ nghĩa gia trưởng.
Đích xác.
Ngày đó, Hoàng Phủ Nguyệt và Hoàng Phủ Minh cùng nhau tìm được Hoàng Phủ Dương Vinh, bất luận Hoàng Phủ Nguyệt nói ra tình hình thực tế làm sao, lấy tính cách Hoàng Phủ Dương Vinh độc đoán ngang ngược cũng tuyệt không cho phép chuyện bại hoại danh dự gia đình như vậy xuất hiện.
Cho nên, ông biết rõ oan uổng Tuyết Vi, cũng chỉ có thể hy sinh cô, kêu cô vĩnh viễn không được bước vào ngạch cửa Nhà họ Hoàng Phủ, mới có thể đem chuyện em chồng yêu chị dâu hoàn toàn dấu diếm xuống.
Hoàng Phủ Minh sớm đã tính đến sẽ như thế, cho nên, trước khi mời Hoàng Phủ Nguyệt về nhà giải thích, liền chuẩn bị trước một phần báo cáo giả mang thai giao cho cha.
Này, Hoàng Phủ Dương Vinh mới có thể cho phép Tuyết Vi trở về Nhà họ Hoàng Phủ lần thứ hai!
“Minh, anh nói xong, bây giờ làm thế nào chứ? Giai đoạn đầu, tôi còn có thể chắp vá lừa gạt, giai đoạn sau, cùng lắm thì tôi mang cái gối đầu giả bụng to, chính là…… Mười tháng hoài thai, chờ mười tháng sau, tôi không thể sinh cho nhà các người cái gối đầu ra làm báo cáo kết quả công tác đi?!!”
“Chuyện này, không phải không thể giải quyết.” So với Tuyết Vi phát điên, Hoàng Phủ Minh từ đầu đến cuối đều có vẻ cực kỳ bình tĩnh. Thơ_Thơ_diendanlequydon
“Làm sao giải quyết??” Tò mò nghi vấn rơi xuống.
Con ngươi Hoàng Phủ Minh sâu không thấy đáy vừa chuyển, cúi người xuống, ở bên tai cô nhẹ giọng nói: “bây giờ chúng ta …… Liền đi tạo ra đứa bé, không phải đã giải quyết rồi sao?”
Giọng nói ái muội, nhiệt khí hỗn loạn giữa môi phun ra từng đợt chui vào trong lỗ tai Tuyết Vi, chọc khuôn mặt nhỏ của cô trong nháy mắt liền trướng đến đỏ bừng, đỏ bừng.
“anh đi tìm chết!!!” Thừa dịp chung quanh không có ai, cô hung hăng nhéo cánh tay Hoàng Phủ Minh một phen, quay đầu, một khuôn mặt đỏ bừng bước nhanh chạy đi rồi.
Hợp thời, còn có thể nghe thấy sau lưng truyền đến từng trận cười xấu xa của Hoàng Phủ Minh.
Không cách nào phủ nhận, Hoàng Phủ Minh tên kia trừ bỏ phúc hắc bên ngoài, còn đặc biệt hư. Anh luôn có thể sử dụng một vẻ mặt đứng đắn nói ra rất xấu, chuyện tới thực sắc, thật sự gọi người chống đỡ không kịp.
Bây giờ, Tuyết Vi xem như hiểu được vì sao anh không cho mình tham gia luyện tập quân sự; cũng biết, vì sao anh không chịu nói cho mình, kế hoạch chân chính đem mình trở về Nhà họ Hoàng Phủ là cái gì.
Cảm tình…… Thơ_Thơ_diendanlequydon
Anh ấp ủ ra tới chính là một chiêu tổn hại như vậy! Tên khốn kiếp này!!!
Vào lúc này……
Sau tòa núi giả hoa viên ……
“Hóa ra, tiện nhân Tuyết Vi kia là giả mang thai!!” Tiểu Hề không khỏi cười quỷ dị, quay người, liền chạy về phía Tuyết Phỉ Nhi ……
*
Ba ngày sau.
“Tuyết tam tiểu thư, lão gia phân phó qua, cô không thể rời khỏi Nhà Hoàng Phủ.” Trước cửa lớn chủ viện Nhà họ Hoàng Phủ, Tuyết Vi mới vừa một bước ra cửa, liền có bốn, năm hầu gái chặn cô lại.
Từ sau khi Hoàng Phủ Dương Vinh ban bố lệnh cấm túc, Tuyết Vi chỉ cần bước ra Nhà họ Hoàng Phủ một bước, sẽ có người tới chặn lại. Làm cho trong vòng ba ngày này, cô dường như ngồi tù, có buổi làm không thể đi làm, có sân không thể ra, đều sắp vượt qua tiểu thư khuê các. Thật là buồn bực đến cực điểm.
“bụng tôi không thoải mái, muốn đi bệnh viện kiểm tra, chậm trễ, các người phụ trách nổi sao?!” Tuyết Vi lạnh lùng chất vấn mấy hầu gái.
Mấy hầu gái khó xử nhìn lẫn nhau: “Tuyết tam tiểu thư, nếu thân thể cô không thoải mái, liền đi tìm Lạc quản gia, đến lúc đó Lạc quản gia có thể mời bác sĩ đến nhà chẩn trị cho cô.” Thơ_Thơ_diendanlequydon
A, mời bác sĩ về nhà chẩn trị hả? Vậy còn phải đợi sao? Vậy sự thật trong bụng cô không có chẳng phải là lập tức bị vạch trần sao?! “bây giờ tôi cũng không chậm trễ một phút đồng hồ, cần thiết! Lập tức đi bệnh viện! Nếu các người nói khó làm …… Liền cùng tôi cùng nhau đi.”
“Này……”
Rơi vào đường cùng, mấy hầu gái chỉ phải gắt gao đi theo Tuyết Vi cùng đi tới bệnh viện.
Vừa đến bệnh viện đệ nhất, mấy hầu gái đã bị chặn lại ở ngoài cửa.
Bởi vì bệnh viện đệ nhất thuộc về khu vực quân khu trọng điểm bảo hộ, cũng không giống bệnh viện binh đoàn thứ hai, bệnh viện binh đoàn thứ ba như vậy, ai muốn tiến vào là có thể tiến vào. Cho nên, dưới tình huống không có giấy thông hành, người ngoài không được đi vào.
“A, liền biết các người tới, cũng là vô ích!!” Tuyết Vi giảo hoạt cười, bước nhanh đi đến khu nằm viện quân khu binh đoàn thứ nhất.
Trên hành lang an tĩnh, truyền đến mùi nước sát trùng gay mũi. Tuyết Vi nhìn từng cái biển số phòng bệnh vip cá nhân.
“1809……1809……”
Đi không tới mấy bước, liền đến phòng số 1809.
Cửa lớn đóng chặc, cửa cũng trống rỗng.
Kỳ quái, lấy quân hàm Bạch Dạ, theo lý thuyết hẳn là có thủ vệ mới đúng? Bất quá, không có người ở càng tốt…… Thơ_Thơ_diendanlequydon
Nghĩ xong, Tuyết Vi không khỏi âm thầm nở nụ cười.
Phòng bệnh số 1809 này đúng là phòng bệnh Bạch Dạ cư trú, cô sớm dò xét được số phòng bệnh của Bạch Dạ, chỉ nề hà lệnh cấm túc, cho đến hôm nay, cô mới có thể thừa dịp lúc Hoàng Phủ Dương Vinh ra ngoài, có thể lén đi ra tới.
Hít sâu một hơi, Tuyết Vi mặt vô biểu tình đứng ở trước cửa phòng bệnh.
Cố sức nhón mũi chân, xuyên thấu qua cửa sổ nhỏ trên cửa nhìn về phía bên trong gian phòng ……
Chỉ thấy, Bạch Dạ nửa dựa vào trên đầu giường, đang chăm chú nhìn quyển sách trên tay.
Từ khí sắc xem ra, anh là thật sự không có chuyện gì lớn đi? Như vậy…… Cô liền an tâm rồi……
Một nụ cười thản nhiên xẹt qua khóe miệng, Tuyết Vi nhìn Bạch Dạ, đôi con ngươi cầm lòng không đậu trở nên chăm chú lên……
Ở trong phòng tất cả đều trắng xoá, Bạch Dạ có vẻ yên tĩnh như vậy, giống như bọn họ mới gặp.
Anh an tĩnh kéo đàn violon, toàn bộ thế giới dường như chỉ có anh và âm nhạc tồn tại, hết thảy cảnh sắc khác đều trở nên ảm đạm xuống. Thơ_Thơ_diendanlequydon
Nếu nói dùng một loại màu sắc tới hình dung tính cách người đàn ông này, như vậy nhất định là màu trắng. Lạnh mà nhạt, đơn giản lại không mất sức quyến rũ nam tính.
“Ai?!” Đột nhiên.
Bạch Dạ buông quyển sách trên tay xuống, một đôi con ngươi không hề có độ ấm nhanh chóng nhìn về phía cửa ……
Tuyết Vi khẩn trương lùi đầu về.
Quan quân cao cấp chính là không giống nhau, lực quan sát …… Thật mạnh!! Khó trách bị quân địch gọi bạch lang!!
Cô khẩn trương đổ mồ hôi lạnh một phen, quay đầu vừa muốn rời đi……
‘ lách cách……’ chỉ nghe, trong phòng truyền đến một tiếng gì vỡ nát. Ngay sau đó, chính là một tiếng kêu rên của Bạch Dạ.
Tuyết Vi vội vàng lộn trở lại cửa, không cần nghĩ ngợi vặn cửa phòng ra: “anh……”
Bốn mắt nhìn nhau.
Bạch Dạ đứng ở bên giường bệnh, sắc mặt trắng bệch che lại sau eo, một cái ly thủy tinh bể tan tành trên mặt đất.
Có thể cảm giác đến, hẳn là sau khi anh phát hiện ở cửa có người, muốn đuổi theo ra tới, kết quả dùng sức quá mạnh, miệng vết thương vỡ tung, đánh vỡ ly thủy tinh đầu giường đi? Thơ_Thơ_diendanlequydon
Nhận thấy được anh không có việc gì, Tuyết Vi khẽ buông lỏng một hơi, thái độ khẩn trương lập tức lạnh xuống dưới: “anh không sao chứ?”
“Nếu đã tới, vì sao không tiến vào?” Trong giọng nói, không hề có bất luận cảm tình dao động gì, Bạch Dạ quay người cố sức ngồi trở lại trên giường.