Bác sĩ quay lại gấp rút vào phòng phẫu thuật. Mọi người nhìn mà không hiểu tại sao cả, không phải ông ấy đã nói cần có người truyền máu mới phẫu thuật được hay sao, sao bây giờ lại gấp rút như thế không lẽ đã có người truyền máu giúp. Nhưng chuyện này là bất khả thi hoàn toàn bất khả thi nhưng đâu còn cách nào khác, họ phải đợi và xem kết quả thôi. Bỗng nhiên hình dáng một người phụ nữ lướt qua cũng đi vào ăn phòng đó vơi chiếc áo của bác sĩ và khẩu trang che kín mặt dù vậy nhưng họ không để tâm cho lắm
Cuộc phẫu thuật kéo dài suốt h đồng hồ, đúng là lâu thật nhưng vẫn chưa thấy Thiên Di được đưa ra. Y tá với bác sĩ thì cứ ra vào hoài thôi nhưng không mở miệng nói gì về tình hình Thiên Di cả khiến cho mọi người càng lo hơn. Thêm một giờ đồng hồ nữa thì Thiên Di được đưa ra trong tư thế mêm man. Cô được đưa vào phòng hồi sức. Mọi người thấy vậy thở phào nhẹ nhõm
-Bác sĩ à
-Tình hình bệnh nhân đã ổn hơn rất nhiều đã vươt qua cơn nguy hiểm nên mọi người yên tâm
Bác sĩ định quay đi thì bị Thiên Hạo cản lại
-Bác sĩ à, ai đã hiến máu cho... bệnh nhân trong đó vậy???
-A... chuyện này tôi không thể tiết lộ được. Xin lỗi
Rồi ông rời đi và họ cũng không tra cứu chuyện đó nữa vì dù sao người đó cũng muốn giấu danh rồi. Nhưng chắc chắn một điều, người đó là ma cà rồng. Mọi người đã tản đi hết đến phòng của Thiên Di còn Triệu Giã cứ đăm chiêu suy nghĩ về cái người đã hiến máu cho Thiên Di. Chợt nhận ra ở đây chỉ còn mình mình thì toan bước đi nhưng lại nghe có tiếng nói bên trong phòng phẫu thuật và còn nghe cả tiếng đồ đạc kéo dao rơi xuống sàn
-Giám đốc à chị có sao không???- Cô y tá nói
-Chị không sao, chị ổn. Kê một đơn thuốc bổ rồi mang đến phòng cho chị rồi chuẩn bị cho chị phần cơm luôn nhé
-Vâng, bây giờ chị đi theo em
Cô y tá dẫn người được gọi là giám đốc kia đi. Triệu Giã thấy vậy vội nép sang một bên tránh đường. Bên trong phòng của Thiên di, mọi người đứng đó nghe lời của Bác sĩ
-Bệnh nhân đã tạm thời vượt qua cơ nguy hiểm nhưng có thể một thời gian sau khối u sẽ tụ lại vì viên đạn đã bắn nát khối u đó. Nên đưa bệnh nhân khám một tháng một lần để chúng tôi theo dõi. May là giám đốc của chúng tôi đã tham gia phẫu thuật nên...
-Vậy có thể cho chúng tôi biết người giám đốc đó là ai không
-Không phải tôi đã nói là người đó không muốn tiết lộ danh tính...
Anh ta biết bị lộ nên không nói nữa toan bước đi
-Hãy chăm sóc cho bệnh nhên cẩn thận
Khi người bác sĩ vừa bước ra khỏi cửa thì Triệu Giã kéo tay Thiên Hạo
-Người giám đốc đó và người hiến máu cho Thiên Di là một đó nhanh lên thôi
Hai người rời đi theo chân anh bác sĩ đó. Anh ấy đế phòng giành cho giám đốc mởa cửa ra thì thấy một cô gái đang đứng nơi cửa sổ nhìn xuống
-Em đó ngang bước quá đi, biết không tốt cho sức khỏe mà vẫn cố
Lúc này Thiên Hạo và Triệu Giã đã đến nơi
-Anh lại như vậy rồi- Người giám đốc đó quay lại nhưng khẩu trang vẫn không rời khỏi khuôn mặt- Em đã nói là em không thể bỏ mặt Thiên Di, dù sao Thiên Di cũng là điện chúa mà, em không muốn chuyện xảy ra với em lại tái diễn với Thiên Di được
-Em... sao em lại thương Thiên Di như vậy chứ, em ấy đã làm gì cho em chưa
-Anh im đi, sao anh cứ thích tra khảo em vậy, anh là người hiểu rõ nhất hoàn cảnh của em thì anh phải thông cảm cho em chứ
Người giám đốc đó giận dỗi ngồi xuốbg chiếc ghế xoay sang bên cửa sổ tháo khẩu trang xuống nhìn ra hướng đó nên hai người kia không thể thấy mặt cô được. Người bác sĩ kia thấy vậy liền bước đến xoa bóp vai cho người giám đốc đó
-Gian Liễu à em giận quá rồi, anh xin lỗi đừng giận anh nữa nhé- Người đó dịu dàng nói
Ét... cánh cửa mở ra. Người giám đốc đó liền lấy khẩu trang che rồi quay lại
-Sao ngài lại phải giấu mặt hả giám đốc??- Triệu Giã hỏi
-Gian Liễu, ít ra chúng tồi đã biết tên ân nhân cứu mạng của Thiên Di
-Triệu Giã à em...
Cô giật mình nhận ra và ý thức mình đang nói gì. Cô im lặng
-Gíam đốc là ai??? Mà sao biết tôi??
Gian Liễu quay đi
-Tôi chắc chắn một điều rằng chị là ma cà rồng
Nhắc tới ma cà rồng Gian Liễu có chút chột dạ nên đứng không yên. Người bác sĩ kia tên Tấn Hoàn liền lên tiếng
-Sao các người lại theo dõi tôi đến đây, các người biết như vậy là bất lịch sự không. Giám đốc chúng tôi hiện thời đang không ổn nên làm ơn ãy rời đi
-Nhưng...
-Đi đi nhanh
Tấn Hoàn thẳng tay đuổi Thiên Hạo và Triệu Giã thẳng ra khỏi phòng đóng chặc và khóa cửa lại
-Giọng quen lắm, hình như là nghe ở đâu rồi- Triệu Giã đa nghi nói
-Bây giờ đứng đây thì làm được gì, về chỗ Thiên Di thôi
Hai người quay đi Thiên Hạo đi trước Triệu Giã đi sau. Vì chuyện của Thiên Di nên không ai chú ý cả. Sắc mặt của Triệu Giã ngày càng tệ đi. Hình như đã quá sức chiu đựng nên sau lưng Thiên Hạo anh ngất đi. Thấy Triệu Giã ngất Thiên Hạo liền chạy lại
-Triệu Giã, cái tên kia tỉnh dậy mau sao vậy hả???
Nghe tiếng của Thiên Hạo Tấn Hoàn liền chạy ra xem thử rồi chạy tới bên họ
-Cánh... cánh tay
Triệu Giã lớ ngớ nói. Nghe vậy Thiên Hạo liền kéo áo tay Triệu Giã lên
-Ôi trời viên đạn
Thấy vậy Tấn Hoàn bước đến chỗ máy liên lạc trên tường
-Đến phòng giám đốc ngay
Bỗng chốc một các cáng đi tới mang Triệu Giã đi