Chương
Nghe xong, Lam Ngọc Anh thở phào nhẹ nhõm, lần này đúng là may mắn trong bất hạnh!
Trong màn hình điện thoại, có thể thấy khung cảnh xung quanh chỗ Trương Tiểu Du đang đứng hơi hôn loạn, tạp âm ồn ào, phía sau có rất nhiều người da đen đi qua đi lại. Vì vậy khi một bóng người châu Á cực kỳ nối bật lướt qua, cô gần như không mất sức đã thấy được.
Nhìn đôi mắt đào hoa quen thuộc đó, Lam Ngọc Anh kinh ngạc mở to mắt: “Bác sĩ Trần Phong Sinh?”
Chắc chắn cô sẽ không nhìn nhầm.
Bên trong nhiều người da đen như vậy, bản thân người châu Á đã rất dễ thấy, lại thêm cặp mắt đào hoa rất có mị lực kia, Lam Ngọc Anh có thể xác định trăm phần trăm chính là Trần Phong Sinh!
Lam Ngọc Anh không khỏi kích động hơn lúc nhận điện thoại vừa rồi: “Cá nhỏ, người vừa rồi là bác sĩ Sinh đúng không, tớ không nhìn nhầm! Bây giờ hai người đang ở cùng nhau sao?”
“Ừm, là anh ta” Trương Tiếu Du cũng không phủ nhận.
“Buổi tối hôm qua Hoàng Trường Minh vẫn luôn liên lạc với anh ta!” Lam Ngọc Anh nói tiếp: “Nhất định là bác sĩ Sinh cũng biết trận động đất bên cậu, bởi vì lo lắng mới chạy tới phải không?”
So với vẻ mặt hưng phấn của cô, trên mặt Trương Tiểu Du rất bình tĩnh, lắc đầu, giọng nói có chút chua chát: “Cậu suy nghĩ nhiều rồi, anh ta chỉ là vừa lúc được mời tới đây tham gia một hội thảo nghiên cứu y học thôi..”
À, tớ còn tưởng rãng..” Lam Ngọc Anh ngây ra.
Trương Tiểu Du chỉ nở nụ cười rất nhạt, nhún vai nói: “Nhưng mà cũng coi như không may, vậy mà lại gặp động đất, may mà lần này mọi người đều không sao cải”
Lam Ngọc Anh chậm rãi gật đầu, sự chờ mong đã bị tan vỡ.
Hình ảnh có chút dừng lại, Trương Tiểu Du khoát tay nói với cô: “Ngọc Anh à, bây giờ tín hiệu vẫn không quá ổn định, tớ không nói nhiều với cậu nữa, chỉ báo tin bình an thôi, cậu đừng lo láng cho tớ, ở nhà dưỡng thai cho tốt!”
‘Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, Lam Ngọc Anh nói cho Hoàng Trường Minh không cần liên lạc với Trần Phong Sinh nữa, bởi vì bây giờ anh ta cũng đã ở Nam Phi rồi.bg-ssp-{height:px}
Chỉ là nghĩ đến lời Trương Tiếu Du vừa mới nói, cô vẫn cảm thấy không phải như thế, Trần Phong Sinh ở xa xôi, tuyệt đối sẽ không trùng hợp xuất hiện ở Nam Phi như vậy, hẳn là anh ta biết được tin tức động đất, mới ngàn dặm xa xôi vượt sông núi đến đó.
Lam Ngọc Anh nhẹ giọng thở dài Chạng vạng tối tan tầm, ra khỏi văn phòng, giương mắt nhìn về phía góc bốn mươi lăm độ, sẽ có thể nhìn thấy chiếc Land Rover màu trắng dừng ở đầu đường, ‘Sau khi Tiểu Triệu nhìn thấy thì thấp giọng kêu lên: “Trời ạ, tổng giám đốc Minh đúng là bền lòng vững dạ, đơn giản là đúng giờ như Big Ben bên nước Anh!”
“Ai hâm mộ người đó thuaf” Chị Lan ở bên cạnh bình tĩnh nói.
“Hu hu, đã sớm thua! Chị Ngọc Anh, em thật sự nghỉ ngờ có phải kiếp trước chị cứu vớt giải ngân hà hay không, sao lại có số tốt như vậy chứ!” Tiểu Triệu tôi nghiệp mếu máo, sau đó nịnh nọt ôm lấy cánh tay Lam Ngọc Anh: “Chị Ngọc Anh, em vẫn còn độc thân này! Bên cạnh chị có còn đàn ông nào để gị cho em không, em không yêu cầu tống giám đốc bá đạo gì cả, chỉ cần là người đàn ông tốt giống như tổng giám đốc Minh là được, cho dù là lập trình viên nho nhỏ em cũng đồng ý!”
“Hay…” Lam Ngọc Anh rơi vào khó khăn, suy nghĩ kỹ một lúc lâu: “Hình như là không có!”
Cô không tiếp xúc nhiều với nam giới, đúng là không quen tổng giám đốc bá đạo gì đó, nhưng ngược lại đàn ông tốt lại có một người, đó chính là Lê Văn Nam, nhưng cô cũng không dám nghĩ, nếu đế cho Trịnh Phương Vũ biết được, chỉ sợ cô ấy sẽ bùng nổ mất!
Trước khi cô đi đến chỗ Land Rover, Hoàng Trường Minh đã từ trên xe bước xuống Lam Ngọc Anh nhìn hai người đồng nghiệp mỗi ngày đều trông chừng cho bọn họ, trong lòng vẫn luôn rất cảm kích, không khỏi nói ra: “Chị Lan, Tiểu Triệu, chúng tôi tiễn hai người về một đoạn đường nhé?”
Đối với việc này, chị Lan và Tiểu Triệu đều đồng loạt lắc đâu không cần, không muốn làm bóng đèn sáng chói!
Nhìn thấy dáng vẻ kiên quyết từ chối ăn cẩu lương của hai người, Lam Ngọc Anh cũng không làm khó nữa, đỏ mặt ngồi vào trong xe.
Sau khi đến nhà trẻ đón bánh bao nhỏ, một nhà ba người không lập tức trở về biệt thự, mà lái xe đến một bệnh viện công lập.
Sau khi Land Rover dừng hắn, chỉ có Hoàng Trường Minh xuống xe một mình, Lam Ngọc Anh và bánh bao nhỏ ngồi ở trong xe chờ.