Chương
Lúc thím Lý bảo cô xuống nhà nghe điện thoại, ý thức của cô vẫn còn mơ hồ.
Đặt ống nghe vào bên tai, chỉ nghe thấy đầu dây bên kia truyền đến giọng nam cực kì uy nghiêm: “Đã quyết định thời gian kết hôn rồi, ngày tháng sau”
Nói xong câu này lập tức cúp điện thoại Lam Ngọc Anh ngơ ngác cầm máy một mình, chậm nửa nhịp mới kịp phản ứng là Hoàng Kiến Phong gọi tới, hoàn toàn là phong cách nói chuyện của ông ấy.
Chỉ là nghĩ đến nội dung cuộc gọi đơn giản mà giật gân của ông ấy, cô có chút sững sở, càng giống như nằm mơ.
Nhanh như vậy tư…
Ban đêm sau khi Hoàng Trường Minh tăng ca trở về, Lam Ngọc Anh nói chuyện này lại cho anh, anh nghe xong cũng không thấy bất ngờ: “Bố cũng gọi điện thoại cho anh, ông ấy và chú Lê đã bàn bạc rồi, hai mươi tám tháng sau, âm lịch và dương lịch đều là ngày không tệt”
Lam Ngọc Anh khẽ gật đầu, đã tiêu hóa được tin tức này.
Không thể không nói Hoàng Kiến Phong cũng là phái hành động, chân trước vừa mới lấy hộ khẩu ra để bọn họ đi kết hôn, chân sau đã quyết định ngày cưới, nếu không phải cô và Hoàng Trường Minh có tình cảm bao nhiêu năm, cô cũng phải nghỉ ngờ hai người kết hôn chớp nhoáng.
“Tháng sau, vậy chỉ còn lại một tháng là đến lễ cưới rồi!
Dưới ánh đèn, cô nhẹ nhàng cắn môi, có chút khấn trương, lại có chút phấn khởi, mình sắp làm cô dâu.
Lam Ngọc Anh đột nhiên nghĩ đến cải gì, ngẩng đầu gọi anh: “Hoàng Trường Minh…”
“Em vừa gọi anh là gì?” Khuôn mặt Hoàng Trường Minh đanh lại.
Lam Ngọc Anh cực kỳ bất đắc dĩ, chỉ là một cách xưng hô, vậy mà cũng phải nghiêm túc như vậy.
“Ãc, ông xã” Thấy anh cứ cố chấp, cô đành phải ngoan ngoãn đối giọng.
“Ừm” Hoàng Trường Minh hài lòng giãn mày ra.
Cuối cùng cô cũng có thể hỏi ra câu hỏi ban đầu: “Hôm nay là ngày bao nhiêu rồi?”bg-ssp-{height:px}
Sau khi nhận được câu trả lời của anh, Lam Ngọc Anh yên lặng tính toán thời gian trong lòng, sau đó bàn tay đang đặt lên trên đùi không khỏi dịch lên, bao trùm trên bụng cách áo ngủ.
Bệnh viện, trong khoa phụ sản Trong phòng kiểm tra, Lam Ngọc Anh nẫm ở phía trên và Hoàng Trường Minh đứng yên lặng bên cạnh nằm tay nhau, đều không hề chớp mắt nhìn về phía trưởng khoa phụ sản, nín hơi chờ đợi.
Thật ra thai nghén một sinh mệnh mới là một điều rất kỳ diệu, nhìn thấy mỗi ngày nó biến hóa một chứt xíu bên trong bụng.
Lam Ngọc Anh đã tính xong thời gian, đã bốn tháng rồi, giai đoạn này đã phát triển một vài cơ quan, từ đó có thế đoán được giới tính “Bác sĩ, là bé trai hay bé gái vậy?”
Lúc trưởng khoa phụ sản đẩy cặp kính trên sống mũi lên, Hoàng Trường Minh trầm giọng hỏi.
Trưởng khoa phụ sản cấn thận nhìn chằm chằm màn hình một lát, cười nói: “Chúc mừng hai người, là một cô công chúa!”
Đến khi ra khỏi bệnh viện, phản ứng vui vẻ nhất là Hoàng Trường Minh mới đúng, “Ông xã, đúng như ý anh rồi nhé!” Lam Ngọc Anh lắc lắc bàn tay anh.
Hoàng Trường Minh nhíu mày, trong đôi mắt sâu thẩm đều là vẻ đắc ý: “Anh đã sớm nói trong lòng anh nằm chắc, nhất định là con gái mị Lam Ngọc Anh phối hợp gật đầu: “Vâng vâng vâng…”
Rõ ràng lúc chờ đợi kết quả của bác sĩ, giữa ngón tay anh đều ướt mồ hôi.
Lam Ngọc Anh sở bụng, cuối cùng cũng đã có thể không cần kiêng dè mà gọi là Như Viên rồi, trước kia chưa xác định, rốt cuộc trong lòng cô vẫn có chút kiêng dè, sợ nhỡ may bên trong là con trai, nếu đặt một cái tên con gái chẳng phải là sẽ nữ tính lắm sao!
Thấy Hoàng Trường Minh lấy điện thoại ra, cô khó hiểu: “Ặc, anh gọi điện thoại cho ai thế?”
“Bố anh” Hoàng Trường Minh cong môi: “Nói cho ông ấy biết là con gái!”
Nghe vậy, Lam Ngọc Anh dùng gật đầu bày tỏ lần nữa, hai bố con bọn họ đúng là có tiếng nói chung trong chuyện này, đúng là nên thông báo một chút Chiếc xe Land Rover màu trắng đi từ trong bệnh viện ra, lại không phải về hướng công ty vẻ mặt Lam Ngọc Anh rầu rĩ nhìn về phía anh: “Lại trốn việc?