Chương
“Cộp cộp!”
Mặt bàn đẳng trước đột nhiên bị người ta gõ xuống cồm cộp.
Trương Tiểu Du thu hồi tầm mắt, liền nghe thấy giọng nói âm dương quái khí của Trần Phong Sinh vang lên: “Còn nhìn cái gì nữa, người cũng đi xa rồi!”
Mới vừa rồi nghe Trần Văn Sáng nhắc tới chuyện có người khen anh ta đi giày quân nhân nhìn rất đẹp tai, cho nên khi anh ta quay người rời đi, cô mới không nhịn được mà nhìn thêm vài cái về phía đôi chân của anh ta.
‘So sánh với người anh hai Trần Phong Niên đã gặp khá nhiều lần, thì đây là lần thứ hai cô gặp anh cả Trần Văn Sáng. Sau khi gặp được cả ba anh em nhà họ Trần này thì không thể không nói rắng ba anh em nhà này lớn lên có tình tình, khí thế hoàn toàn khác nhau, nhưng mỗi người đều có sự xuất chúng riêng.
“Cầm thú, em phát hiện anh cả của anh thật là manly!”
Trương Tiểu Du có chút không dừng lại được, liền thao thao bất tuyệt tiếp tục: “Không hổ là quân nhân, cả người đều toát lên khí thế mạnh mẽ của đáng nam nhí, đặc biệt là cơ bắp rắn rỏi kia, hơn nữa nhìn anh ấy còn toát lên vẻ đặc biệt thành thục, mặc dù tính tình có chút nghiêm túc, nhưng mà vấn đề này.
cũng không hề ảnh hưởng đến mị lực của anh ấy, chậc chậc, hoàn toàn là hormone nam biết đi màt”
“Nói xong chưa?” Trần Phong Sinh khế quát.
“Cậu” Trương Tiểu Du quệt quệt khóe môi, bật thốt lên với giọng điệu khe khẽ: “Nhưng mà khi còn bé, thật ra thì em còn mơ ước tất lâu rằng sau này muốn gả cho quân nhân đấy!”
Đối với những người làm nghề quân nhân này, cô vẫn có một sự sùng bái rất lớn, có lẽ là do trước kia từng đi phỏng vấn vài lần ở hiện trường thiên tai, cô đã nảy sinh một sự rung động khó cưỡng dành cho những người quân nhân cùng những người lính phòng cháy chữa cháy, tự đáy lòng cô cảm thấy thực sự tất khâm phục bọn họ Khi còn nhỏ ở trong thị trấn, ngoại trừ cô bạn thân là Lam Ngọc Anh ra, còn có Lý Lan bây giờ đang ở nước ngoài, quan hệ của hai người cùng với Lam Ngọc Anh có chút không giống nhau, bọn họ từ nhỏ đã cùng nhau lớn lên trong một con ngõ nhỏ.
Khi đó bọn họ thường hay nãm ở trên sân thượng, những thiếu nữ bọn họ luôn có một sự ảo tưởng nhất định, khi còn nhỏ chưa trưởng thành bọn họ đã bắt đầu không biết xấu hổ mà nghĩ về người mà mình sẽ kết hôn trong tương lai, cơ hồ không hẹn mà cùng gặp, lựa chọn đầu tiên chính là người quân nhân sẽ bảo vệ quốc gia!bg-ssp-{height:px}
Mà lựa chọn thứ hai của cô… chính là bác sĩ.
Suy nghĩ tới đây, hô hấp của Trương Tiểu Du có chút gấp gáp, không nghĩ tới hôm nay cô lại thật sự gả cho một bác sĩ, cô không khỏi lặng lẽ ngẩng đầu liếc nhìn người đối diện một cái.
Lại chỉ thấy đôi mắt đào hoa của Trần Phong Sinh đang nhìn cô với vẻ đe dọa: “Em lặp lại lần nữa xem nào?”
“Tai anh bị điếc rồi hả?” Trương Tiếu Du cạn lời, không chút nghĩ ngợi mà lặp lại một lần cho anh nghe: “Mới vừa rồi em nói, khi còn bé, em còn mơ ước.
rất lâu rằng sau này muốn gả cho… Ưm!”
Những lời kế tiếp, tất cả đều bị Trần Phong Sinh đột nhiên nghiêng người tới chặn lại Trương Tiểu Du mặt đỏ bừng đến tận mang tại, quẹt môi một cái Trong nhà hàng, gần như tất cả mọi người đều nhìn sang phái này, sau đó trong suốt bữa ăn, mặt cô gần như là vùi vào trong bát súp kem nấm, ngẩng.
đầu lên chạm vào khóe miệng, nơi đó vừa bị anh cần một cái như thể trừng phạt, đau đến mức cô phải hít sâu một hơi.
Cô cho là như này là xong rồi, nhưng không nghĩ tới sau khi về đến nhà, liền bị anh trực tiếp ném lên trên giường, động tác vô cùng hung tợn.
Rèm cửa sổ còn chưa hoàn toàn kéo lại, phía bên ngoài bóng đêm đã rất tối, mặt trăng đã lên cao.
Trong lúc vô tình ngón tay cô chạm được màn hình điện thoại di động, đồng hồ trên đó hiển thị đã qua nửa đêm, nhưng đôi mắt hoa đào trong bóng tối kia vẫn vẫn như cũ, nóng bỏng đến dọa người, cô cơ hồ là lắc đầu gần như sụp đổ.
“Đừng”
Nhưng Trần Phong Sinh giống như là không nghe được, vẫn một mực mạnh mẽ xông lên.