Chương
Mỗi lần trước mặt ít đi một người, anh liền tiến lên phía trước một bước, rất kiên nhẫn mua cơm cho cô, Lam Ngọc Anh đang chăm chú nhìn không chớp mắt cũng cảm thấy rất hạnh phúc, những lời hôm đó cô và Lam Khải Dương nói với nhau, thực ra đều xuất phát từ tận đáy lòng, cô thực sự rất biết ơn Hoàng Trường Minh đã yêu cô.
Có thể gấp được người chồng như vậy đúng là ba đời có phúc mà!
Hoàng Trường Minh bưng khay quay trở lại, nhìn thấy ánh mắt cô si mê không chớp mắt, nhìn chấm chẩm mình, ánh mắt lấp lánh như có vô vàn vì sao.
rơi trong đấy vậy, anh nhướn mày, trong lòng có chút vui sướng Sự ÿ lại và say đâm của cô ấy đối với bản thân đều thế hiện trong ánh mắt, mà ánh mắt là không thể lừa được người khác.
Hoàng Trường Minh không đi tới ghế đối diện ngồi, mà đi đến bên cô ngồi.
“Có đẹp mấy thì cũng không ăn no được, nhanh ăn đi!”
Trên mặt Lam Ngọc Anh bị sờ một cái, một đôi đũa cùng một cái thìa được đưa đến trước mặt.
Nghe lời anh nói, trong lòng cô nhịn không được mà xem thường, làm gì có người nào lại tự luyến như thế chứ!
Ăn được hai lồng bánh chẻo tôm, Lam Ngọc Anh cảm thấy đầy bụng rồi, sau khi ra khỏi nhà hàng, Hoàng Trường Minh lại không về nhà như tính toán trước, mà là nằm tay cô trực tiếp đi đến rạp chiếu phim đối diện.
Lúc nãy cô vùi đâu vào ăn cháo, anh đã dùng điện thoại đặt phía trên mạng rồi “Xem xong phim rồi hẳng về”
Lam Ngọc Anh nhìn thông tin trên điện thoại anh, là một tác phẩm hải kịch kinh điển.
Cô làm sao có thể không biết được mưu đồ của anh cơ chứ, nói là đi xem phim, là sợ cô lúc nãy ở nhà họ Lê không vui vẻ, muốn xoa dịu tâm tình của cô, Lam Ngọc Anh lắc đầu với anh: “Cũng đã mười giờ hơn rồi, đừng xem nữa, anh vừa mới quay về, nhất định là rất mệt, về nhà nghỉ ngơi sớm chút đi!”
“Không sao” Hoàng Trường Minh cong môi “Nhưng mà..” Lam Ngọc Anh nhíu mày, xem xong quay về cũng phải sau nửa đêm rồi, sợ anh không được nghỉ ngơi tốt Thấy được cô đang chăn chừ, Hoàng Trường Minh trực tiếp bỏ lại một câu: “Xem phim hay là về nhà làm, em chọn đi!”
Họ đang nói chuyện ở cửa thang máy.bg-ssp-{height:px}
Có rất nhiều bạn trẻ cũng đang chờ thang máy xem phim giống như họ, nhưng giọng của anh khá lớn, vừa nói xong liền cảm thấy chung quanh đều yên tĩnh trong chốc lát, tất cả mọi người đều nhìn về phía họ.
Lam Ngọc Anh cúi đầu xuống thẹn thùng.
Lúc này, thang máy vừa đến kêu một tiếng “tinh”, cô rất nhanh đã kéo anh vào trong, giọng thỏ thẻ như muỗi lượn bên tai: “Xem phim th Cả quá trình, cô đều nép người vào trong góc, không dám ngấng đầu lên, chỉ có thế dùng tay nhéo eo anh một cách đây giận dữ, nhưng khắp người anh toàn cơ với thịt rất cứng rắn nên cô không tài nào nhéo được.
Mặc dù chỉ cao năm tầng, nhưng Lam Ngọc Anh cảm thấy quãng đường đó dài đãng đẳng vậy, đợi khi tất cả mọi người bước ra khỏi thang máy, cô mới dám chậm rãi bước ra từ phía sau anh.
Bởi vì đây không phải là một bộ phim hiện đang được chiếu, mà là một bộ phim kinh điển được phát lại trong phòng VIP chỉ dành riêng cho các cặp đôi Còn có cả loại ghế sô pha màu đỏ dành cho hai người có thể nằm cạnh nhau rất hợp với bầu không khí lãng mạn như thế này.
Họ năm ở hàng cuối cùng, khi họ bước vào đều đã tắt hết đèn rồi, và đang chiếu quảng cáo trên màn hình led khổng lồ.
Lam Ngọc Anh ngồi xuống, cô nhìn vào tấm vé mà mình đã xé trên tay với đáng vẻ có chút lơ đễnh.
Hoàng Trường Minh lấy một cái gối tựa kê sau đầu cô: “Em làm sao vậy?”
Lam Ngọc Anh giải thích: “Bộ phim này Tiểu Du thích xem lầm…”
Bộ phim kinh điển của Stephen Chow, nhớ lúc đầu cô ấy cùng xem với Trương Tiểu Du, cả hai đều cười rất to, nhưng càng về sau, khi lớn lên, mỗi lân xem, họ sẽ cảm nhận được những giai đoạn khác nhau. Trương Tiểu Du dành tình yêu cho bộ phim này hơn tất cả các bộ phim khác, cô ấy xem đi xem lại rất nhiều lần trên máy tính, thường bắt đầu bằng nụ cười và kết thúc bãng nước mắt.
“Nhớ cô ấy à?” Hoàng Trường Minh nhân lúc này ôm cô vào lòng.
“Ùf” Lam Ngọc Anh gật đầu.
Mặc dù hôm nay trước khi ra khỏi biệt thự, cô cũng đã FaceTime với Trương Tiểu Du đang ở Nam Phi.