Chương : Quần Đảo Sabaody
Trên con thuyền Hải Tặc băng Tóc Đỏ đang hướng về Tân Thế Giới, cố gắng bắt kịp tốc độ của băng Mũ Rơm.
“Yaki, sắp đến quần đảo Sabaody rồi đấy!?
Shank nói lớn vào bên trong khoang thuyền.
“Yoh, ra đây!?”
Một thân ảnh từ trong khoang thuyền đi ra.
Người này chính là Yaki, sau chuyến xuyên qua DB thế giới đầy kỳ quái kia.
Cuối cùng, hắn cũng trở lại OP thế giới.
Nơi hắn bắt đầu cuộc hành trình phiêu lưu mới đến Tân Thế Giới của mình.
Nói đến thì trong thời gian hắn trở lại thế giới này, chuyến đi khá là yên bình, bọn hắn không gặp một thuyền hải tặc hay hải quân nào cho đến lúc này.
Khiến cho việc đi đến Tân Thế Giới rút ngắn đi rất nhiều thời gian.
…
“Chà chà… quần đảo Sabaody vẫn như xưa!!? Chỉ là sao mà hỗn loạn còn hơn năm trước thế!?”
Yaki vừa đặt chân lên đảo thì nhìn quanh, cảm khái nói.
Lúc này, quần đảo Sabaody thật sự quá mức hỗn loạn, những tên ngoài vòng pháp luật đông còn hơn kiến.
Người dân ở đây vì không được Hải Quân bảo vệ mà lâm vào cảnh ngộ rất thảm.
Mạng người trên hòn đảo này trở nên không đáng giá.
Bất cứ lúc nào cũng có thể thấy người bị giết, trên đường, trong nhà, thậm chí cũng chả hiểu vì sao mình bị giết nữa.
“Haiz… Sau trận chiến thượng đỉnh, tổng bộ hải quân dưới sự dẫn dắt của Akainu đã di chuyển đến Tân Thế Giới.
Trực tiếp đối đầu với Tứ Hoàng thế lực.
Vì thế nơi đây đã không còn ở dưới sự không chế và quản hạt chặt chẽ như lúc trước của Hải Quân.”
“Mà nói đến hai năm nay, Hải Quân trở nên cực kỳ mạnh mẽ, vượt qua thời kỳ trước rất nhiều.
Có nhiều tên đô đốc cực kỳ bá đạo, năng lực lại vượt trội, có thể đối đầu trực tiếp với Tứ Hoàng.”
Ben Beckman bên cạnh nói.
Hắn thấy tình cảnh của hòn đảo này mà lắc đầu thở dài.
Nếu ở tân thế giới, hắn không ngại mà dọn dẹp một lần, chỉ là dù sao ở đây cũng ở dưới chân Red Line.
Vì thế mà không thể làm quá phận, sợ sẽ động chạm không ít người.
“Đây cũng là một lý do để thay đổi thế giới này.
Mạng người quả rẻ, mỗi ngày, mỗi giờ, mỗi giây đều có người ngã xuống.
Dù là người thường hay là hải tặc.
Mà nói thực, số lượng hải tặc nhiều như vậy cũng là do chính phủ thế giới vô năng.
Nếu mọi người đều ăn no mặc ấm thì ai lại chịu đi làm hải tặc chứ.”
Yaki cười nói.
Băng của Shank nghe thế thì lâm vào trầm mặt.
Đúng thế, nếu nơi nơi đều yên binh, hải tặc vẫn là có nhưng sẽ không dày đặc như bây giờ.
Số lượng hải tặc bây giờ còn đông hơn cả năm trước, loạn thành một đoàn.
Đến cả tân thế giới, dưới sự quản chế của Tứ Hoàng nhưng vẫn rất loạn.
“Hahaha… Nhưng loạn lại rất tốt!? Nếu quá yên bình thì những kẻ như chúng ta sẽ không việc để làm.
Ăn no không biết làm gì thì cuối cùng cũng trở nên rảnh rỗi mà sinh nông nổi, tìm cách hủy diệt thế giới, trở thành ác nhân cũng nên.”
Yaki cười lớn nói.
Shank nghe thế cũng cười khổ lắc đầu.
Nói đến thì hắn lại cảm thấy Yaki biến hoá lần nữa.
Đi cùng tên này hơn một tháng mà đã thấy hắn biến đổi vô số lần.
Thật sự kỳ quái.
“Đi thôi, ta dẫn ngươi đi gặp người quen cũ!?”
Shank lắc đầu cười nói.
…
Ở quán rượu của Shakky, Rayleigh và Shakky đang ngồi nói đến chuyện của băng Mũ Rơm thì cửa quán được mở ra.
Vừa quay người, cả hai đều kinh ngạc, bọn họ không nghĩ đến Shank lại đến lúc này.
“Thuyền phó, lâu rồi không gặp!?”
Shank vừa vào liền cười chào hỏi phó thuyền cũ của mình.
Chỉ là đáp lại hắn chính là cái liếc mắt không tốt.
Rayleigh tiếp tục uống rượu không để ý đến Shanky, chậm rãi hỏi.
“Ngươi không ở lại tân thế giới ổn định thế cục mà chạy loạn khắp nơi thế để làm gì? Nghe nói ngươi mới từ biển đông trở về.”
“Hahaha… Cần gì phải lạnh lùng như vậy chứ thuyền phó.
Tân Thế Giới có ta hay không thì cũng vậy.
Mà ta dẫn một người quen cũ đến gặp hai người đây!?”
Shank đến bên cạnh Rayleigh ngồi xuống.
Shakky thấy thế liền rót cho hắn một cốc rượu hỏi.
“Ta nhớ chúng ta không có quá nhiều người quen.
Thật hiếu kỳ, là người quen cũ nào mà để một Tứ Hoàng dẫn kiến!?”
“Ực… hai vị sẽ bất ngờ cho xem!?”
Shank vừa dứt lời thì Yaki cũng đi vào trong quán rượu.
Hắn đến ngồi xuống bên cạnh Rayleigh cười nói trong sự ngỡ ngàng của hai người.
“Yoh… lâu rồi không gặp, Vua Bóng Tối, Rayleigh.
Ồ… Shakky tỷ tỷ vẫn trẻ trung xinh đẹp như xưa.
Có vẻ như thời gian đã bỏ quên tỷ tỷ rồi thì phải.”
Yaki cười rất tươi nhưng Rayleigh và Shakky sau một lúc lâu vẫn chưa lấy lại tinh thần.
Hai mắt trợn tròn, há to miệng nhìn chằm chằm Yaki.
Yaki cũng không để ý mà vẫn cười tươi nhìn hai người.
Đến một lúc sau, Rayleigh mới lấy lại phản ứng, do dự hỏi.
“Là ngươi… tên nhóc kia!?”
“Hahaha… Làm gì kinh ngạc như vậy, thuyền phó.
Người chết sống lại mà thôi.
Có gì đáng kinh ngạc!?”
“Bốp!?”
Rayleigh nghe Shank nói thế thì đánh đầu mắng.
“Người chết sống lại!? Ngươi thấy ai chết trước mặt hàng ngàn người rồi năm sau sống lại không?!”
Shank chỉ xoa đầu cười hề hề nói.
Mọi người trong băng của hắn cũng quen với cảnh này rồi nên cũng không quá chú ý, chỉ kiếm một nơi ngồi xuống tám chuyện của mình.
“Là ngươi… thật sự là ngươi sao?”
Shakky vẫn không tin, rót cho Yaki một ly rượu rồi hỏi.
“Đúng thế.
Là tôi…!?”
Rayleigh nghe thế thì kinh ngạc không thôi hỏi.
“Thật sự là cậu… Làm sao mà cậu…!?”
Yaki biết lão định hỏi gì liền cười nói.
“Người có thể giết được tôi vẫn chưa sinh ra trên thế giới này đâu.
Hahaha… Chỉ nói đùa thôi!? Chứ tôi nhờ năng lực trái ác quỷ thức tỉnh mới sống lại một lần nữa.”
Tất nhiên là lý do này thì đám người Rayleigh không thể phản bác được.
Dù sao thế giới này tồn tại rất nhiều bí ẩn mà đến kẻ đi theo vua hải tặc như Rayleigh cũng không biết được.
“Ừ… Nói đến thì có chút khó tin nhưng ngươi còn sống đứng đây là đã chứng minh tất cả.
Thế kế hoạch tiếp theo là gì? Nhóm Luffy đã ra biển khá lâu nhưng nếu giờ muốn đuổi theo vẫn còn kịp đấy!?”
Rayleigh nhấp một miếng rượu nói.
“Ừ… Tôi đang nhờ Shank đuổi theo họ đây.
Hy vọng là đến kịp trước khi bọn họ tiến vào tân thế giới.”
Yaki gật đầu cười nói.
Sau đó thì Yaki ở lại đảo Sabaody một thời gian chờ đợi Rayleigh trám thuyền.
Trong lúc này, Yaki và băng hải tặc tóc đỏ cũng bắt đầu trò chơi thanh tẩy do Yaki dẫn đầu.
Nói đến thì rất đơn giản, dùng một kho báu giả tạo khiến thế lực quên quần đảo Sabaody săn giết lẫn nhau.