Chương : Tân Thế Giới
“Thời tiết Tân Thế Giới kinh khủng quá!?”
Yaki nhìn bầu trời đen ngòm với sấm sét liên miên lắc đầu nói.
Hắn đã đến Tân Thế Giới sau gần nửa tháng rời quần đảo Sabaody.
Nói đến thì bọn hắn đã ghé qua đảo người cá.
Chỉ là nhóm Mũ Rơm đã rời khỏi đó khá lâu.
Cũng nghe câu chuyện của băng Mũ Rơm đánh nhau với đám người cá.
Yaki sau khi nghe chuyện thì khá là kinh ngạc trước sức mạnh áp đảo của Băng Mũ Rơm.
Theo như lời kể thì Băng Mũ Rơm đã càn quét mấy chục ngàn người trong thời gian chưa đến nữa ngày.
Cũng hạ luôn mấy tên cầm đầu cuộc nổi loạn ở đảo người cá.
“Yaki, ngươi chắc là muốn đi một mình từ đây chứ!? Tân thế giới khác hẳn Đại Hải Trình đấy, rất là nguy hiểm.”
Shank nhìn Yaki đang đứng bên cạnh nói.
“Tôi nghĩ tôi sẽ ổn.
Đã đến Tân Thế Giới thì cũng không thể cứ bám theo các anh được.
Với lại, anh cũng chưa muốn gặp Luffy lúc này phải không?”
Yaki cười nói.
“Hahaha… Đúng thế?! Nếu mà cậu đã quyết định như vậy thì chúc cậu may mắn.
Mà cậu biết nhóm Mũ Rơm ở đâu hả?”
Shank hiếu kỳ hỏi.
“Anh thấy ba hòn đảo mà Kim Nam Châm chỉ đến không!?”
Shank nhìn Kim Nam Châm trên tay Yaki khó hiểu.
Đây là kim nam châm mà bọn hắn chuẩn bị cho Yaki ở đảo người cá.
Từ đảo người cá thì chỉ có ba hòn đảo mà kim nam châm chỉ đến.
Đảo Rủi Ro Đỏ, Đảo Raijin (Đảo thần sấm) và Đảo Mystoria.
“Ừ, tôi thấy?!”
Shank gật đầu bảo.
“Nếu tôi không nhầm thì hòn đảo mà nhóm Luffy sẽ hướng đến là hòn đảo này.
Đảo Raijin, hòn đảo mà kim nam châm lắc điên cuồng nhất.”
Yaki cười nói.
“Hahaha… đúng là Luffy.
Cũng dễ đoán nhỉ.
Ta chắc chắn hắn chưa bao giờ bỏ qua những nơi như thế.”
Shank cười lớn nói.
Mà đảo Raijin còn được gọi là đảo Punk Hazard, một hòn đảo hoang tàn đã bị đóng cửa năm về trước.
Thường thì sẽ không có người ở đó nhưng như vậy thì cũng không có ảnh hưởng nhóm Mũ Rơm nhắm đến.
“Yaki, lên đường cẩn thận… Nhớ để ý Kim nam Châm, tránh lạc đường.”
Building Snake hướng về Yaki hét lớn.
Lúc này, Yaki đang ở trên một con thuyền nhỏ, dù là sóng biển rất lớn nhưng con thuyền dưới chân của Yaki vẫn vững vàng như bàn thạch, cảm giác như dù sóng lớn thế nào cũng không lật nổi con thuyền nhỏ này của hắn.
“Nè… Cầm lấy!?”
Shank ném về phía Yaki một thanh kiếm rồi nói tiếp.
“Đây là thanh kiếm lần trước ta cướp được từ thuyền Hải Quân.
Sử dụng nó cho tốt!?”
“Được…!?”
Yaki cười nhận lấy thanh kiếm.
Vừa cầm vào thanh kiếm thì một hơi lạnh truyền vào trên tay hắn rồi lang ra toàn thân, cảm giác này khiến hắn có chút thoải mái.
Kiếm này lúc cằm vào khiến người ta cảm thấy có chút mát lạnh, thậm chí có dấu hiệu tăng cường tinh thần.
“Kiếm tốt!?”
Yaki cười nói rồi phẩy tay chào mọi người trên thuyền tóc đỏ đang đi xa.
“Đi thôi, đến đảo Punk Hazard.
Hy vọng nhóm Mũ Rơm còn ở đó!?”
Yaki cười nói sau đó hướng thuyền về hướng của đảo Punk Hazard.
Nói đến, điều khiến Yaki tự tin đi một mình là do năng lực của hắn.
Vì mất năng lực trái ác quỷ, hắn có thể bơi, hơn thế nữa, bởi vì linh hồn hắn được tăng cường mấy lần, đây là món quà khi bị trục xuất thế giới DB, khiến Haki của hắn cũng đột phá đến một cảnh giới mới.
Đến lúc này, chính hắn cũng không biết ba loại Haki của mình đang ở cấp độ nào.
Chỉ biết là đủ dùng ở Tân Thế Giới.
Hơn thế nữa, tinh thần lực không chỉ đơn giản là mạnh, hắn phát hiện mình có thể ảnh hưởng đến ngoại vật bằng tinh thần lực của mình.
Như con thuyền dưới chân bây giờ, vững chắc như vậy cũng bởi vì tinh thần lực của hắn kèm theo một chút Busoshoku Haki khiến nó vô cùng cứng cáp.
Điểm yếu duy nhất của hắn bây giờ chính là thể chất.
Nếu không dùng Haki, thể chất hắn mạnh hơn người thường nhưng còn kém xa mấy tên ăn trái ác quỷ hệ Zoan.
Và tất nhiên vô pháp so được với tên Aozo hải tặc mà hắn đối mặt lúc trước.
“Hy vọng ở tân thế giới này kiếm được thứ gì đó thú vị!?”
Hắn không muốn một lúc nào đó mình bị ám sát, chết một cách vô duyên vì thể chất quá yếu.
Nói thì nói thế, dưới tác dụng của Haki, muốn ám sát hắn là vô cùng khó.
…
Nửa ngày sau, Yaki đến một vùng biển khá là trong lành.
Mây đen chằng chịt nhưng gió không quá mạnh, sấm sét cũng không xuất hiện.
Không khí lại không có quá khô mà lại khá là mát mẻ khiến Yaki nằm dài trên thuyền, hưởng thụ cảm giác trong lành này mà không quá gấp gáp đến đảo Punk Hazard.
“Mây đen quá dày.
Nếu người thường lang thang trên vùng biển này chắc chắn sẽ chết.
Nhưng kẻ dám ra biển ở Tân Thế Giới chắc chắn không phải kẻ bình thường.
Mà kẻ dám một mình như mình lang thang trên biển ở Tân Thế Giới thì càng hiếm.
Nếu có thì cũng chỉ có vài tên ở cấp bậc kiếm sĩ Mắt Diều Hâu mà thôi!?”
Yaki vừa nhìn trời vừa nghĩ, sau đó thì hắn chợp mắt lúc nào không hay biết.
Tài cao gan lớn, đến nổi hắn cũng chả quan tâm việc khống chế thuyền đi đúng hướng.
…
“Uỳnh… Uỳnh… Đùng… Đùng…!?”
Không biết qua bao lâu, ngay khi Yaki còn đang chợp mắt thì vô số tiếng sét đánh vang lên khiến hắn giật mình tỉnh dậy.
“Có đảo!?’
Yaki ngồi dậy trên thuyền nhỏ, phát hiện một hòn đảo xuất hiện cách đó không xa.
Mà hòn đảo này thật CMN kỳ quái.
Hòn đảo chia làm hai phần, một phần bao phủ trong băng tuyết, còn một phần thì bao phủ trong lửa và dung nham.
Lúc này, trời đang có mưa và sấm sét ở hòn đảo nhưng lại chả ảnh hưởng gì nhiều đến hòn đảo cả.
Lửa vẫn cháy, tuyết vẫn rơi, sét đánh xuống, mưa rơi xuống, thì như tan vào băng tuyết và dung nham.
“Khó chịu thật.
Nóng lạnh thất thường!?”
Dù ở khá xa nhưng Yaki cũng cảm thấy hơi nóng lạnh thất thường phả vào mặt mình khiến hắn rất khó chịu.
“Mà nói đến thì mình may mắn thật.
Không nghĩ đến lại có thể đến hòn đảo này mà không cần mất chút sức nào.
Đúng là người may mắn làm gì cũng thuận lợi.”
Yaki nhìn vào kim nam châm trên tay thì phát hiện đây đúng là hòn đảo hắn muốn đến Punk Hazard.
Hắn cảm thấy lần này ra biển quá thuận lợi, ngủ một giấc liền đến nơi.
“Vào thôi, hy vong Luffy và mọi người còn ở trên đảo!?”
Yaki có chút hưng phấn khi biết mình sắp gặp lại mọi người.
Hắn nở một nụ cười cực tươi rồi hướng thuyền tiến thẳng vào phần băng tuyết của hòn đảo.