CHƯƠNG 644 Sau khi đắp chăn cẩn thận cho Tô Thư Nghi, Cô Mặc Ngôn cũng nằm xuống cạnh cô. Mặc dù Tô Thư Nghỉ ngủ rất sâu, nhưng lại ngủ không ngon. Không biết cô mơ thấy gì mà thỉnh thoảng lại có nước mắt chảy xuống từ khóe mắt đang nhắm nghiền của co. Cố Mặc Ngôn dùng ngón tay cái lau nước mắt cho Tô Thư Nghi, đau lòng ôm cô vào lòng. Trong khoảng thời gian này, thứ anh thấy nhiều nhất chính là nước mắt của Tô Thư Nghỉ. Tất cả những điều này đều là lỗi của anh, là do anh làm không tốt, nên lúc nào cũng khiến vợ mình khóc. Cố Mặc Ngôn cúi đầu hôn lên mái tóc Tô Thư Nghị, võ nhẹ lưng cô như dỗ dành một đứa trẻ. Anh hy vọng có thể khiến cô yên lòng một chút trong giấc ngủ. Lúc Tô Thư Nghi tỉnh lại thấy phòng ngủ tối om, trong giây lát hơi bị lần lộn. Đây là nhà của mình phải không? Bây giờ là mấy giờ rồi? Vươn tay bật đèn lên, ánh sáng từ trên đỉnh đầu chiếu xuống khiến Tô Thư Nghi dần dân tỉnh táo lại. Nhớ lại chuyện xảy ra ở bệnh viện lúc sáng, Tô Thư Nghi lại khóc. Lúc Cố Mặc Ngôn đi vào thì thấy Tô Thư Nghi đang nằm trong chăn lặng lẽ khóc. Cố Mặc Ngôn khẽ thở dài, đi đến bên giường ôm Tô Thư Nghi vào lòng: “Ngoan, đừng khóc nữa. Em cứ khóc như vậy thì hỏng mắt mất.” Tô Thư Nghi cố gắng kìm nước mắt lại, ngẩng đầu nhìn Cố Mặc Ngôn. Thấy hai mắt Tô Thư Nghỉ sưng to như quả đào, tim Cố Mặc Ngôn như thể bị ai đó bóp nghẹt: ‘Cả một ngày chưa ăn gì rồi, em dậy rửa mặt đi, chúng ta xuống tầng ăn cơm được không?” “Ừ” Tô Thư Nghỉ trả lời, giọng khàn đặc. Sau khi rửa mặt và đi xuống tầng, Tô Thư Nghỉ phát hiện Cố Mặc Ngôn đã nấu cháo cho mình, cô rất cảm động. Cố Mặc Ngôn dịu dàng như vậy dường như đã đưa cô quay lại cuộc sống trước khi Trình Thu Uyển xuất hiện. Mấy ngày sau đó, Cố Mặc Ngôn không đi làm mà vấn luôn ở nhà với Tô Thư Nghi. Anh đã chủ động liên hệ với một số chuyên gia có tiếng nghiên cứu về bệnh ung thư máu. Thấy Cố Mặc Ngôn làm tất cả vì mình, Tô Thư Nghi đã không còn nghi ngờ rằng anh không còn yêu mình như trước nữa. Tình cảm giữa hai người cũng được hâm nóng lên rất nhiều. Hôm nay, cuối cùng Tô Thư Nghi cũng đợi được cuộc điện thoại từ bệnh viện thông báo kết quả kiểm tra lần trước, bảo cô đến bệnh viện lấy kết quả kiểm tra. “Được được. Bây giờ tôi đi ngay, xin chờ một chút ạ.” Sau khi cúp điện thoại, Tô Thư Nghỉ vội vàng đến bệnh viện. Hôm nay, bởi vì tập đoàn Ngôn Diệu có một số chuyện cần Cố Mặc Ngôn phải đến xử lý, cho nên Tô Thư Nghi tự mình bắt xe đến bệnh viện. Trên đường đến bệnh viện, Tô Thư Nghỉ luôn bồn chồn không yên, suy nghĩ đủ thứ vấn đề lộn xôn. Nếu tủy của cô không tương thích với Tô Ninh Kiều thì phải làm sao bây giờ? Cố Mặc Ngôn có thể giúp cô tìm được người có tủy tương thích với mẹ sao? Nếu chẳng may không tìm thấy thì sao, chẳng lẽ cô thật sự phải trơ mắt nhìn Tô Ninh Kiều rời xa mình sao? Nghĩ đến đây, khóe mất Tô Thư Nghỉ lại ươn ướt. Cô chớp chớp mắt, nén dòng nước mắt, đồng thời cũng tự nhủ lúc này nhất định phải mạnh mẽ lên, bây giờ còn chưa biết kết quả kiểm tra thế nào, nhất định không được tự hù dọa mình được. Sau khi đến bệnh viện, Tô Thư Nghi vội vàng tìm bác sĩ đã làm kiểm tra cho cô trước đó. Vừa thấy bác sĩ, Tô Thư Nghi đã lo lắng hỏi: ‘Bác sĩ, thế nào rồi, tôi có thể hiến tủy cho mẹ tôi được không?” Ông trời phù hộ, chắc chắn tủy của bà sẽ tương thích với cô mà. “Cô ngồi xuống trước đi.” Bác sĩ chỉ chiếc ghế bên cạnh: “Từ từ tôi sẽ nói chuyện với Am co.
CHƯƠNG 645
Nguồn thiếu chương.