Chương 653 “Nhưng bây giờ em đã mang thai rồi, tại sao lại phải đợi thêm một thời gian nữa?” Tô Thư Nghi cảm thấy mình không tài nào hiểu nổi những lời của Cố Mặc Ngôn. Cái gì mà đây không phải là lúc đứa trẻ này xuất hiện? Đây là đứa con ngày trước cô và Cố Mặc Ngôn vẫn luôn mong đợi, sao anh có thể nhãn tâm bảo cô bỏ con chứ. “Thư Nghi, em nghe anh được không?” Cố Mặc Ngôn cũng hơi nôn nóng, anh kiên quyết nói: “Tóm lại chúng ta tuyệt đối không thể sinh đứa bé này ra.” Nghe được những lời Cố Mặc Ngôn nói, Tô Thư Nghi hất bàn tay của anh đang để trên bả vai mình ra, sau khi lùi về phía sau hai bước, cô đứng lại rồi nhìn Cố Mặc Ngôn, trong mắt cô toàn là tổn thương và đau lòng. Nghĩ đến ngày trước sau khi Cố Mặc Ngôn biết tin cô mang thai thì mừng như được mùa, rồi lại nhìn Cố Mặc Ngôn của hiện tại đang đứng trước mặt cô kiên quyết nói với cô không muốn có đứa con này, Tô Thư Nghỉ cảm thấy anh cứ như hai người khác nhau vậy. Đây có còn là Cố Mặc Ngôn mà cô biết nữa không? “Lý do?” Tô Thư Nghỉ nghẹn ngào hỏi, ánh mắt của cô khi nhìn Cố Mặc Ngôn đã có chút lạnh lùng: ‘Lý do anh không muốn đứa con này là gì?” Không đành lòng nhìn những giọt nước mắt của Tô Thư Nghi, Cố Mặc Ngôn đưa mắt nhìn sang chỗ khác, anh vẫn nói câu đó: ‘Đây không phải là lúc đứa trẻ này xuất hiện.” Thấy Cố Mặc Ngôn thậm chí còn không cho mình một lý do chính đáng, Tô Thư Nghi vừa thấy mất mát lại thất vọng. Cô đưa tay lên lau nước mắt, nhìn Cố Mặc Ngôn rồi kiên quyết nói: “Em sẽ không bao giờ bỏ đứa con này đâu.” Dứt lời, Tô Thư Nghỉ cũng chẳng thèm quan tâm đến phản ứng của Cố Mặc Ngôn, cô sải bước dài rồi rời khỏi phòng làm việc của Cố Mặc Ngôn. Quay người nhìn theo bóng lưng rời đi của Tô Thư Nghi, Cố Mặc Ngôn năm chặt tay. Anh có thể nói cho Tô Thư Nghi biết nỗi lo trong lòng mình không? Nếu như Tô Thư Nghỉ biết, biết đâu cô sẽ không kiên quyết bảo vệ đứa trẻ này nữa thì sao. Không được! Nghĩ đến việc làm như thế có thể sẽ mang lại tổn thương cho Tô Thư Nghi, Cố Mặc Ngôn lập tức phủ định ngay suy nghĩ này trong lòng mình. Có điều, nếu như không làm như thế, anh phải làm sao mới có thể thuyết phục được Tô Thư Nghi đây? Cố Mặc Ngôn bất chợt không nghĩ ra rốt cuộc mình nên làm gì. Sau khi quay về phòng ngủ, Tô Thư Nghi nằm trên giường rồi khóc nấc lên. Cô vốn rất vui vẻ muốn chia sẻ tin tức mình đã mang thai cho Cố Mặc Ngôn biết, nhưng cô lại không ngờ, Cố Mặc Ngôn lại không có ý định giữ đứa trẻ này lại. Nghĩ đến những ngày qua Cố Mặc Ngôn vấn không chịu chạm vào cô, lẽ nào anh sợ cô mang thai ư? Nhưng tại sao chứ? Tô Thư Nghỉ không hiểu nổi, tại sao tự dưng Cố Mặc Ngôn lại không muốn có con nữa? Tô Thư Nghi cẩn thận suy nghĩ kỹ lại xem Cố Mặc Ngôn đã bắt đầu thay đổi từ khi nào. Càng nghĩ Tô Thư Nghi càng cảm thấy đau lòng, hình như bắt đầu từ khi Trình Thu Uyển xuất hiện, thái độ của Cố Mặc Ngôn dành cho cô đã có sự thay đổi lớn. Trước đây, chắc chắn Cố Mặc Ngôn sẽ không thường xuyên nổi giận với cô như thế, anh cũng sẽ không không tin lời cô nói, anh càng không bảo cô bỏ đi đứa con của hai người. Cố Mặc Ngôn vấn còn thích Trình Thu Uyển, anh muốn ly hôn với cô sao? Thế nên anh mới bảo cô bỏ đi đứa con của mình, là sợ tương lai khi chia tay, cô sẽ lấy con làm cái cớ để bám lấy anh sao? Nghĩ vậy, Tô Thư Nghỉ cảm thấy trái tim mình càng đau thắt lại, Cố Mặc Ngôn đã có suy nghĩ muốn rời xa cô rồi sao? Nhưng rõ ràng vừa rồi anh còn nói sẽ ở bên cô cả đời cơ mà, lẽ nào câu nói đó cũng là lừa cô sao? Anh chỉ tạm thời dỗ ngọt cô thôi ư?