Ông Xã Phúc Hắc: Sủng Tận Trời
Chương - Hoắc Bắc Cảng Bị Rối Loạn Kinh Nguyệt Mất Rồi!
https: //gacsach.com
Hoắc Bắc Cảng không để những gì Giang Thừa vừa nói vào tai, anh đang bận tâm nghĩ xem tại sao Mộ Sơ Tình lại còn chưa trả lời tin nhắn.
Hoắc Bắc Cảng đã xem đi xem lại tin nhắn điện thoại rất nhiều lần, chắc chắn là anh đã gửi tin nhắn cho Mộ Sơ Tình, còn gửi thành công rồi. Nhưng...sao đến bây giờ cô còn chưa trả lời tin nhắn của anh chứ.
Mộ Sơ Tình không nhìn thấy tin nhắn của anh? Hay cố tình biết có tin nhắn nhưng không trả lời anh đây?
Tính đến hiện tại anh gửi tin nhắn cũng đã được một tiếng rồi. Mộ Sơ Tình mắt hỏng rồi à? Đến bây giờ còn không thèm xem tin nhắn nữa?
Hoắc Bắc Cảng hiện tại đã khẳng định, Mộ Sơ Tình người phụ nữ chết tiệt này chắc chắn là đã xem tin nhắn của anh, có điều là không thèm trả lời.
Tốt lắm, bây giờ còn biết kiêu ngạo, dám để lời nói của anh bỏ ngoài tai.
Giang Thừa vốn muốn nhắc nhở thêm một câu phải nhắc thêm một câu rằng văn kiện này cần ký gấp, nhưng sau khi nhìn sắc mặt khiến người khác phải e sợ của Hoắc Bắc Cảng anh không dám mở miệng, chỉ có thể ngoan ngoãn đứng một bên.
Hoắc Bắc Cảng tâm trạng vốn đã bực bội, bây giờ còn nhìn thấy Giang Thừa bên cạnh liền phát cáu, trợn mắt hung tợn gắt: " Giang Thừa ai cho cậu không có việc gì đứng cạnh tôi hả? Cút ra ngoài cho tôi!"
Giang Thừa cạn lời nghiêm trọng, rốt cục là anh để tâm tư ở đâu mà không thèm để ý đến tôi chứ! Bảo anh ký văn kiện, chứ cái gì mà ai không có việc đến tìm anh hử?
Giang Thừa mặc dù tức giận nhưng vẫn cố duy trì nụ cười.
Anh đưa văn kiện trong tay cho Hoắc Bắc Cảng, cười nói: " Tổng tài, có văn kiện cần anh ký."
Hoắc Bắc Cảng nén cơn giận xuống, nhận lấy văn kiện nhanh chóng xem qua rồi ký tên đưa lại cho Giang Thừa.
Giang Thừa một tay nhận một tay đưa thiệp mời cho Hoắc Bắc Cảng: " Tổng tài, đây là thiệp mời bên xí nghiệp Mạc thị, họ muốn mời anh tham gia tiệc rượu ở khách sạn của họ vào ngày kia."
Hoắc Bắc Cảng đối với mấy bữa tiệc làm ăn cần xã giao này thì nhất định sẽ xã giao, chỉ là cũng phải tùy người mà xã giao, nếu đối phương không thoải mái anh nhất định sẽ không đi.
Giám đốc của xí nghiệp Mạc thị này chính là Mạc Diệc Phong, Mạc Diệc Phong là người mà lần trước chở Mộ Sở Tình về.
Nhớ lại lần đấy, Hoắc Bắc Cảng trên mặt lại biểu lộ sự giận dữ.
Giang Thừa đành phải lấy lại thiệp mời kia rồi rời khỏi phòng.
Hoắc Bắc Cảng sau khi Giang Thừa đi lại liếc mắt nhìn điện thoại, phát hiện vẫn là không có tin nhắn trả lời của Mộ Sơ Tình.
Hay lắm, Mộ Sơ Tình cô hóa ra mua điện thoại chỉ để làm cảnh thôi.
...
Mộ Sơ Tình luôn ở trong phòng làm việc sắp xếp lại văn kiện trong tay, bận đến lúc giờ tan làm rồi mới phản ứng lại.
Mộ Sơ Tinh không dám chậm trễ nữa, Hoắc Bắc Cảng từng nói qua tan làm xong phải đến bãi đỗ xe đón anh, vì thế Mộ Sơ Tình không dám chọc giận Hoắc Bắc Cảng, mong chóng thu dọn đồ rời khỏi phòng làm việc.
Mộ Sơ Tình vừa ra khỏi cửa đã bắt gặp Giản Cầu đang ôm một đống đồ đến tìm cô.
Sắc mặt Giản Cầu không tốt lắm, có vẻ như vừa gặp chuyện oan ức gì đó.
Mộ Sơ Tình cho rằng Gian Cầu lại muốn quấy rầy cô, nên một người không có thời gian như cô nên tránh càng xa càng tốt.
Giản Cầu lại đột nhiên từ phía sau gọi cô lại: " Sơ Tình, tôi từ chức rồi".
Mộ Sơ Tình bị câu nói này làm cho thất kinh, quay lại nhìn Giản Cầu: "Là sao? Tại sao anh lại từ chức? Tổng tài ép anh?'
Hoắc Bắc Cảng ép anh ta từ chức? Nếu là như vậy, Hoắc Bắc Cảng hẳn là do kinh nguyệt không đều... dẫn đến rối loạn nội tiết rồi.