Cố Thanh Thanh sửng sốt, sắc mặt lập tức đỏ lên, mũi chân cũng, nhẹ nhàng điểm điểm: “Không, không cần.”Lãnh Tư Thành nhàn nhạt nhìn cô một cái, giống như đang chê cười cô nghĩ nhiều, không hỏi phân trần lôi kéo cánh tay cô để cô ngồi ở thanh ngang trước xe đạp của mình, mũi chân nhảy, trực tiếp cưỡi lên xe!Đây vẫn là lần đầu tiên cô ngồi xe của Lãnh Tư Thành, cả người cô đều dán ở trong lòng ngực Lãnh Tư Thành, cánh tay anh vòng quanh cô, trong lúc hô hấp, đều là hơi thở tươi mát trên người anh. Cô có chút khẩn trương, vừa mới nghiêng người, môi Lãnh Tư Thành liền cọ qua gương mặt cô.Cô sửng sốt, cả khuôn mặt nháy mắt cứng đờ, lập tức như là một con đà điểu nhỏ co rúc ở trong lòng ngực của anh, hận không thể hóa chính mình thành một hạt cát.Nhưng cô vừa trốn, liền nhớ tới không lâu trước đây hai người tiếp hôn ở trong phòng điều khiển của vũ hội Giáng Sinh, tâm tình liền như dãy núi muốn kéo dài phập phồng, thấp thỏm không thôi.Cô không nói lời nào, Lãnh Tư Thành cũng không nhúc nhích, chỉ là có đôi khi gió nhẹ phất qua, thổi bay sợi tóc của cô, anh có thể ngửi được hơi thở nhu hòa của cô gái trong lòng ngực anh, xen lẫn hương thơm bùn đất mùa xuân ở vùng ngoại ô , hoa đào bên ngoài nở rộ nhiều đóa, bánh xe đạp leo núi áp qua đường núi an tĩnh.Đột nhiên, anh bỗng nhiên có chút chờ mong, đoàn đường này, có thể dài một ít, càng dài hơn một chút, tốt nhất có thể đạp từ hừng đông đến trời tối, mãi cho đến anh không còn có sức lực đi tới trước nữa mới thôi.Hai người ai cũng không nói chuyện. Lãnh Tư Thành không nói, Cố Thanh Thanh liền càng không dám.Cô cúi đầu, muốn tới gần, lại không dám gần sát anh. Nói thật, hai người hôn đều hôn hai lần. Lần đầu tiên là bữa tiệc sinh nhật mười sáu tuổi của Từ Tử Câm. Lần thứ hai, lại là nụ hôn đột ngột ở tiệc tối lễ Giáng Sinh.Tuy rằng bọn họ hôn hai lần, nhưng hồi ức tựa hồ đều không quá tốt đẹp.Nhưng là, lần lơ đãng hôn sai này, thậm chí chưa từng hôn đến trên môi cô, mà chỉ là nhẹ sát qua ở bên gương mặt cô.Chỉ là, đây là lần đầu tiên cô cảm giác được trái tim như chịu đòn nghiêm trọng, mà suy nghĩ giống như suối phun. Gương mặt bị bờ môi của anh cọ qua vẫn nóng lên, cánh tay anh vòng quanh cô, anh phía sau lưng kề sát cô, thanh xe của anh đỡ lấy trọng lượng của cô, rúc ở trong lòng ngực anh, lần đầu tiên cho cô một loại cảm giác được người chiếu cố, được người che chở, có thể dựa vào!