Cả người Cố Thanh Thanh quả thực giống như bị sét đánh trúng!Tối hôm qua một đoạn cuồng loạn gần như mất đi ý thức kia, chẳng lẽ nói……Cô nhớ tới tình huống lúc trước Lãnh Tư Thành uy hiếp cô phải dùng hết “ba hộp” , có lẽ là chính anh mua, chỉ là bị chính mình dùng nhầm. Cũng mặc kệ nói như thế nào, anh lại có thể muốn dùng loại thuốc này, còn có, vừa rồi lúc anh nói chuyện với Lâm Chu Dật, cái loại khẩu khí tùy ý kia……Đang nghĩ ngợi, hành lang truyền đến tiếng bước chân, Lãnh Tư Thành bên kia xử lý xong công vụ, chuẩn bị trở về.Cố Thanh Thanh vội vàng đặt đồ trở về chỗ cũ, chính mình một lần nữa nằm tốt, làm bộ cái gì cũng không biết.Lãnh Tư Thành đẩy cửa ra, nhìn thấy cô còn ngủ “ngon”, cũng không nghĩ nhiều, hôn hôn cô, ôm cô tiếp tục đi vào giấc ngủ.Chỉ là, đến bọn họ cũng không biết chính là, quan hệ thân mật của hai người, sẽ bại lộ ra ở dưới tình huống nghĩ đều không thể nghĩ tới được!Một giấc ngủ này của Cố Thanh Thanh thật lâu thật lâu.Lúc cô tỉnh lại, bức màn bên ngoài đóng chặt, cũng phân không rõ thời gian. Thân thể cô thực bủn rủn, ngoại trừ tối hôm qua điên cuồng, ngủ đến một nửa, mơ mơ màng màng cảm giác được Lãnh Tư Thành lại đè ép lên.Trong lúc cô ngủ mơ môi vẫn hơi đáp lại, chẳng lẽ anh lại dùng tới thuốc còn dư lại kia?Trẻ tuổi như vậy liền dùng thuốc, cũng không biết qua khứ anh và những người phụ nữ khác, là ở chung như thế nào!Nhưng lần này Lãnh Tư Thành giống như dùng thuốc dùng tương đối mạnh, chuyển nửa ngày cũng chưa xong. Trong lòng cô không cao hứng, duỗi tay muốn đẩy anh ra, ngược lại càng làm cho anh cảm thấy thú vị, đè nặng tay cô, tới tới lui lui rất lâu rất lâu.Không nghĩ tới, vừa làm ầm ĩ, lại dậy lần nữa, chính là lúc này.Cố Thanh Thanh gian nan dùng tay chống thân thể lên, phòng ngủ một mảnh hỗn độn, bên cạnh cũng không có Lãnh Tư Thành ở đây -- phỏng chừng anh đã đứng dậy đi ra ngoài.