Bật đèn bàn lên, ánh mắt lắc lư nhìn nhìn đồng hồ treo tường -- cái gì, đã bốn giờ?!Cô không nhìn lầm đi? Đây là bốn giờ chiều, mà không phải bốn giờ sáng?Cô lập tức xoay người đi tìm di động của mình, di động của cô đặt ở một bên, mặt trên điện thoại đã gọi vô số cuộc, từ tối hôm qua đến bây giờ đều có, hơn phân nửa là Trương Dư Hi gọi cho cô, còn có Lâm Chu Dật.Di động Cố Thanh Thanh không có cài mật mã, Lãnh Tư Thành xóa một cuộc điện thoại buổi sáng Lâm Chu Dật đã gọi kia, khác đều ở đó. Thật ra anh càng muốn kéo đen Lâm Chu Dật.Nhưng mà Cố Thanh Thanh làm viêkc ở Húc Dật, kéo đen điện thoại của anh ta cũng không thực tế, đặc biệt là sau một đoạn đối thoại sáng nay kia. Thân phận Cố Thanh Thanh đã bại lộ, nếu có tâm nhằm vào cô, cô có làm việc ở Húc Dật hay không đều không quan trọng, mà tiếp tục làm việc ở Húc Dật, ít nhất Lâm Chu Dật không dám trắng trợn táo bạo đối phó cô, ngược lại có thể bảo đảm cô an toàn ở trong công việc.Về phần an toàn nhân thân của cô ở ngoài công việc, anh sẽ giúp cô giải quyết.Trương Dư Hi và Lâm Chu Dật gọi điện thoại cũng là hỏi chuyện trên công việc, hôm nay quay chụp là bắt đầu từ giữa trưa, còn có một màn cuối cùng cảnh tượng lớn bên ngoài, chỉnh thể quay chụp sắp xong.Đến muộn cũng tốt hơn không đi, Cố Thanh Thanh đứng dậy, trên người một mảnh hỗn độn. Tối hôm qua tuy rằng cô uống nhiều rượu, cũng ăn thuốc, vừa không rõ ràng, nhưng ngẫu nhiên hồi tưởng lên, hai người liền đủ điên cuồng, sáng nay cũng vậy. Trên người cô nơi nơi đều là dấu vết dính dính nhớp ngán, thân thể hơi hòa hoãn, đứng dậy đi bên cạnh tắm rửa một cái.Vừa soi gương phòng tắm, cô mới thấy trên người này giống như mở bày thuốc màu sắc thái sặc sỡ. Từ cổ vẫn luôn uốn lượn tới cẳng chân cô, đặc biệt là ngực và trên bụng nhỏ, càng là bị anh hút ra nhiều đóa hoa nhỏ màu xanh tím.Tên cầm thú này! Cho dù ở trong mắt anh, chính mình chỉ là một đồ vật có thể thay đổi, lúc nên sử dụng, anh cũng tuyệt đối sẽ không bạc đãi chính mình!Tắm xong, cô bỗng nhiên có điểm hứng thú tà ác, thật đúng là đi phòng ngủ, cầm lấy áo khoác tây trang của Lãnh Tư Thành, nhìn xem thuốc và bao bên trong thế nào. Sờ mó, bên trong một loạt bao đã bị xé rách đóng gói. Mà thuốc, còn hoàn hảo không tổn hao gì, không có động qua.Anh không uống thuốc? Nhưng tối hôm qua sao anh dũng mãnh như vậy? Sáng nay cũng thế.