thưa cô..
-ta phải đi có việc. cháu cứ làm như lời ta vừa nói.
Bà ta bước lên xe chỗ chờ phía trước. My muốn nói là có thể dọn đến ngay bây giờ hok. Vì nếu hok thì tối nay lại ngủ ở chợ. Nhưng dù sao cũng đã tìm được việc nên My rất vui.
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Sáng hôm sau, My đến sớm và mang theo đồ đạc.nhưng còn phải đi học nên My vội gửi đồ cho bác quản gia.
Sau khi tan trường là My chạy vội về đó.nó được sắp sép ở trong một căn phòn có giường nệm, có quạt máy. My hok ngờ là được ở trong căn phòng rộng và đầy đủ tiện nghi như thế này.thật ra căn phòng nó ở là căn phòng nhỏ nhất nhà này. Nó nghe nhắc cậu chủ nhưng hok bik cậu chủ mập ốm, cao thấp ra sao.
việc cần làm lúc này là My phải nấu cơm cho cậu chủ. lần đầu bước vào căn bếp quá tiẹn nghi nên My lúng túng đủ điều.sau chi đã chuẩn bị sẵn sàng các nguyên liệu chỉ cần nấu chín nữa thì okie. Nhưng vấn đề là My hok bik sử dụng bếp gas. Nó chỉ bik sử dụng bếp chụm củi.
my: trời ơi, sao nhiều nút quá . bik nhấn nút nào cho nó cháy.(My nhìn bếp gas và la lên. )
sau hơn p vật lộn với cái bếp thì My ……không mở được bếp gas , làm cho nó cháy.quản gia từ trên nhà bước xuống chỉ kịp la " trời, sao giờ này còn chữa dọn cơm lên??"
my : hic hic cháu hok bik sử dụng cái bếp này.
Qgia : hãh???
quản gia nhìn thấy vẻ mặt lúng túng của My thật dễ thương. Ông hok nổi giận làm khó My nữa. ông chỉ nó từng chút một.
qgia : còn j' hok bik thì cứ hỏi, ta sẽ chỉ dần cho. Mau làm cơm đi nếu hok cháu sẽ bị la đó. cậu chủ nhà này hơi khó tính.
Sau hơn tiếng thì một mâm cơm cũng được dọn lên. một người thanh niên cao cao từ trên lầu bước xuống tay cầm quyển sách che hết mặt nên My hok thấy được. nhưng có điều miệng người đó thì đang lẩm bẩm càu nhàu " làm gì mà gần h mới có cơm ăn .???’
Qgia in lỗi cậu. tại do người giúp việc mới chưa quen các vật dụng trong bếp nên…mời cậu dùng bữa.
quản gia bước ra trước nhà có việc, trong bếp còn lại My và cậu chủ. cậu chủ chính là Đăng_hotboy lớp My.rồi quyển sách dược đặt xuống bàn , My và Đăng đều ngạc nhiên trước sự gặp gỡ này.
Đôi mắt My mở tròn xoe long lanh như giọt nước nhìn Đăng. Đăng chút nữalàm rơi quyển sách vì nạgc nhiên, nhừn ráng bình tình và nhìn " tia lửa " vào My.
Đăng : gì đây?? Sao lại là cô chứ?? Àk , thì ra cô là người cho tôi ăn cơm trưa tận h .
My : xin lỗi, tôi hok cố ý đâu. Xin lỗi…. xin lỗi
Đăng : món gì đây trời?? sao chỉ có món.
My : tại trưa chỉ có mình cậu nên….
Đăng : trời ạk. mà món gì đây. Có ăn được hok đó???
My: thì cứ ăn thử đi. Hok chik đâu mà lo.bảo đảm nó ngon hok kém những món cậu ăn hằng ngày đâu.
My thật gan chi so sánh món cá kho và canh chua cá lóc của nó ngon hơn những món ăn thường ngày cảu Đăng, dù rằng hok bik Đăng hay ăn gì mỗi ngày. Dù bực vì ăn cơm trưa trễ nhưng do cái bụng quá đói nên Đăng cầm đũa. với Đăng món này lạ vô cùng và chưa bao giờ ăn. bực là thế nhưng chi cho tất cả vào bụng Đăng thấy ngon đén lạ thường. nhưng chi ăn xong Đăng vẫn tỏ thái độ khó chịu.
Đăng: sau này làm ơn cô nấu nhiều món chút. nấu gì có món . mà món nào món nấy chẳng giống ai.
My : chẳng giống ai nhưng chẳng pahỉ cậu đã ăn gần hik rồi sao??
Đăng nhìn vào bàn ăn và lảng sang chuyện khác.
Đăng: pha cho tôi ly nước cam. Nhanh đi.
từ bạn bè phút chóc đã thành cậu chủ_người ở. một quan hệ hok mấy hãnh diện, nhưng My vẫn bình thản làm công việc của mình. ở trường cả luôn bất đồng quan niệm với nhau, giờ ở nhà Đăng là cậu chủ nên người càng như với mèo. Đăng là cậu chủ nên có quyền bắt nạt My. My phải chấp nhận và đôi lúc " tức nước vỡ bờ" thì cũng có phản khán đôi chút.
_ _ _
Đăng: My. Pha tôi ly cafê
My: cậu từ từ đi. Tôi còn phải dọn bàn ăn nữa. chẳng phải cậu vừa uống nước cam rồi sao??
Đăng :tôi là cậu chủ, cô là ô sin, là người giúp việc cô phải làm theo ý tôi.cô làm gì mà trả treo vậy???
My pha ly cafê và đặt ra bàn : cafê của cậu.
Đăng :cô để đó , lại mở tủ lạnh lấy tôi hộp sữa chua. Nhanh đi.
My bik là Đăng đang làm khó mình , nhưng My cũng dạ dạ vâng vâng rồi làm theo
My : dạ của cậu đây ạk.
Đăng : lâu quá. giờ tôi không ăn nữa. cô ép tôi ly cà rốt.
My bắt đầu chịu ko nổi cậu chủ lắm chuyện này. Cafê còn nguyên trên bàn, sữa chua thì vừa đem lên giờ lại bắt đi ép cà rốt
My : anh là heo sao?! Con heo nó ăn xong rồi nó còn thôi hok ăn nữa để ngủ. còn anh cứ ăn uống liên tục. anh hơn cả con heo.
My nói làm Đăng tức muốn nứt ruột. Đăng bỏ lên phòng . my cười nhẹ nhõm vì Đăng đã chịu cho My bình yên. My ngồi vào bàn ăn cơm cùng bác qgia.
Qgia: tính cậu chủ là thế. Cháu đừng để ý chi cho mất công. cứ ráng mà chịu nếu muốn làm ở đây lâu dài.
My : dạ. chắc là bác làm ở đây lâu rồi ?
Qgia : bác làm ở đây từkhi bà chủ nhà này còn là một cô gái trẻ .thôi ăn cơm thôi cháu. trễ rồi.
My vừa đưa chén cơm lên chưa kịp ăn thì Đăng lại xuất hiện ngay chân cầu thang.
Đăng : My, lên đây tôi có việc nhờ. Àk ,mang lên cho tôi dĩa trái cây và ly nước lạnh..
My : vâng thưa cậu
Nói rồi Đăng quay lên phòng. Qgai khuyên My nên lên nhanh nếu hok sẽ bị la. My phải làm theo yêu cầu của cậu chủ . mang mọi thứ lên phòng My đặt xuống cái bàn cạnh giường Đăng đang nằm rồi bước ra.
Đăng : đi đâu đó? ở lại dọn dẹp phòng tôi rồi làm gì thì làm.
My : nhưng tôi vẫn chưa ăn cơm trưa mà.
Đăng : đó là chuyện của cô. Tôi hok cần bik vì với tôi điều đó hok cần thiết. bây giờ thì làm nhanh đi nếu muốn ăn cơm trưa.
My nhìn sơ vòng trong phòng . choài oai nào là sách , vở. truyện, đĩa nhạc,……. vứt lung tung khắp phòng. dọn xong chắc cũng tới chiều thì còn ăn uống gì nữa.không phải là Đăng có tính bề bộn mà chỉ vì muốn " hành hà" My chơi mà thôi.
Đăng: dọn dẹp lẹ đi.
My : cậu dừng có lúc nào cũng nhạnh di với lẹ đi có được hok? cậu đúng là con heo phá phách nên ủi mọi thú trong phòng lung tung lên hết.
Đăng : cô…cô..cô… uhm thì tôi là heo đó hì đã sao?! Heo lại làm cậu chủ của cô. Cô là osin của tôi thì cô là j'? là ji' nào ??? ha hh…. A… hhaa…. dọn dẹp đi. Nói nhiều.
My lúi cúi lo dọn dẹp và sắp sếp aoji thứ ngăn nắp.Đăng nằm dài trên sôpha vừa ăn vừa nghe nhạc. "đúng là đồ cậu chủ heo. chỉ bik và ăn " . My đã nghĩ trong bụng như thế chi chịu cảnh bụng thì đói meo lại phải dọn dẹp, hầu hạ cho con heo cao cấp.
My: thưa cậu, mọi thứ đã xong. Tôi có thể xuống nhà được chưa?
Đăng: đem luôn cái dĩa vơí ly nước xuống dưới luôn đi. chắc là đói bụng lắm rồi chứ gì. Ha ha ha ha
My : thì ra là cậu..cậu..cậu.
Bik mình bị Đăng đem ra làm trò cười My tức muốn no cả bụng. my bực bội bỏ xuống nhà. Đã đến lúc phải chuẩn bị bữa cơm chiều.trước tiên . là phải đi tắm rửa thay đồ. Và…tèn tén ten , My tá hoả ki túi đồ của mình chỉ còn có túi. Rõ ràng lúc sáng My đưa cho bác qgia túi mà giờ lại mất hết .mà mất túi đó thì đồ đâu để mặc mà đi tắm.my vội chạy ra hỏi bác qgia.
My : bác qgia ơi !!!!! ( nó gọi lớn đến múc Đăng hiu hiu ngủ bị nó làm giật mình dậy)
Qgia : có chuyện gì vậy My ?
My : túi đồ lúc sáng cháu đưa cho bác. Sao giờ còn có túi vậy?
Qgia mới nhớ lại chuyệnlúc sáng chi vừa nhậ từ My túi đồ. Bác đã cầm trên tay túi đồ nhỏ của My mang vào nhà trước vì lúc đó trong nhà bà chủ gọi có chuyện. còn một chiếc túi còn lại bác còn để ngoài và mãi làm việc nên quên mất.
Qgia : lúc sáng ta có đem túi đồ nhỏ vào nhà và còn túi kia……bg-ssp-{height:px}
My : túi kia thì sao bác??
Qgai : lúc đó bà chủ gọi nên ta vội vào nàh bỏ lại ….àk. mà lúc sáng có cậu chủ đứng gần đó . cháu thử lên hỏi xem.
My. dạ.
Túi đồ nhỏ My chỉ chứ bộ đồ và những vật kỉ niệm. cũng vì thế mà My có đồ để mặc cả buổi rồi. nhưng mất túi đồ kia thì mất hết đồ mặc.my như con sóc nhảy lên phaong Đăng . gõ củă. lại gõ cửa mà trong phòng vẫn im re. My hok chờ nữa . My mở cử bước vào thì Đăng đang nằm ngủ.
My: dậy đi. ngủ ngủ cái con khỉ. dậy đi tôi có chuyện mún hỏi nè.
Đăng : trời, côlàm gì mà la um sùm ở dưới nhà rồi lại lên đây la nữa. cô là mèo hay sao mà đi đâu là meo meo ở đó vậy??
My : xin lỗi. hok cố ý phá giấc ngủ heo vàng của cậu. nhưng tôi có chuyện mún hỏi gấp.
Đăng : tồi . hỏi lẹ đi rồibâm snút biến gấp.
My : cậu có thấy túi đồ của tôi hok ? lúc sáng nó gần chỗ cậu đứng.
Đăng : nó màu nâu nâu phải hok ?
My: uhm. Hihi..hihiih cậu thấy nó àk hi hhih…
Đăng : hihi hihi con khỉ chứ hihi. Tôi có thấy mà giờ này chắc nó nằm ở bãi rác rồi.
My : hãh???
Đăng : hãh gì mà hãh ? bỗ rồi
My : sao lại bỏ chứ. Đó là đồ của tôi sao cậu lại bỏ
Đăng : ai mà bik đó là đồ của cô. Cái thứ gì trong đó mà cô la um sùm vậy ? àk. Mà tôi đâu có chính tay đem bỏ đâu mà cô la tôi??
My : quần ao. Mà cậu bỏ nó ở đâu ??
Đăng : nói rồi. tôi có chính tay đem bỏ đâu mà tôi bik bỏ ở đâu.lúc sáng có người đến nhà dọn rác , tôi thấy cái túi cũ nên khi người ta hỏi tôi tưởng đồ hok dùng nên cho bỏ rồi.
My :hãh ? vậy dồ đâu tui mặc. sao anh cứ tuỳ tiện cho bõ đồ của người khác như thế chứ>>>?
Đăng : la hoài. Tôi sẽ đền lại cho.bây giờ lấy đồ tui mặc đõ đi. Ăn cơm tối xong rồi tính. hết chuyện rồi thì lại tủ đồ của tôi lấy bộ đi và biến xuống nhà đi.đừng có ở đó mà meo meo hoài mèo chân ạk.
Không có sự lựa chọn nào khác. My bước đến tủ đồ của Đăng. Và My chóang ngộp trước tủ quần áo . từ nhỏ đến giờ đây là lần đầu tiên My nhìn thấy tủ đồ nhiều quần áo như thế này. bộ nào cũng rộng phung phình đối với My thì làm sao mà mặc.
My: tôi hok mặc vừa đồ của cậu. nó to hok hà.
Đăng : lại kêu nữa. (Đăng bực mình tót xuống giường đi lại chỗ My) cô nghĩ sao tướng tôi với tướng cô mà mặc cùng size. Vì bik ko vừa nên tôi mới nói là cô mặc đỡ đi
My: nhưng nó rộng thế này thì sao mà mặc??
Đăng : đã nói là ặmc đõ rồi mà sao cô kêu hoài vậy? nè (Đăng thảy cho My môtk cái quần short và áo thun) biến xuống dưới nhà được chưa?
My : đúng là heo. Con heo cao cấp
Đăng : vâng. Và cô là mèo chân , là osin cao cấp của con heo cao cấp này. Ha ha ha đi xuống nhà lo mà làm cơm đi. mẹ tôi về mà hok có cơm thì cô bik hậu quả rồi chứ gì. bấm nhanh đi.
My bực mình bước nhanh ra khỏi phòng Đăng. My tắm rửa thay đồ và đương nhiên là mặc đồ của Đăng. hp chiều cả nhà ngồi vào bàn ăn.
Bà chủ : qgia với cháu My cùng ngồi ăn chung luôn cho vui.
Qgia : thưa bà tôi hok dám
bchủ : xem như đó là mệnh lệnh của tôi.
My và quản gia ngồi đối diện Đăng. Bưng chén cơm lên Đăng nhìn My là thấy muốn cười. my thật tếu trogn bộ đồ rất là phong cách hip hop
bchủ : Đăng , ăn cơm đi. Con làm gì mà cười hoài vậy?
đăng : dạ. hí hí
bchủ : hai đúă cùng tuổi nhau vậy trong nhà cứ xem nhau như bạn bè đi.
Đăng : dạ, cùng tuổi, học cùng trường, cùng lớp và còn ngồi cùng tổ.
bchủ : vậy từ ngày mai chi đi học con sẽ cùng đi với My nha Đăng ?!
đăng : ko đời nào nhé. bổn công tử đây đi mình quen rồi.
bchủ : thì đi mình lâu ngày cũng sẽ quen thôi.
Đăng : hay quá ta.xem đã nào. để xem tâm trạng con thế’ nào rồi sẽ tính có đi chung hay hok.
bchủ : tối nay con ở nhà buổi nhé.
Đăng : sr mom. tối nay con có việc hok ở nhà được
bchủ : con tối nào mà hok có việc chứ.
Đăng: bik luôn ta. Đúng là mama có khác.
bchủ : thôi ăn đi ông. nịnh quá.
Đăng :bik vậy mà có người mún con mịnh mới ghê đó chứ.
bchủ : ai vậy ta??
Đăng : ai bik đâu. chắc là mama chứ ai.
một suy nghĩ khác về Đăng đi ngang wa đầu My. Thì ra một con người như hắn khi ở nhà cũng ngoan ngoãn như bao người khác.lúc này, hắn đâu có đáng ghét.lúc này, hắn cười dễ mến làm sao ?!
bữa cơm tối trôi wa. My cũng dọn dẹp tất cả. Đăng bắt đầu re nàh xe và dẫn " xế đen " (SH) ra định đi đâu đó. My từ trong nhà phòng ra đúng trước đầu xe cản lại.
my : đền cho tôi đồ sáng mai đi học. cậu đac hứa là ăn cơm xong sẽ tính mà . bây giờ lại nuốt lời sao??
Đăng : bác ơi , mở củă hộ cháu.
My : nè, cậu định đi chơi sao ? cái đồ heo hok giữ lời hứa.
Đăng : tôi hok giữu lời hứa hồi nào. cầm lấy (Đăng thảy cho My cái " nồi cơm điện ") lên xe.
My : làm gì ?
Đăng : cô muốn mặc đồ của tôi hoài sao? Lên xe , tôi chở đi mua đồ mặc. lẹ đi con mèo chân.sao cô chậm chạp như rùa vậy ????
My : nhưng mua đồ ai trả tiền ???
Đăng : có lên xe nhanh hok thì bảo ?hok lên tôi đi chơi thì đừng có đứng đó mà khóc nhá.
My : tôi vào nói với bà chủ tiếng đã.
Đăng : bác , chúc bác vào nói mẹ cháu tiếng . cháu chở con mèo chân này đi mua đồ.
Qgia : dạ, thưa cậu
Đăng : bây giờ thì cô im lặng đi theo tôi được chưa ??
Đăng chở My thẳng đến một shop thời trang. Đến nơi Đăng nói gì đó với mấy nhân viên bán hàng trong shop rồi quay lại chỗ My.
Đăng :mấy người này sẽ đứa cô đi chọn đồ. Cô thik bộ nào thì cứ lấy. tôi đi đây có việc , chút nữa khoảng tiếng sau tôi sẽ quay lại đón cô. Yên tâm đi. khi quay lại tôi sẽ thanh toán tiền cho.