(Grid đã tăng hạng trong một ngày …!)
(Cấp độ của Grid đã bị đình trệ sau khi thành lập vương quốc. Và giờ nó đã tăng thêm cấp trong một đêm!)
(Thật quá ngưỡng mộ Vua Grid, người ta đoán rằng anh ta đã hoàn thành một nhiệm vụ cấp SSS.)
(Nhiệm vụ cấp SSS mà người chơi bình thường sẽ không bao giờ nhận được … Có phải Grid đã nhận được tận cấp độ từ phần thưởng cho nhiệm vụ không?)
Grid lại một lần nữa gây xôn xao dư luận. Thế giới đã bị đảo lộn bởi cấp độ mà cậu ta đạt được từ việc hoàn thành các nhiệm vụ nghề liên tiếp.
Nhưng bản thân Grid vẫn không hài lòng.
“Mình phải hoàn thành các nhiệm vụ để hoàn thành nghề và mở ra sức mạnh thực sự.”
Vấn đề là cậu ấy mãi vẫn chưa thấy kết thúc của nhiệm vụ nghề. Các nhiệm vụ nghề của Grid vẫn đang được thực hiện. Nói cách khác, việc phải thông thạo [Kỹ Năng Cắt May Cao Cấp] chỉ là một công đoạn trong đó.
‘Có thể mất nhiều năm để thành thạo Kỹ Năng Cắt May mất. Vậy thì khi nào nhiệm vụ của nghề của mình mới hoàn thành đây? “
Khỉ thật! Tại sao một thợ rèn phải học các kỹ năng cắt may nhỉ?
“Tất nhiên là mình biết rằng việc có nhiều kỹ năng về lâu dài sẽ tốt hơn.”
Tuy nhiên, đã vài năm kể từ khi cậu trở thành Hậu Duệ Pagma rồi. Vậy nên việc cậu vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ nghề và mở ra sức mạnh thực sự của nghề đã khiến Grid cảm thấy thất vọng.
“Haizz, ừm… Kỹ năng cắt may sẽ tăng lên nếu mình liên tục may đồ lót cho các thành viên và binh lính Chơi Đồ Mạnh.”
Sẽ thật tuyệt khi cậu có thể tối đa hóa khái niệm “một vương quốc được vũ trang bởi vật phẩm.’ Grid trấn an trái tim của mình.
“Anh đã làm việc chăm chỉ đấy, Oppa.”
Grid đã đăng xuất khỏi Satisfy.
Shin Youngwoo bắt gặp với khuôn mặt của em gái mình ngay khi cậu vừa nhấc cơ thể khỏi cỗ máy hạng kim cương của Tập Đoàn Comet. Cậu đã trở lại sau một ngày bận rộn với tư cách là Vua Chơi Đồ Mạnh và nhận lấy cốc nước từ Sehee.
“Cảm ơn em.”
Quả thực, em gái cậu đúng là tuyệt nhất. Grid đã có thể xoa dịu trái tim mệt mỏi của mình bằng khuôn mặt xinh đẹp và trái tim nhân hậu của Sehee, điều đó khiến cậu ấy mỉm cười.
“Ực ực ực. Phìiiiiiii!! ”
Youngwoo nuốt một ngụm nước xuống nhưng rồi bỗng phải phun nước ra khỏi mũi và miệng. Vì cậu đã tưởng rằng đó là nước đóng chai, nhưng hóa ra nó là nước có ga.
“Á…! Món này không ngon! “
Shin Youngwoo rơi nước mắt vì đau. Sehee nhìn cậu ta với vẻ mặt dữ tợn.
“Anh đằng nào cũng định uống soda phải không? Vậy thì hãy uống một ít nước có ga thay vì uống Coke đi, món đó có hại cho anh đấy.”
“Chết-chết tiệt …”
Trẻ em tuổi thích nước có ga. Nhân loại đã trở nên quen thuộc với điều ấy. Nhưng Youngwoo là một người đã lạc hậu! Cậu ấy sống theo nhịp độ của riêng mình như thể cậu ấy là một người ngoài cuộc vậy. Cậu ấy vẫn chưa quen với nước có ga.
Grrrr! Sehee nói với cậu trong khi cậu chạy vào phòng tắm và súc miệng bằng nước.
“Hao đang đợi anh ở quán cà phê lầu một đấy”
“Ừm, anh đã để cuộc hẹn vào lúc anh bị hạn chế truy cập. Anh ta đã nói với anh rằng có điều gì đó cần thảo luận.”
“Chuyện đó … Anh vốn không có mối quan hệ tốt đẹp với Hao. Vậy đi gặp anh ta ngoài đời dễ dàng như vậy có ổn không? ”
Sehee lo lắng về việc người anh trai yếu đuối của mình sẽ phải gặp một người có thể làm tổn thương mình. Tuy nhiên, Youngwoo thì lại lo lắng cho Sehee.
“Người ngoài nhìn vào sẽ nghĩ em là mẹ của anh đấy. Lo lắng cả về nước có ga nữa, em đúng hoàn toàn là một người mẹ”.
“….”
“Em vẫn còn trẻ, và đàn ông không thích phụ nữ hay cằn nhằn đâu. Nếu em muốn cưới thì đừng lo lắng cho anh nữa ”.
“Một người không biết yêu lại đang nói điều này kìa…”
“Anh đã kết hôn rồi nhé!”
“Đó chỉ là chuyện trong trò chơi thôi! Anh còn chưa bao giờ nắm tay một cô gái nào trong thực tế! ”
“Không! Anh đã nắm tay Yura và Jishuka khi say trong quá khứ rồi nhé! Anh đã được tiếp xúc da thịt rồi đấy! ”
“Ccái-Cái gì? Đồ vô lương tâm!!”
Youngwoo đang tranh cãi nghiêm túc với Sehee trong khi cô bé nhỏ hơn cậu tuổi. Cuối cùng, cậu ấy đã bị Sehee đánh cho tơi tả.
“Hừ… Sao nó khỏe thế nhỉ? Mình cảm thấy thương cho chồng tương lai của nó quá”.
Shin Youngwoo bước vào thang máy riêng của gia đình mình. Youngwoo đi đến tầng một trong khi rưng rưng nước mắt xoa vào tấm lưng đau đớn của mình. Nhưng cậu cũng tự hào.
“Cũng được, mạnh mẽ vẫn tốt hơn là yếu đuối. Sehee khác với tôi. Nhỉ? Em gái tôi được như vậy là thực sự yên tâm rồi còn gì?”
“Đúng-Đúng…”
Bậc Thầy Quái Thú Toon. Anh ta từng là thành viên của mafia Ý và là một ranker cấp cao. Anh ta cũng sống trong tòa nhà Youngwoo và đi thang máy cùng với Youngwoo. Đó là để bảo vệ Youngwoo. Toon đang lo lắng về việc cậu ấy sẽ gặp phải những người không hay giống như Sehee vậy. Và thực tế thì Hao cũng nổi tiếng là một bậc thầy võ thuật, vì vậy Toon đã đi cùng Youngwoo để đề phòng.
“Mọi thứ ở Bairan thế nào?”
Toon phụ trách lãnh thổ Bairan. Thật khó để gặp nhau trong trò chơi, vì vậy Youngwoo đã quen với việc nhận báo cáo tình hình trong thực tế.
“Sau khi Smith đi Reinhardt thì doanh thu từ thuế đã giảm nhẹ. Nhưng đây chỉ là hiện tượng tạm thời thôi. Ngoài nó ra thì không có vấn đề gì to tát lắm. Thiệt hại từ chiến tranh đã được khôi phục. Tỷ lệ người chơi di chuyển vào vẫn tăng cao nhờ Kẻ Bảo Vệ Rừng. “
“Còn sự tiến bộ của binh lính?”
Trong số những binh lính được triển khai tới Bairan thì không một ai trong số họ đến từ Reidan cả. Binh lính của Bairan đã được tuyển dụng và được huấn luyện từ đầu. Đó là bởi vì Bairan là một lãnh thổ ở vị trí an toàn trước các mối đe dọa từ bên ngoài và không cần thiết phải triển khai quân đội tinh nhuệ ở đó.
“Cấp độ trung bình là hơn rồi.”
“Đã cao vậy rồi à? Đúng là nhanh không thể tin được nhỉ? “
“Đó là nhờ việc Bairan cũng được nhận các nhiệm vụ của Grid. Người chơi đã đến Bairan để thực hiện các nhiệm vụ chuỗi và thực hiện nó kết hợp với binh lính, do vậy mà cấp độ của binh lính đã tăng lên. ”
“Chà, đến giờ thì có bao nhiêu vật phẩm của bộ Grid đã được thưởng đi rồi?”
“Có vũ khí và găng tay.”
Bộ Grid có thể nhận được từ phần thưởng của các nhiệm vụ vương quốc. Phần thưởng cho phần sẽ là một vũ khí và phần là một đôi găng tay. Nói cách khác, mới chỉ có năm người đạt đến phần của nhiệm vụ vương quốc.
“Thực sự ít đấy. Độ khó có cao quá không nhỉ? ”
“Không, nó phù hợp đấy. Bộ Grid không nên dễ dàng nhận được làm gì. Vì nhờ như vậy mà người chơi đã trở nên nhiệt tình hơn để thu thập đủ tất cả bộ Grid. Nhiệm vụ vương quốc chuỗi do cậu và Lauel tạo ra đang có tác động tích cực đến cả người chơi và Vương quốc Chơi Đồ Mạnh đấy. ”
“Ừm …”
Thang máy đã đến tầng một. Trước khi cánh cửa mở ra, Toon vỗ vai Youngwoo.
“Cậu đang làm tốt hơn mọi người mong đợi đấy, vì vậy đừng lo lắng nữa.”
“… Thế tôi làm quần lót có ổn không?”
“…???”
Cậu ta đột nhiên nói cái gì vậy nhỉ? Toon không hiểu nổi và bước vào quán cà phê với Youngwoo.
“Wow, ồ? Đây là người cuồng latte khoai lang ngọt à? ”
Youngwoo và Toon nhận được sự tiếp đón nhiệt tình của các nhân viên khi họ bước vào quán cà phê. Họ mở to mắt khi thấy Hao đang ngồi trên ghế bên cửa sổ. Trước mặt Hao có ba cốc latte khoai lang ngọt. Và có hai cốc đã bị chạm đáy.
“Anh là một người sành ăn đấy nhỉ?”
Một nhân tố liên quan đến việc dễ dàng tạo nên mối quan hệ với người khác đó chính là có chung một sở thích. Vậy nên một người cuồng khoai lang ngọt như Youngwoo đã cảm thấy thích Hao. Mặt khác, Hao thì đang nhìn Youngwoo như một bóng ma.
‘Làm sao cậu ta có thể uống thứ đồ uống ngọt này mỗi ngày vậy?’
Hao đến từ Tứ Xuyên và anh thích ăn đồ cay hoặc chua. Vậy nên món ăn ngọt này thực sự không hấp dẫn chút nào. Anh ta thấy rất đau đớn khi phải uống ba cốc latte khoai lang ngọt chỉ vì mong muốn được giống như Youngwoo. Anh ta lại một lần nữa thề rằng sẽ không bao giờ latte khoai lang ngọt nữa. Nhưng lời thề ấy đã không tồn tại lâu.
“Cho tôi hai latte khoai lang ngọt.”
“…”
Đồ uống được đặt trước mặt Youngwoo và Toon. Tâm trí của Hao bị chấn động.
‘Ngoài Grid ra thì Toon cũng uống cả latte khoai lang ngọt à? Có vẻ như món latte khoai lang ngọt này quan trọng thật. Điều đó thật đau đớn nhưng không khác được rồi. Mình phải uống latte khoai lang ngọt vào mỗi buổi sáng trong tương lai vậy. “
Hao nhắm mắt và ực cốc latte khoai lang ngọt còn lại. Đầu anh choáng váng vì tiêu thụ quá nhiều đường. Tuy nhiên, anh hoàn toàn có thể chịu đựng nỗi đau này nếu Youngwoo cũng uống latte khoai lang ngọt mỗi ngày. Youngwoo đưa cốc latte khoai lang ngọt của mình cho Hao.
“Anh thực sự thích cái này à? Uống thêm cốc này đi. Tôi sẽ đặt một cốc khác.”
“… Không, tôi ổn.”
Mặt Hao tái mét. Để cuộc trò chuyện diễn ra suôn sẻ, anh ta quyết định đeo máy phiên dịch thay vì dựa vào khả năng nói tiếng Hàn của mình. Youngwoo và Toon cũng đang đeo máy phiên dịch. Đó là một máy phiên dịch hạng kim cương do Tập Đoàn Comet sản xuất. Nó được đưa cho người như một đồ tài trợ, nhưng hiệu suất của nó cũng thật tuyệt vời.
“Trước hết, chào mừng anh đến nhà của tôi. Chắc hẳn sẽ anh đã rất vất vả khi đi một chặng đường dài như vậy.” Youngwoo giờ mới nói một cách lịch sự.
“Cảm ơn cậu đã cho tôi bớt chút thời gian quý báu của mình và cho phép tôi đến thăm.”
“Anh đã thử món ăn Hàn Quốc chưa?”
“Chưa.”
“Thế anh có muốn đến nhà hàng Trung Quốc ăn jjampong không? Đó là một trong những món ăn yêu thích của tôi và thực sự ngon. (jjampong = súp ngọt và cay. jjampong cùng với jajangmyeong là các món ăn phổ biến của Hàn Quốc được phát triển từ ẩm thực Trung Quốc)
“…?”
Cậu ta hỏi Hao đã ăn đồ Hàn Quốc chưa xong rồi lại muốn đi ăn nhà hàng Trung Quốc à? Tại sao cuộc trò chuyện lại diễn ra theo cách này? Hao bắt đầu nghi ngờ cái máy phiên dịch.
Trong khi đó, Toon nói với Youngwoo.
“Grid, cuộc trò chuyện đang đi lạc quá xa đấy.”
“Ồ, xin lỗi. Tôi đã đói đến mức quên mất.”
“…”
“Vậy mục đích chuyến thăm của anh là gì?”
Hao đã nhận ra rằng máy phiên dịch không bị hỏng và giải thích lý do của mình.
“Tôi muốn cậu thuyết phục Kraugel đừng chuyển đến Hoa Kỳ.”
“…Hả? Kraugel đang chuyển đến Hoa Kỳ à? ”
“Đúng vậy.”
Youngwoo giật mình trước câu nói ấy rồi sau đó cậu đáp lại như thể cậu đã hiểu.
“Quả thực là sẽ rất lạ nếu anh ta ở lại Nga, vì đó là đất nước hung ác đã giữ người mẹ ốm yếu của anh ấy làm con tin. Việc di cư sẽ là lẽ đương nhiên thôi”.
“Nhưng anh ấy mà đến Hoa Kỳ thì sẽ có vấn đề còn gì? Nếu anh ấy phải di cư thì chuyển đến Hàn Quốc hoặc Trung Quốc chẳng phải tốt hơn sao? “
Hao hét lên nhưng Youngwoo không đồng ý.
“Tại sao chứ?”
Youngwoo chớp mắt với vẻ bối rối và Hao trả lời như một lẽ tự nhiên.
“Kraugel là một người Hàn Quốc mà. Lẽ thường là anh ấy phải đến một quốc gia châu Á như Hàn Quốc hoặc Trung Quốc thay vì phương Tây chứ?”
“Để xem nào? Tôi cũng không biết nữa. Nhưng mà quốc tịch thì có liên quan gì đến quyết định chuyển đến quốc gia nào chứ? Chỉ cần tìm một nơi mà anh có thể hạnh phúc là được mà?
“…”
Hao không nói nên lời. Thái độ của Grid đã hoàn toàn khác với những gì anh ta tưởng tượng. Hao rất có tinh thần chủ nghĩa dân tộc và không thể hiểu được phản ứng của Grid.
Toon giải thích cho anh ta.
“Grid không để tâm đến khái niệm quốc gia.”
Cậu ấy không nghĩ rằng ‘Hàn Quốc luôn đúng’ chỉ vì mình là người Hàn Quốc. Nó hoàn toàn trái ngược với Tuyệt Kiếm. Tất nhiên là cậu ấy cũng yêu Hàn Quốc. Đó là lý do tại sao cậu ấy sẵn sàng đi lính. Tuy nhiên, cậu không có ý định ép buộc lòng yêu nước của mình lên Kraugel.
“Hao, đây là vấn đề mà Kraugel sẽ tự mình giải quyết. Nếu chúng ta can thiệp thì thật vô nghĩa.”
Hao đứng dậy.
“Hãy nghĩ lại đi! Nếu Kraugel chuyển đến Hoa Kỳ, vị trí đầu tiên trong Giải Đấu Quốc Tế sẽ thuộc về Hoa Kỳ mất! “
Đó là quốc gia có ảnh hưởng nhất trên thế giới. Hoa Kỳ đã có danh hiệu đó trong hàng trăm năm rồi. Đó là một rào cản lớn đối với Trung Quốc, và Hao cảm thấy thù địch với Hoa Kỳ từ quan điểm yêu nước của mình. Giờ đây, Hoa Kỳ cũng đang cố gắng chinh phục Satisfy. Hao rất ghét họ.
“Vậy thì liệu Hàn Quốc hay Trung Quốc có thể thống trị vị trí đầu tiên nếu Kraugel chuyển đến không?”
“Trung Quốc là quê hương của tôi và Hàn Quốc là đất nước mà tôi công nhận … Đúng, điều đó vẫn tốt hơn việc Kraugel bị Hoa Kỳ chiếm đoạt. Tôi không hiểu tại sao Kraugel lại cố gắng chuyển đến Hoa Kỳ …”
Hao đột nhiên ngừng nói. Đó là bởi vì anh ấy chợt nghĩ về những lời của Youngwoo về việc Kraugel tìm tới một nơi mà anh ấy sẽ hạnh phúc.
“Chẳng có ý nghĩa gì nếu sự ích kỷ cá nhân của mình lại cản trở hạnh phúc của Kraugel.”
Lòng yêu nước quá mức sẽ là một liều thuốc độc. Hao bình tĩnh lại và ngồi trở lại ghế.
“Tôi không nên đến Hàn Quốc làm gì cả.”
Hao lẩm bẩm cười. Youngwoo mút ly latte khoai lang ngọt bằng ống hút và thản nhiên nói.
“Có thật không? Tôi rất vui vì anh đã đến. Nó dễ chịu hơn tôi nghĩ ”.
“…”
“Vậy chúng ta hãy đến nhà hàng Trung Quốc đi.”
“… Không, tại sao tôi lại đến Hàn Quốc và phải ăn đồ ăn Trung Quốc hả? Tôi đã định ăn thịt lợn hầm và kim chi.”
“Anh có thể ăn những món ăn nổi tiếng như vậy ở Trung Quốc mà? Chúng ta hãy đến một nhà hàng Trung Quốc nào.”
“…”
Cái kiểu người gì đây? Hao nghĩ cậu ta thật vô lý. Nhưng anh ta cũng không thể nhịn cười được.
Trong khi đó, Toon đang gửi một tin nhắn đến Tuyệt Kiếm.
-Đúng như mọi người mong đợi, Hao có vẻ thích Grid. Tốt hơn hết là nên duy trì mối quan hệ tốt đẹp với Hao. Tôi muốn ăn món sườn heo và kim chi hầmnên anh hãy đãi tôi bữa tối nhé.
Câu trả lời đến rất nhanh chóng.
–Do you knowkim chi hầm?