“Cậu ta nói thật à?”
Hao đã đổ mồ hôi khi đến trước một nhà hàng Trung Quốc cùng với Youngwoo. Có một bảng hiệu màu đỏ được chạm nổi với hai con rồng vàng. Nơi này có bầu không khí đậm chất Trung Quốc và trên đó có chữ ‘Yongsungkak’.
Hao thất thần.
“Một người Trung Quốc đến Hàn Quốc để được chiêu đãi món ăn Trung Quốc …?”
Nếu Hao mà chưa quen Youngwoo thì Hao sẽ đánh giá cậu ta là kẻ mất trí. Nhưng Shin Youngwoo là ai chứ? Là Vua Chơi Đồ Mạnh Grid. Là người đầu tiên trong số hai tỷ người chơi trở thành vua.
“Cậu ta chắc chắn có ý định sâu xa nào đó khi đưa mình đến nơi này.”
Youngwoo đưa thực đơn cho Hao trong lúc anh ta đang hiểu lầm Youngwoo và diễn giải mục đích của Youngwoo theo một cách tích cực.
“Món ăn tôi đề xuất là jjampong với bát đá. À, mà jjampong sẽ thường quá nóng đối với người nước ngoài nhỉ? Vậy thì anh có thể ăn món jajang vậy.”
Youngwoo thường đặt đồ ăn ship đến từ đây. Nhưng bát đá quá nóng và cậu luôn buồn vì nó không thể ship được. Vậy nên cậu ta rất vui khi có thể lấy Hao làm cái cớ để đến nhà hàng này và ăn jjampong. Đúng vậy. Lý do Youngwoo dẫn Hao đến nhà hàng Trung Quốc này hoàn toàn là vì khẩu vị của cậu ta chứ chẳng có bất kỳ ý định sâu xa nào như Hao nghĩ.
“Tôi sinh ra ở Tứ Xuyên. Jjampong là một món súp hải sản làm từ dầu ớt và bột ớt đỏ. Tôi thích ăn cay và có thể ăn được.”
Người dân Tứ Xuyên tự hào về khả năng ăn đồ ăn cay của họ. Họ còn tự hào hơn cả người Hàn Quốc cơ. Hao không lo bị cay nữa và gọi món jjampong. Còn Youngwoo liếm môi.
“Tôi sẽ ăn jjangmyeon.”
“…?”
“Toon, anh sẽ ăn jajang phải không?”
“…Đúng.”
Cuối cùng, họ gọi hai đĩa jjampong và một đĩa jajangmyeon. Ở đây, thịt lợn chua ngọt được đưa ra mặc định. Nó sẽ được đưa ra đầu tiên. Hao xuýt xoa trước hương vị của món thịt ợ chua ngọt.
‘Đúng như tôi nghĩ, món này là hàng giả rất tệ hại. Có quá nhiều axit trong nước sốt. Thịt chiên không có cảm giác dai gì cả và trang trí thì quá xấu. “
Hao có thể tự tin gọi mình là một người sành ăn. Anh ta đã ăn loại món ăn mỗi tuần. Món thịt lợn chua ngọt Hàn Quốc là không đủ để thỏa mãn khẩu vị sành ăn của anh.
“Đây là món miễn phí.”
Người nhân viên mang đến một đĩa sủi cảo. Tuy nhiên, Hao đã đặt đũa xuống. Anh ta nghĩ sủi cảo sẽ còn kinh khủng hơn sau khi ăn thịt lợn chua ngọt. Anh ta muốn thử món jjampong do Youngwoo giới thiệu. Youngwoo thì không quan tâm đến Hao. Cậu đang mải mê ăn món thịt lợn chua ngọt.
Toon thì tập trung vào sủi cảo. Khoảnh khắc mà Toon cắn một miếng sủi cảo chiên…
‘Hả?’
Khứu giác của Hao đã bị kích thích. Ngay lúc chiếc sủi cảo được tách ra, mùi của tiêu lan tỏa và khơi dậy cảm giác thèm ăn của anh ta.
“Nó khá ngon đấy chứ?”
Hao lại thích thú với chiếc sủi cảo và giơ đũa lên. Rồi mắt anh ta đã mở to khi cắn một miếng sủi cảo chiên.
‘Nó chỉ bao gồm một mớ rau và thịt thôi mà tại sao món sủi cảo này lại ngon như vậy nhỉ? Hương vị hạt tiêu mạnh mẽ không ngừng kích thích sự thèm ăn của mình. Mình có thể ăn thêm vài cái sủi cảo này nữa. “
Hao bắt đầu nhanh chóng ăn sủi cảo. Hao đã ăn được hai cái trong khi Toon mới ăn một cái. Youngwoo nhìn với ánh mắt thương hại.
‘Hao, anh ta có khẩu vị không tốt… Nếu anh ta thích mấy cái sủi cảo này như vậy thì đồ ăn bình thường của anh ta sẽ vô vị như thế nào nhỉ?”
Giống như hầu hết các nhà hàng Trung Quốc, sủi cảo của Yongsungkak cũng sử dụng sủi cảo đông lạnh làm nguyên liệu chính. Đó là thực phẩm ăn liền rẻ tiền được đặt hàng từ các nhà máy và có thể chiên trong dầu. Việc Hao ăn nó ngon lành khiến Youngwoo cảm thấy thương xót.
Một lúc sau, cuối cùng jjampong cũng xuất hiện. Nước súp sôi sùng sục trong bát đá như dung nham.
“Tôi sẽ cảnh báo trước với anh rằng món này thực sự rất cay. Nó nóng hơn nhiều so với món jjampong Tứ Xuyên thường bán trong các nhà hàng Trung Quốc ”.
Theo mặc định, jjampong đã nóng rồi. Nhưng đây còn là jjampong trong bát đá. Đó là một món ăn có vị cay đặc biệt. Hao nhún vai trước lời cảnh báo của Youngwoo.
“Tôi đến từ Tứ Xuyên và tôi không nghĩ rằng đồ ăn Hàn Quốc cay đâu.”
Anh ta sẽ thể hiện cái lưỡi và cái bụng mạnh mẽ của một người Tứ Xuyên! Hao bùng cháy với tham vọng và di chuyển đũa về phía jjampong. Sau đó, anh ta gắp mì cùng với nhiều loại hải sản và rau. Và lập tức.
‘Cay quá!’
Mặt Hao đỏ bừng. Hao không hề hay biết rằng thứ bột chiếm một lượng lớn trong jjampong thực chất là capsaicin chứ không phải bột ớt đỏ. Nó thơm và kích thích hơn hạt tiêu Tứ Xuyên mà người Tứ Xuyên rất thích. Nó đã đủ để đốt cháy lưỡi Hao.
Nhưng Hao không thể ngừng di chuyển đũa của mình được. Mỗi khi anh ăn jjampong, hương vị đậm đà đã bùng nổ trong miệng dẫn anh ta đến một thế giới mới.
“Tôi không thể ngừng ăn được.”
Hương vị của món jjampong này khác xa với món ăn Trung Quốc. Các loại đồ ăn Trung Quốc khác mà Hao ăn không có mùi vị như món jjampong này.
‘Chính xác mà nói thì đây là phong cách Hàn Quốc. Nó cũng giống như sủi cảo vậy. Các món ăn phong cách Hàn Quốc nhìn chung rất phong phú về hương vị. Trực giác của đầu bếp không bình thường chút nào. “
Rất khó để có thể tạo ra một hương vị đậm đà như vậy với nước dùng gà và hải sản thông thường. Các đầu bếp Trung Quốc ở Hàn Quốc rõ ràng đã có một số bí quyết nào đó để tối đa hóa sự phong phú này. Hao là người chỉ ăn các món ăn cao cấp của Trung Quốc cũng đã phải nghiện vị bột ngọt của một nhà hàng Trung Quốc trong một khu phố bình dân ở Hàn Quốc.
Satisfy là một thực tế khác. Cụm từ ‘Satisfy’ là để thể hiện cảm giác của Tập Đoàn S.A. khi là người đầu tiên trải nghiệm được một thực tế ảo hoàn hảo. Họ không muốn Satisfy chỉ nằm trong khuôn khổ nhỏ của một từ “trò chơi”. Trên thực tế, nhiều người đã chấp nhận Satisfy như một thực tế khác.
Agnus cũng nghĩ như vậy. Agnus không phân biệt giữa Satisfy và thực tế. Không, là anh ta muốn tin rằng Satisfy là hiện thực.
Công nghệ của Satisfy và khả năng Kẻ Giao Ước Với Baal chắc chắn sẽ có thể tái tạo lại cô ấy.
“Hộc… Hộc, có vẻ vẫn còn quá khó nhỉ?”
Trên hòn đảo thứ tại Quần đảo Behen. Có một con quái vật còn mạnh hơn cả Lantier ở hòn đảo thứ . Điều này khiến Agnus cảm thấy tuyệt vọng. Mặc dù anh ta đã sử dụng tất cả sức mạnh có được từ giao ước với Đại Quỷ thứ nhất Baal, nhưng anh ta vẫn không thể đột phá qua hòn đảo thứ .
Cạch … Cạch cạch cạch cạch.
Lich Mumud nhìn lên bầu trời. Hố mắt của nó như đang khao khát sự tự do. Agnus đá vào chân Lich Mumud và tuyên bố với tiểu tiên Bini.
“Lần sau sẽ khác. Ta chắc chắn sẽ chinh phục Quần đảo Behen đến cùng và chiếm lấy di sản mà Pagma để lại ”.
“Hix-Hix. Hiểu-Hiểu rồi mà. Tha cho tôi đi mà”.
Đôi mắt màu vàng của Agnus chỉ chứa đầy cơn thịnh nộ.
Bini sợ hãi nghĩ rằng mình sẽ bị giết mất và cậu cầu xin. Agnus cười nhạo tiểu tiên hèn nhát và rời khỏi Quần đảo Behen. Anh ta nghĩ rằng sẽ không có ai chinh phục được Quần đảo Behen trước anh ta.
[Phương Pháp Sản Xuất Đồ Lót Lv. ]
Bạn có thể làm ra đồ lót bằng nhiều chất liệu vải và da khác nhau.
Có xác suất nhất định để làm ra đồ lót xếp hạng Hiếm.
Có xác suất thấp để làm ra đồ lót xếp hạng Hiếm với các tính năng.
Khi đồ lót xếp hạng Hiếm được sản xuất ra, tất cả các chỉ số sẽ vĩnh viễn tăng + và Danh tiếng trên toàn lục địa sẽ tăng +.
[Kỹ Năng Cắt May Trung Cấp Lv. ]
Các trang bị có thể được làm từ nhiều loại vải và vật liệu da khác nhau.
Có xác suất hiếm để sản xuất ra các vật phẩm xếp hạng Hiếm ~ Sử Thi.
Có xác suất rất hiếm để sản xuất ra các vật phẩm xếp hạng Độc Nhất.
Khi các vật phẩm xếp hạng Hiếm được sản xuất ra, tất cả các chỉ số sẽ vĩnh viễn tăng + và Danh tiếng trên toàn lục địa sẽ tăng +.
Khi các vật phẩm xếp hạng Sử Thi được sản xuất ra, tất cả các chỉ số sẽ vĩnh viễn tăng + và Danh tiếng trên toàn lục địa sẽ tăng +.
Khi các vật phẩm xếp hạng Độc Nhất được sản xuất ra, tất cả các chỉ số sẽ vĩnh viễn tăng + và Danh tiếng trên toàn lục địa sẽ tăng +.
“Ặc.”
Đã vài năm kể từ khi cậu ấy trở thành Hậu Duệ Pagma. Giờ thì kỹ năng thợ rèn của cậu đã phát triển đến mức rất cao và Grid đã phải nhận một hình phạt lớn. Đó là cậu ấy không thể tận hưởng hiệu ứng tăng chỉ số ngay cả khi cậu có tạo ra một vật phẩm có xếp hạng cao đi nữa.
Nhưng cắt may thì khác. Kỹ năng cắt may mới có được của Grid chỉ mới ở mức trung cấp và không có hình phạt. Nếu cậu ấy tạo ra một vật phẩm xếp hạng cao với kỹ năng cắt may thì cậu ấy sẽ có thể hưởng hiệu ứng tăng chỉ số giống như trước đây.
Chưa kể còn có…
“Một nút sản xuất!”
Một tính năng mới đã được thêm vào giao diện trò chơi. Đó là nút sản xuất đồ lót, nút sản xuất đồ vải và nút sản xuất đồ da đã được tạo ra. Thời gian hồi chiêu của nút sản xuất là phút.
Trong tương lai, Grid sẽ có thể sản xuất đồ lót, đồ vải và các đồ da chỉ với một cú nhấp vào nút sản xuất mà thôi. Cứ hai giờ một lần.
“Mình không thể tin được là có tính năng tiện lợi như này …!”
Tất nhiên, nó vẫn không áp dụng cho nghề rèn, nhưng vậy thôi cũng khiến Grid đủ vui rồi. Cậu đã rất vui mừng khi có thể nâng cao trình độ của kỹ năng sản xuất đồ lót và cắt may của mình nhanh chóng và dễ dàng hơn nhiều so với mong đợi.
“Wow, đây đúng là một giải độc đắc bất kể mình có nghĩ như thế nào đi nữa. Tại sao lại có nút sản xuất như vậy nhỉ? ”
Tạo một trang bị chỉ với một cú nhấp ư? Cậu ấy chưa bao giờ tưởng tượng ra một chức năng nào lại tiện lợi như vậy.
“Tập Đoàn S.A. làm gì có chuyện tử tế với người chơi như vậy chứ… Ồ, đừng nói với mình rằng đó là lỗi game nhé?”
Grid không biết rằng tính năng tiện lợi này là thứ mà những người chơi sản xuất khác đã được tận hưởng trong ba năm qua. Thật may là cậu ta đã không biết được mình đáng thương và tội nghiệp như thế nào.
[Việc sản xuất Áo Giáp Vải đã hoàn thành.]
[Việc sản xuất Đồ Lót Yeti đã hoàn thành.]
“Đó là một xếp hạng Thường.”
Trên đường từ Frontier trở về Reinhardt. Grid đã sản xuất ra các vật phẩm bằng cách nhấp vào nút sản xuất cứ hai giờ một lần. Và không giống như nghề rèn là cậu phải thực hiện toàn bộ quy trình bằng tay, thì việc sản xuất và may đồ lót là cực kỳ dễ dàng vì các vật phẩm sẽ được tạo ra chỉ bằng cách nhấp vào nút sản xuất mà thôi.
Vấn đề duy nhất là xếp hạng của chúng chỉ đạt mức Thường.
“Chết tiệt … Satisfy không hề dễ dàng.”
Thật không thể tin được nếu cứ hai giờ lại sản xuất ra các vật phẩm có xếp hạng cao mà không gặp bất kỳ sự cố nào được. Grid đã đi đến kết luận rằng hệ thống sản xuất này sẽ không bao giờ sản xuất ra các vật phẩm có xếp hạng cao được và cậu thất vọng.
‘Đúng thật, mình sẽ phải nâng cao kỹ năng cắt may của mình bằng tay nữa à…?’
Nút sản xuất đúng là vô dụng và cậu ấy sẽ phải làm việc bằng tay rồi. Grid đến Reinhardt trong tâm trạng tồi tệ và rồi nhận được tin xấu nhất từ Lauel.
“Một sứ giả đã được gửi đến từ Đế Quốc Saharan.”
“Gì cơ? Đế Quốc à? Họ đã làm như không có hứng thú với chúng ta cơ mà, vậy tại sao họ lại đến chứ? ”
“Tôi nghĩ rằng là để đòi cống vật.”
“Cậu điên à? Tại sao chúng ta phải cống nạp cho Đế Quốc? ”
Vương quốc Chơi Đồ Mạnh đang đi đúng hướng mà. Chỉ ba tháng sau ngày thành lập, doanh thu thuế đã không còn thâm hụt nữa. Vậy mà họ sẽ phải nộp cống vật tại thời điểm này ư? Chuyện này sẽ hoàn toàn hủy hoại họ còn gì nữa?
“Đúng là những tên khốn thực sự.”
Grid chửi rủa trong khi tiến đến đại sảnh. Người đợi cậu là một cô gái xinh đẹp. Cái tên Mercedes lơ lửng ở trên đầu cô. Cái tên có màu vàng lấp lánh.
‘Một NPC Thành Danh?’
Đây là một kiểu phô trương thanh thế à? Mercedes cúi đầu nhẹ chào Grid trong khi Grid không thể giấu được sự bối rối của mình.
“Ta đến với Vua Chơi Đồ Mạnh Grid để truyền đạt ý chỉ của Hoàng Đế Vĩ Đại.”
[Đôi mắt sâu sắc của Mercedes đã nhìn bạn.]
[Một vài chỉ số và kỹ năng của bạn bị buộc phải bộc lộ cho Mercedes.]
[Bạn không thể kháng lại.]
[Kiếm khí sắc bén của Mercedes đang đe dọa bạn. Áp lực mạnh mẽ khiến tâm trí và cơ thể bạn run rẩy. Tất cả tốc độ bị giảm % và tốc độ thi triển kỹ năng giảm %.]
[Bạn đã kháng lại.]
[Phản lại hiệu ứng trạng thái không thành công.]
Một trong những thực thể tối thượng ở trên thế giới này cuối cùng đã xuất hiện trước mặt Grid.