Peter Pan Và Cinderella

chương 87: hồn nhóm

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dương Tiêu Mục huỷ hợp đồng không phải ý muốn tức thời mà là đã chuẩn bị từ sớm, sau khi rời khỏi Huy Tinh liền gia nhập phòng làm việc của D.K.

Ban đầu fan IceDream còn hi vọng y có thể hồi tâm chuyển ý, đại fan còn đổi avatar thành ảnh nhóm, rất nhiều cô bé lập tức noi theo, vừa hăng máu vừa bi tráng đăng bài “Hồn nhóm bất diệt”, tự bản thân cảm động vô cùng.

Ngay sau đó các blogger rốt cuộc cũng bắt kịp tiết tấu, dùng tiêu đề trung lập “Đào sâu cung tâm kế trong nhóm nhạc nam”, “lột trần” tranh đấu giữa hai thành viên nhân khí cao của IceDream, bảo rằng sau lưng Tomas Tạ có kim chủ trong giới, bởi vậy vừa vào nghề đã có thể được đại thần share bài, sau đó trong lúc các thành viên khác an phận thủ thường làm thần tượng hát nhảy, mỗi cậu là một hơi ký kết ba dự án cá nhân: phim Tết, phim cổ trang hàng đầu, phim chuyển thể đại IP. Leo Vương xuất thân thiếu gia ngậm thìa vàng, sinh viên tài cao của học viện âm nhạc, vốn chướng mắt một con chim sẻ như Tomas Tạ, không ngờ nhân khí lại thua kém họ Tạ, sau đó còn bị đoạt mất đại ngôn một lần, tức không chịu nổi, chuyện hai người sớm thường xuyên thể hiện sự bất hoà trong thời gian hoạt động là thật, video đánh nhau bị tung ra hồi năm ngoái cũng chẳng phải ngẫu nhiên. Bốn thành viên khác của IceDream nhiều lần bị liên luỵ vào cuộc minh tranh ám đấu của hai người, tài nguyên tốt không tới được tay, hoạt động cá nhân không được công ty chú ý, đường đường một nhóm sáu người lại chỉ tập trung vào hai người Tạ Vương, hơn nữa người đại diện còn không có thành tựu gì, lần này Carl công khai bỏ đi chính là vì những mâu thuẫn tích tụ từ đó giờ bùng phát, trên thực tế hoàn cảnh của ba người Quý, Cao, Trình cũng giống y như vậy.

Biến các thành viên khác ngoài Tạ Vương thành vai quần chúng oan ức trong cuộc chiến tranh phiên vị của hai người, lại còn âm thầm đạp Lưu Thông Minh với Huy Tinh một phát tàn nhẫn.

Ngoại trừ Đoạn Nhất Khôn, còn có thể là ai mua bài marketing và thuỷ quân?

IceDream vốn đấu tới đấu lui cả ngày, làm gì còn có cái gọi là hồn nhóm? Mọi người nhanh chóng bị làn sóng marketing này kéo xuống hố, ngoại trừ thành phần fan nhóm còn có ý định khuyên mọi người bình tĩnh, fan only các nhà đã lao vào hỗn chiến đến mất lý trí, fan bốn thành viên còn lại trừ Tạ Vương đều tỏ vẻ đau lòng cho idol nhà mình: rõ ràng giá trị nhan sắc với chất giọng đều không hề kém người ta, chỉ vì không có bối cảnh không có gia thế, vô duyên vô cớ bị hai tên rau diếp đắng đè đầu ngay từ ngày ra mắt.

Fan Tạ và fan Vương vẫn luôn chiến nhau, kỳ lạ là gặp phải fan các thành viên khác thì fan hai nhà nhanh chóng thống nhất chiến tuyến: bản thân mình không đủ tốt lại đi quăng nồi cho đồng đội, có gì hay? Mọi người đều là đàn ông, trong lòng không thoải mái thì cứ giống như hai người nhà chúng tôi nè, quang minh chính đại đánh một trận!

Hồn nhóm đã nát bét, ai đổi tấm avatar ngu ngốc kia người đó bị vả mặt.

Đại fan làm ra bức ảnh phẫn nộ tuyên bố thoát fan, sau này sẽ toàn tâm toàn ý thích Viên Tiểu Thuỵ da ngăm.

Tất cả các nhóm fan chính thức đều ngơ ngác.

Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, bọn họ vẫn chưa tiêu hoá được sự thực Dương Tiêu Mục đột nhiên muốn rời nhóm.

IceDream bây giờ đang ở trong một giai đoạn rất lúng túng, sức nóng từ album thứ hai đã qua nhưng địa vị tuyến của nhóm vẫn chưa vững chắc, sự nghiệp riêng của mỗi người cũng còn bấp bênh, gần đây nhất trừ trưởng nhóm ra mấy người khác dù ít dù nhiều cũng đang gặp trở ngại.

Thời điểm đáng ra nên đoàn kết một lòng đột phá khó khăn, Dương Tiêu Mục lại âm thầm làm ra chuyện này.

Rõ ràng bình thường ở chung rất tốt, cả trưởng nhóm cũng cảm thấy y khá được, chưa từng nghe hoặc thấy y có bất kỳ bất mãn gì với công ty, quả nhiên người càng yên tĩnh lại càng thích gây chuyện?

Cao Tư Viễn cực kỳ đau lòng, từ lúc ra mắt hắn ta và Dương Tiêu Mục đã ở chung phòng, thừa nhận rằng tình cảm tốt nhất, hắn ta cũng tự cho là rất thân với Dương Tiêu Mục, vậy mà chuyện Dương Tiêu Mục muốn huỷ hợp đồng ký nhà khác hắn ta chẳng biết chút gì. Cao Tư Viễn từng than thở với Dương Tiêu Mục không biết bao nhiêu lần về người đại diện và các thành viên khác, Dương Tiêu Mục còn luôn khuyên bảo hắn ta nghĩ rộng ra một chút.

“Cậu ta thật sự chưa từng nói gì với cậu hả?” Quý Kiệt nghi ngờ hỏi Cao Tư Viễn.

Cao Tư Viễn đáp, “Thật sự không có.”

Quý Kiệt không tin lắm, “Quan hệ của cậu với cậu ta tốt nhất, chuyện lớn như vậy mà cậu ta không thèm thương lượng chút gì với cậu?”

Cao Tư Viễn vốn tức lắm rồi, quái gở hỏi, “Quan hệ tốt? Trong nhóm chúng ta quan hệ giữa ai với ai mà không tốt đâu?”

Quý Kiệt chẳng muốn gây sự, “Không biết thì thôi.”

Cao Tư Viễn quái gở thành nghiện, “Quan hệ tốt đâu phải chuyện gì cũng nói ra? Người ta ký show mới của Lương Tỉ từ lúc nào cậu biết không?”

Tạ Trúc Tinh và Vương Siêu ngồi chỗ khác, dùng chung tai nghe nghe bài hát mới của Vương Siêu, vốn chẳng muốn can dự vào. Vương Siêu không hề nghe thấy bọn họ nói chuyện, nhưng mà Tạ Trúc Tinh thì có, chỉ là giả vờ như không nghe mà thôi.

Quý Kiệt, “Được rồi được rồi, đừng nói nữa, coi như tôi chưa hỏi gì.”

Cao Tư Viễn vẫn chưa cà khịa đủ, nhất định nói thêm vài câu, “Đâu có được, đạo lý phải nói cho rõ ràng chứ, quan hệ tốt thì tốt, thật sự không phải chuyện gì cũng nói ra được đâu, ví dụ như đàn em Mango trong nhóm nhạc nữ kia, những người đang ngồi ở đây ai mà không biết cô ta là hạng người gì, chỉ có mình cậu mới cung phụng cô ta như nữ thần.”

Quý Kiệt chưa tự nhận ra mình đang là vỏ xe phòng hờ của Mango, lập tức trở mặt, “Cậu nói gì tôi thì cứ nói, kéo Mango nhà tôi vào làm gì?”

Cao Tư Viễn chọc thủng chân tướng, “Cậu đi ra khỏi cửa hỏi thăm một chút thử xem, cô ta chính là một cái xe công cộng!”

Quý Kiệt chụp lấy một chiếc ly trên bàn, phang thẳng vào mặt hắn ta.

Tạ Trúc Tinh vội tháo tai nghe xông lại ngăn cản.

Trình Diệu cũng khản cổ khuyên, “Đều bớt tranh cãi một tí đi.” Cậu bận diễn nhạc kịch, số buổi diễn rất nhiều, dây thanh quản bị quá tải đã khàn giọng mấy ngày.

Trưởng nhóm không biết đầu đuôi câu chuyện, khó hiểu hỏi, “Các cậu làm gì thế?”

Quý Kiệt bị Tạ Trúc Tinh cản lại, tức giận chỉ vào mặt Cao Tư Viễn, “Cậu thử nói hươu nói vượn một câu nữa xem!”

Cao Tư Viễn núp sau Trình Diệu hét lên, “Tôi nói hươu nói vượn! Được! Cậu thử hỏi anh Tiểu Tạ của cậu coi! Cậu thử hỏi trưởng nhóm coi! Xem bọn họ có biết không!”

Quý Kiệt làm vỏ xe phòng hờ lâu như vậy, nếu nói trong lòng không phát hiện ra chút gì đúng là không thể, chỉ là hai mắt bị tình cảm che đậy lừa mình dối người, muốn người ta mắng cho tỉnh ra nhưng lại không nỡ, bắt lấy cánh tay Tạ Trúc Tinh dựa dẫm hỏi, “Anh, anh nói đi, Mango có phải là cô gái tốt không? Vốn không phải như cậu ta nói đúng không?”

Tạ Trúc Tinh, “…”

Quý Kiệt hồn xiêu phách lạc đi mất.

Đụng phải Lưu Thông Minh ngay cửa, Lưu Thông Minh gọi cậu ta cậu ta cũng chẳng đáp.

Lưu Thông Minh vào phòng hỏi xảy ra chuyện gì, tất cả đều im lặng không lên tiếng.

Y biết lúc này tâm trạng của mọi người đều không tốt, không nhắc lại mà chỉ thông báo sắp xếp trước mắt của công ty, tuy rằng chiều gió trên mạng vẫn còn lung tung nhưng công việc thì vẫn phải tiếp tục, trước Tết âm lịch còn một đống việc phải làm, ngoại trừ diễn nhóm, Tạ Trúc Tinh còn phải tham gia show “Bố ơi? Bố ơi!”, Vương Siêu cũng phải tuyên truyền bài hát solo mới của hắn.

Trình Diệu chẳng nói gì, Cao Tư Viễn lại giở chứng, “Cũng giống trên mạng nói ghê, nhóm sáu người chỉ cung cấp cho hai cây diếp đắng.”

Lưu Thông Minh im lặng nửa ngày mới nói, “Xin lỗi mọi người, nhóm các cậu sợ là sẽ tiêu đời trong tay tôi.”

Thực ra có thể trách y sao?

Mọi người hiểu rõ trong lòng, mâu thuẫn đã sớm phát sinh, nhóm nhạc đông thành viên nào mà không đi tới bước này?

Huống hồ còn có Đoạn Nhất Khôn cố ý gây sự.

Có điều suy nghĩ của Đoạn Nhất Khôn cũng không phải không thể lý giải — tôi nhọc nhằn cực khổ đưa nhóm từ con số đến mức bây giờ, chỉ thiếu chút nữa là hot phỏng tay, giữa đường lại bị Lưu Thông Minh y đây cướp mất, hoa tươi và tiếng vỗ tay đều thuộc về y, dựa vào cái gì? Có thể nuốt trôi cơn giận này mới là lạ.

Rời khỏi công ty, trên đường về nhà chỉ còn hai người Tạ Vương, Vương Siêu mới oán giận nói, “Đoạn Nhất Khôn anh không thèm nói, bình thường anh đối xử với Dương Tiêu Mục đâu có tệ, cậu ta thì làm gì? Đã đi rồi còn muốn kéo hai ta xuống theo, em làm gì có kim chủ nào? Nói nhảm.”

Tạ Trúc Tinh nở nụ cười, “Kim chủ của em chẳng phải là anh đó sao.”

Vương Siêu cợt nhả đáp, “Vậy em phải hầu hạ bố đây cho tốt vào, nếu không bố sẽ không nâng em đâu.”

Hắn lại nói thêm vài câu, Tạ Trúc Tinh bảo, “Tiêu Mục không phải đi rồi mới đen, đó giờ cậu ta chưa bao giờ trắng, trước đây chúng ta nói gì quay đầu là tới tai anh Khôn, anh nghĩ coi, tuy rằng Tư Viễn chua ngoa suốt ngày nhưng thật ra không phải loại người hay mách lẻo mấy chuyện vặt, cho dù anh Khôn muốn tìm một áo bông tri kỷ thì chắc là cũng chẳng nhìn lọt cậu ta.”

Vương Siêu liếc cậu một cái, quái lạ hỏi, “Có phải em đã sớm biết Dương Tiêu Mục không phải cc gì tốt rồi không?”

Cũng nhờ lần trước vụ chương trình của Lương Tỉ bị lộ ra nên Tạ Trúc Tinh mới nghĩ đến, “Cũng không phải sớm, sớm hơn anh một chút thôi.”

Vậy mà còn giả vờ giật mình cùng với mấy người trong công ty cái gì chứ? Vương Siêu có hơi khó chịu, mắng cậu, “Em đúng là bạch liên muốn chết.”

Tạ Trúc Tinh, “???” Hắn làm sao thế?

Ngày tháng năm , nhóm nhạc nam năm thành viên IceDream trực thuộc Huy Tinh Ent. chính thức bắt đầu hoạt động độc lập, có điều vẫn sẽ không giải tán.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio