Phá Băng Áp Bách

chương 13: ăn dấm chua đến méo mặt

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Renggggg....Renggggg....Renggggg

"Sở Hàm, điện thoại của chị kìa."

Hạ Tử Nhiễm lăn qua một bên gọi Tần Sở Hàm còn đang ngủ say dậy. Tiếng điện thoại reo được ba hồi thì được nhấc máy.

"Alo..."

"Chị Sở Hàm, hôm nay là ngày quay Sắc tình , mau chuẩn bị, em ở dưới nhà rồi nè!"

Tiểu Kỳ tràn đầy sinh lực nói trong điện thoại. Chả là đêm qua phạt tên Trầm Giai kia ngủ dưới đất vì tội kiếm cớ dê xồm nên Lý Á Kỳ vô cùng khoái trá.

Tần Sở Hàm sau một đêm bị áp đến chết đi sống lại thì vô cùng mệt mỏi.

"Ưm...cho chị phút."

Nói rồi mau chóng cúp máy, Tần đại minh tinh dùng chân đạp đạp cái tên sắc lang bên cạnh dậy.

"Tử Nhiễm, dậy đi. Hôm nay em nói phải đi họp mà."

Tần đại minh tinh uể oải bước xuống giường thì bị một vòng tay ấm áp ôm trụ quanh eo. Không ai khác chính là họ Hạ mắt còn chưa mở.

"Ưm...Còn sớm..."

"Sớm sủa gì nữa! giờ rồi! Ngoan đi. "

Tần Sở Hàm cúi xuống hôn lên trán Hạ tổng rồi chỉnh lại vài cọng tóc còn rối bời rơi trước trán cho nàng. Hạ Tử Nhiễm bĩu môi song cũng ngoan ngoãn gật đầu rồi cũng đi vào phòng tắm phòng cho khách mà tẩy trần sạch sẽ.

Cả hai xong xuôi thì cũng giờ rồi. Hạ Tử Nhiễm lấy lại uy phong thường ngày với tây trang đen và sơ mi công sở trắng tinh, khí thế bức người của nàng tỏa ra bốn phía. Tần Sở Hàm lại mị hoặc sang trọng với đôi váy trắng tinh thanh thoát ôm sát cơ thể, để lộ ra là đường cong quyến rũ của nàng. Ngược lại với Hạ tổng trang điểm đơn giản tinh tế, Tần đại minh tinh lại mang đậm khí chất mỹ nhân với màu son đỏ mọng khiến người khác muốn khi dễ.

Hạ Tử Nhiễm nhịn không được tiến lên kéo nữ nhân kia vào lòng mà âu yếm hôn má.

"Chị đẹp lắm."

"Chúng ta cần đi làm đó."

Tần Sở Hàm nhắc khéo Hạ Tử Nhiễm nhưng đầu lại không tự chủ dụi vào ngực người kia tham luyến hơi ấm.

"Hôm nay quay Sắc tình ?"

Hạ Tử Nhiễm buông Tần Sở Hàm ra vừa mang giày cao gót vừa hỏi.

"Ừ, đoán chừng hôm nay về trễ."

Nghĩ đến hôm nay đóng có cảnh hôn, Tần đại minh tinh không khỏi cảm thấy ghê tởm.

Hạ Tử Nhiễm thay đồ xong xuôi vẫn đứng im tại cửa như bức tượng khiến Tần Sở Hàm vô cùng thắc mắc.

"Sao còn chưa đi? Trễ bây giờ!"

Mặc cho Tần Sở Hàm hối, Hạ Tử Nhiễm vẫn bất động, một bên má nâng lên chờ đợi.

Phốcc... Tần Sở Hàm phì cười. Hóa ra họ Hạ kia thật nhõng nhẽo nha. Nàng liền bước đến dán đôi môi đến gần cái má ửng hồng kia. Nhưng gần đến thì hai tay nàng bắt lấy mặt người kia mà kéo lại, một cái ấm áp liền rơi xuống môi Hạ Tử Nhiễm.

Nụ hôn nhẹ nhàng phớt qua vẫn chưa làm Hạ tổng hồi hồn. Nàng không ngờ đòi một, lại được mười như thế. Nụ cười bất chợt treo trên môi để lộ ra là hai cái lúm đồng tiền duyên của Hạ tổng. Thế rồi nàng tung tăng mở cửa bước ra khỏi nhà. Đợi phút sau, Tần Sở Hàm cũng mở cửa đi ra với cùng bộ dáng tươi tắn.

"Chào chị Sở Hàm!"

Tiểu Kỳ đứng chào Tần Sở Hàm kiểu quân đội, bất ngờ lại bắt gặp nụ cười hiếm thấy của Tần nữ vương khiến tiểu Kỳ bé nhỏ đông cứng người, trố mắt không thốt nên lời. Tần Sở Hàm ngồi yên vị trong xe cả buổi trời vẫn không thấy bóng dáng Tiểu Kỳ có chút động, liền quay cửa xe xuống hỏi

"Còn không đi sao?"

Tiểu Kỳ lúc này mới hốt hoảng hoàn hồn về. Sáng sớm đã gặp quỷ, gặp quỷ rồi! Có khi nào hôm qua bắt nạt Trầm Giai quá nên hôm nay liền xui xẻo rồi không... tiểu Kỳ đáng thương vẫn mông lung suy nghĩ

"Dạ, đi liền!"

-------

"A Lục, chở tôi về Hạ thị."

Hạ Tử Nhiễm lạnh lùng ra lệnh. Ánh mắt nàng trước sau không hề dừng lại trước người tài xế kia mà thẳng một đường bước vào chiếc Limousine sang trọng đen tuyền. Chỉ là lúc lướt qua, khóe môi nàng thủy chung chưa hề hạ xuống khiến A Lục có phần kinh ngạc đến sắp rớt tròng.

"Vâng, tiểu thư."

--------------------------

Tiếng giày cao gót vang rền khắp hành lang tầng của ban lãnh đạo. Hạ Tử Nhiễm băng lãnh sải bước rất nhanh về phòng họp thường niên hằng tháng. Hôm nay mái tóc đen nhánh dài ngang lưng của nàng được cột gọn gàng phía sau, càng tăng thêm vẻ trưởng thành của một nữ nhân thành đạt.

Cửa được đẩy vào, Hạ tổng dùng ánh mắt sắc bén quét qua phòng họp một lần khiến không khí ngưng trọng. Một vài tên quản lí cấp thấp liền co rúm người không dám nhìn vào mắt nàng, còn vài tên bô lão thủy chung là sợ nhưng không dám lộ ra bộ dáng. Hạ Tử Nhiễm quản lí Hạ thị đến nay là năm. Khi còn chưa tốt nghiệp, nàng đã một chân bước vào làm phó tổng nắm mọi quyền hành. Kể từ lúc chính thức nắm quyền, Hạ tổng đã đưa Hạ thị phát triển lên một tầm cao hoàn toàn mới. Nàng mạnh dạn đầu tư vào các lĩnh vực đá quý, xây dựng và gần đây là điện ảnh khiến không những quy mô mà cả lợi ích Hạ thị tăng lên với tốc độ chóng mặt. Vài tên cáo già trong Hạ thị ban đầu vô cùng bất mãn chống đối Hạ Tử Nhiễm lên nắm quyền, nhưng sau khi chứng kiến những điều phi thường nàng làm thì liền im miệng không còn dám lên tiếng.

Hạ Tử Nhiễm đặt tệp hồ sơ lên bàn, đẩy ghế tổng tài ra ngồi xuống. Trước sau là lạnh lùng tuyên bố.

"Bắt đầu họp."

"Hạ tổng, bộ phận tiêu thụ lần này gặp một vài vấn đề với Lý thị. Họ vẫn không chịu đàm phán về công trình chung cư mới."

Một lão già lên tiếng trình bày.

"Lý thị? Cho họ một chút lợi ích, quan trọng là nắm được điểm cốt yếu. Cổ phiếu Lý thị hiện nay trên thị trường giá trị rất thấp. Phỏng chừng họ đang lợi dụng hợp tác lần này để nâng giá cổ phiếu. Cho người mua lại phần lớn cổ phiếu đó, đồng ý điều kiện lợi nhuận trong hợp đồng. Ta vẫn là người có lợi."

Hạ Tử Nhiễm giải quyết vấn đề nhức nhối đã một tháng nay của bọn họ ngay lập tức khiến cả ban lãnh đạo nhịp thở trở nên ngưng trệ.

"Thưa Hạ tổng, bộ phận tài chính thu chi cho nhân sự xảy ra chút vấn đề về phúc lợi cho nhân viên..."

Lại thêm một lão cáo già trình bày.

"Tôi có xem qua tài liệu trình lên. % huê hồng cho một căn nhà bán ra là số tiền không nhỏ. Huống chi là nhà của Hạ thị. Cho nên ban bố quy định, ai bán được hơn căn một tháng thì được hưởng phúc lợi thêm % lương, nếu không liền khai trừ."

"Nhưng... nhân viên..."

"Tôi không trả lương cho người không có năng lực."

Hạ tổng chặn đứng câu nói của lão ta. Xưa nay phương pháp cứng rắn này của nàng không phải người khác chưa từng nếm qua. Tuy có chút tàn nhẫn nhưng nó chính là chìa khóa để Hạ thị thành công như ngày nay, không dung nạp kẻ không năng lực.

Sau một vài người tiếp tục trình bày đều bị Hạ tổng giải quyết gọn gàng thì cuộc họp cũng kết thúc. Hạ Tử Nhiễm đi về phòng giám đốc tiếp tục xử lí công văn. Đột nhiên nàng nhớ đến một việcbg-ssp-{height:px}

"Tiểu Doãn, vào đây."

Chưa đầy phút sau, thư ký đắc lực của Hạ Tử Nhiễm liền đứng ở cửa chờ đợi phân phó. Tiểu Doãn là một nữ nhân trầm tính, năm nay hơn tuổi và có rất nhiều kinh nghiệm trên thương trường. Nàng được Hạ Tử Nhiễm phát hiện khi đang công tác tại bộ phận Marketting của Hạ thị, sau đem về đào tạo riêng. Không phụ kỳ vọng, Tiểu Doãn mau chóng lột xác thành đệ nhất thư ký đắc lực cho Hạ Tử Nhiễm. Mọi hợp đồng, công văn hay thói quen của tổng tài đều được nàng làm vô cùng thuần thục khiến Hạ tổng vô cùng hài lòng.

"Lịch chiều nay của tôi thế nào?"

"Dạ, trưa nay có buổi ăn cơm với công ty Hoắc Anh Tử, sau đó là đến giám sát bộ phim Sắc tình của Thượng Đình. Buổi tối là tiệc rượu với Tiêu tổng Thiên Hoàng."

Tiểu Doãn đọc vanh vách bảng kế hoạch.

"Tiệc rượu với Tiêu tổng dời sang tối mai cho tôi. Còn nữa, giám sát bộ phim Sắc tình hãy chuẩn bị xe cho tôi, tôi muốn tự đi đến đó."

Nghĩ đến người kia chắc sẽ rất vui khi nàng xuất hiện thì Hạ tổng vô cùng vui vẻ. Chính là buổi sáng chưa có đủ. Mới xa nhau có vài tiếng đã vô cùng nhớ nhung rồi.

"Dạ."

Hạ Tử Nhiễm trong lòng nóng như lửa cuối cùng cũng kết thúc buổi trưa cùng Hoắc Tử với thắng lợi là hợp đồng thầu khu mua sắm mới. Nàng trực tiếp đưa cho tiểu Doãn đem về Hạ thị, còn bản thân lên chiếc Porshe đen phiên bản giới hạn phóng như bay đến phim trường.

----------------

"Tịch Nhan, anh yêu em! Đừng đi, anh xin lỗi em!"

Nam tử nhíu chặt đôi mày, tay còn gĩư lấy cánh tay mỹ nhân kia van xin.

"Muộn rồi, anh đi đi. Tôi đã là người của Độ công tử."

Mỹ nhân lạnh lùng phun ra câu nói, nam tử hốc mắt đỏ lên liền hung hăng kéo nàng lại

"Em phải là của anh."

Sau đó là một nụ hôn mãnh liệt đặt lên môi mỹ nhân trước mắt. Nàng cũng không cầm được mà rơi nước mắt...

CẮT!

"Tốt lắm, Sở Hàm, Hứa Thiên."

Đạo diễn Diệp vỗ tay không ngừng. Chưa có cảnh này mà Tần Sở Hàm phải quay lại, mặc dù Diệp Dân là một trong những đạo diễn khó tính nhất màn ảnh. Nàng làm mọi người cảm thán không thôi về tài năng của mình cũng như không ít người sinh lòng ganh tỵ.

Tiểu Kỳ vội chạy lại cầm trên tay cái khăn ướt đưa cho Tần Sở Hàm. Ai cũng biết cái khăn ướt đó làm gì, lau môi! Mặc dù Tần Sở Hàm rất tài giỏi, nhưng nàng lại vô cùng ngạo kiều. Mặc cho nam diễn viên Hứa Thiên kia còn trong tầm mắt, nàng cũng không do dự lau sạch đôi môi mới bị hôn.

"Chị Sở Hàm, chị coi ai kìa."

Tiểu Kỳ lắc lắc tay Tần đại minh tinh chỉ tay về góc khuất của trường quay. Một thân ảnh yêu kiều quen thuộc liền hiện ra, hơn nữa lại còn di chuyển thật nhanh về phía nàng.

"Sở Hàm, vất vả rồi."

Hạ Tử Nhiễm đưa cho Tần Sở Hàm một chai nước khoáng uống dở trên đó còn in dấu son môi chính mình. Tần Sở Hàm vui vẻ nhận lấy, cũng không nề hà đặt lên đúng vết son kia mà uống khiến lòng Hạ tổng vui mừng nhảy múa.

"Sao Hạ tổng lại có mặt ở đây?"

"Tôi là nhà tài trợ lớn nhất phim này. Giám sát cũng là điều nên làm!"

Hạ tổng tinh ranh đáp lại.

"Vậy sao? Hạ tổng cảm thấy tôi diễn xuất thế nào?"

Tần đại minh tinh chọn mi bắt đầu lên giọng

"Ừm rất tốt. Nhưng..."

Câu nói được kéo dài. Hạ Tử Nhiễm đến gần tai Tần Sở Hàm thì thầm phần cuối câu nói, thanh âm khẽ đến tiểu Kỳ đứng kế cũng không lọt được chữ nào

"Trên giường mới là lúc cảm xúc chị đạt nhất~"

Nói xong liền nhếch môi trêu chọc. Tần đại nữ vương suýt thì sặc cả nước bọt, lườm một cái về phía sắc lang họ Hạ kia mà ghi tạc mối thù.

"Chị nghỉ ngơi đi, tôi có vài việc trao đổi với đạo diễn Diệp liền quay về công ty. Buổi tối đến đón chị, được chứ?"

"Được. Em đi cẩn thận."

Sau đó nàng liền cùng tiểu Kỳ một mạch về phòng nghỉ riêng mà trong lòng ấm áp không thôi.

Mãi cho đến khi không còn bóng dáng Tần đại minh tinh, Hạ Tử Nhiễm hung hăng lạnh lùng liếc về phía Hứa Thiên tiểu thụ bé bỏng còn bị mấy đàn anh chị vò mái tóc xoăn dã man. Dường như cảm thấy được sát khí, vừa quay lại đã thấy ánh mắt đáng sợ của Hạ tổng khiến chàng sợ hãi nuốt khan một ngụm nước bọt. Có phải mình diễn không tốt không? Hạ tổng lườm mình kìa huhu . Thật đáng thương.

Sau trận lườm làm đóng băng chàng trai vô tội kia, Hạ Tử Nhiễm liền hướng đạo diễn Diệp nói vài câu. Không biết nói gì mà sắc mặt Diệp Dân liền lúc trắng lúc tái khó coi vô cùng.

giờ bắt đầu quay phân đoạn kế. Tần Sở Hàm thay phục trang xong xuôi cùng Hứa Thiên thì Hứa Thiên liền bị một cú shock.

"Hứa Thiên, cậu đi đánh răng lần cho tôi."

Đạo diễn Diệp ra lệnh nghiêm túc.

"Ơ, tôi vừa đánh răng xong đó đạo diễn."

Hứa Thiên vô tội nói, mặt lộ rõ hoang mang cực độ.

"Tôi không cần biết, mau đi đánh răng đi. Tôi được Hạ tổng căn dặn. Không đánh răng ba lần liền không cho đóng chung với Sở Hàm."

Tần Sở Hàm: "..."

Hứa Thiên: "..."

Tiểu Kỳ: "..."

P/s: :"> chương này siêu dài, viết thật mệt =))

Dành cho mấy bạn hâm mộ couple Nhiễm-Hàm, An An lăng xê mấy chap liền nha!!!!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio