Trần Lập Siêu lắc ra [ điểm], trước mắt thì đây là số điểm cao nhất, Trái Kiwi và Hàn Mai Mai nháy mắt trầm xuống.
Một khi không lắc ra năm điểm hoặc sáu điểm, vậy bên người chơi sẽ mất đi một cơ hội dò hỏi lệ quỷ.
Kế tiếp là nam tây trang giày da, vòng chơi trước hắn là người lắc ra điểm số cao nhất.
Mọi người đều tụ tập ánh mắt lên người hắn, tâm tư khác nhau.
Nam tây trang thoạt nhìn cũng rất khẩn trương, bắt đầu lay động ống xúc xắc, cuối cùng dừng lại xốc lên --
Mọi người theo bản năng duỗi cổ nhìn vào trong.
Mặt xúc xắc hiện lên bốn điểm trắng, Cao Tiểu Mỹ cùng Trần Lập Siêu lập tức lộ ra vẻ mặt thất vọng.
"Điểm của tôi không có gì không ổn, kế tiếp phải xem Cao Tiểu Mỹ và Hồng Mạo Tử, chỉ cần hai người họ không lắc ra hai điểm, vậy thắng lợi sẽ thuộc về chúng ta." Nam tây trang không có chút mất mát nào, chỉ nhẹ giọng phân tích tình huống trò chơi trước mắt.
Cao Tiểu Mỹ nghe vậy thì khẩn trương không thôi, lắp bắp nói: "Tôi, tôi sẽ cố gắng."
Cô vừa nói vừa nhịn không được liên tục nhìn về phía cửa, gương mặt tái nhợt hiện lên một chút thất vọng cùng nôn nóng.
Tính tình của Hồng Mạo Tử vô cùng hướng nội, chỉ gật đầu tỏ vẻ đã biết, sau đó cầm lấy ống xúc xắc lay động, cuối cùng xốc lên, biểu tình chợt cứng lại.
Trên mặt xúc xắc là một dấu chấm trắng.
Là số điểm thấp nhất của xúc xắc.
Sắc mặt Trần Lập Siêu khẽ biến, thất vọng nói không nên lời, "Vậy mà lại một điểm."
Trong mắt Cao Tiểu Mỹ lập tức hiện lên vẻ mừng như điên, ngay sau đó lại vội vàng dấu đi cảm xúc không nên có này, giả vờ mất mát nói: "Sao anh lại lắc ra một điểm chứ, chúng ta bên này thật vất vả mới lắc ra số điểm cao nhất."
"Được rồi, oán giận có ích gì." Nam tây trang ngắt lời Cao Tiểu Mỹ, còn bổ sung thêm: "Hiện tại đến lượt cô."
Vì Hồng Mạo Tử lắc ra số điểm thấp, tảng đá đè trong lòng Cao Tiểu Mỹ đã biến mất theo, cô bình tĩnh lắc ống xúc xắc, nhanh chóng xốc lên, sau đó đột nhiên ngây người, hưng phấn đứng bật dậy, "Là năm điểm?!!"
Đám người Trần Lập Siêu cũng nhịn không được sôi nổi đứng lên, trên mặt đều là vui sướng và khó thể tin.
Không ai ngờ Cao Tiểu Mỹ cũng lắc ra số điểm cao nhất.
Vẻ mặt Hàn Mai Mai khẽ biến.
Nói cách khác, ở vòng chơi này có hai người thắng đều thuộc phe lệ quỷ.
Nhưng may mắn là người có số điểm thấp nhất không phải người chơi, chỉ cần Vương Tiểu Minh và Trái Kiwi đừng xui xẻo lắc ra [ điểm] là được.
Trái Kiwi dĩ nhiên cũng ý thức được điểm này, áp lực lập tức tăng gấp bội.
Hàn Mai Mai nói khẽ với Trái Kiwi: "Bình tĩnh, mọi chuyện còn chưa phải thời điểm tệ nhất."
Trái Kiwi miễn cưỡng gật đầu.
Nhưng mà không biết vì sao, cô lại có trực giác mình có thể sẽ lắc ra [ điểm].
Nghĩ đến đây, trong lòng Trái Kiwi càng thêm thấp thỏm bất an, không ngừng an ủi mình đó chỉ là ảo giác mà thôi.
Bên kia.
Cao Tiểu Mỹ hếch mũi lên trời, thúc giục Hạ Nhạc Thiên mau mau lắc xúc xắc.
Trần Lập Siêu cùng nam tây trang đều bày ra vẻ mặt nắm chắc thắng lợi.
Trái Kiwi và Hàn Mai Mai cũng theo bản năng ngừng thở, không chớp mắt nhìn chằm Hạ Nhạc Thiên, trong tiềm thức hy vọng Hạ Nhạc Thiên có thể tạo ra kỳ tích như hai lần trước.
Nhưng lý trí lại nói cho hai người, khả năng này thấp đến gần bằng ......
Hạ Nhạc Thiên cầm lấy ống xúc xắc lay động vài lần, sau khỏi nhẹ nhàng mở ống xúc xắc lên, quét mắt nhìn sáu dấu chấm trắng phía trên, mỉm cười: "Xem ra vòng này vẫn là tôi thắng."
Nói xong, Hạ Nhạc Thiên lại giương mắt nhìn nam thành viên ngồi trong một góc, cũng chính là con quỷ tên Hồng Mạo Tử kia.
Trên mặt nó đều là vẻ kinh ngạc khó tin.
Không riêng gì nó, ngay cả Hàn Mai Mai và Trái Kiwi cũng đều trợn mắt há hốc.
Ba lần liên tục.
May mắn đến cỡ nào mới có thể trở thành người thắng suốt ba vòng chơi?
Vẻ mặt đắc ý của Cao Tiểu Mỹ nháy mắt bị đánh nát, cô ta thất thố đứng lên, "Không có khả năng, sao cậu có thể thắng ba vòng liên tục được!"
Cô suýt nữa buột miệng thốt ra hai chữ gian lận, nhưng ngay sau đó lại nghĩ tới chuyện lúc trước, sắc mặt xanh trắng đan xen.
Nếu đối phương thật sự gian lận.
Trò chơi nhất định sẽ không phán định cậu ta thắng cuộc --
Cũng chính vì vậy, Cao Tiểu Mỹ mới có thể khó tiếp thu kết quả mà dường như chỉ có gian lận mới có thể đạt được này.
Một trận im lặng qua đi.
Bốn thành viên đối diện cuối cùng cũng chấp nhận sự thật, quay đầu nhìn về phía Trái Kiwi.
Lúc này tâm trạng Trái Kiwi giống hệt như Cao Tiểu Mỹ lúc nãy, cô biết cho dù mình có lắc ra điểm số thấp nhất cũng không sao cả.
Bởi vì trò chơi có thể xuất hiện hai người thua cuộc, lại do người thắng tiến hành sự thật hay thử thách với cả hai người.
Trái Kiwi hít một hơi, rất nghiêm túc lay động ống xúc xắc, cuối cùng chậm rãi xốc lên, thẳng đến khi thấy được số điểm trên mặt xúc xắc, Trái Kiwi lộ ra vẻ mặt quả nhiên như thế.
Trực giác của cô vậy mà lại trở thành sự thật...... Cô cùng Hồng Mạo Tử đều trở thành người thua cuộc trong vòng chơi lần này.bg-ssp-{height:px}
Hạ Nhạc Thiên dở khóc dở cười, sau đó lại có chút nghĩ mà sợ, nếu không phải mình có được bàn tay vàng, chỉ sợ trong trò chơi này, không riêng gì Trái Kiwi, thậm chí có khả năng mình và Hàn Mai Mai đều dấn thân vào.
Trò chơi chỉ nhằm vào vận may này, đối với người chơi xui xẻo từ trước tới nay mà nói, quả thực là ác mộng.
Trái Kiwi yên lặng rụt tay lại, âm thầm nghĩ có phải mình có tiềm chất miệng quạ đen hay không đây.
Hạ Nhạc Thiên trở thành người thắng duy nhất trong vòng chơi này, cậu quay đầu nhìn Trái Kiwi, hỏi: "Cô chọn sự thật hay thử thách?"
Trái Kiwi do dự một chút, nói: "Chọn sự thật đi......"
Cô tin tưởng Vương Tiểu Minh sẽ không hố mình.
Mà bốn thành viên đối diện đều có sắc mặt rất khó coi, không nói một lời.
Hạ Nhạc Thiên nghĩ nghĩ, sau đó nói: "Cô thích màu nào nhất?"
Trái Kiwi nghiêm túc ngẫm nghĩ một lúc, sau đó thận trọng nói ra đáp án, "Lúc trước tôi thích hồng nhạt, hiện tại thích màu đen."
Cô nói, lại âm thầm trộm nhìn Hàn Mai Mai.
Hôm nay Hàn Mai Mai vẫn mặc trang phục đen nhưng khác kiểu dáng với ngày hôm qua.
Tôn lên vóc dáng thon dài hiên ngang, rồi lại mang theo chút lạnh lùng phi giới tính.
Hàn Mai Mai bắt chéo chân, chợt nhướng chân mày, ánh mắt lạnh lùng hiếm khi lộ ra chút ngây ngốc.
Trái Kiwi mặt đỏ tim đập, vội vàng quay đầu dời mắt nói sang chuyện khác, hỏi Hạ Nhạc Thiên: "Tôi nói xong rồi, coi như hoàn toàn rồi chứ?"
Hạ Nhạc Thiên quay đầu nhìn về phía nam tây trang, ám chỉ hỏi: "Các người cảm thấy sao?"
"Coi như hoàn thành." Nam tây trang sắc mặt khó coi nói: "Cậu biết rõ còn cố hỏi là ý gì, nhiệm vụ lần này không phải các người chết chính là chúng ta vong."
Hạ Nhạc Thiên nghe đối phương nói lời này, đáy mắt hiện lên một chút suy nghĩ sâu xa.
Rất quái lạ.
Cực kỳ quái lạ.
Trò chơi lần này cơ bản không cần đến chỉ số thông minh hay các phương diện sức mạnh khác, nói cách khác, hai nhóm group chat của người và quỷ, chỉ có thể dùng vận may để quyết định sống chết của nhau.
Chuyện này hoàn toàn không bình thường.
Liên tưởng đến những trò chơi trước luôn xuất hiện một ít biến số, những manh mối nhìn có vẻ là đường sống lại là bẫy rập, dụ dỗ người chơi nhảy vào mà xem nhẹ đi đường sống chân chính.
Liệu có phải trò chơi này cũng sử dụng motip cũ không đây?
Hạ Nhạc Thiên vừa nghĩ vừa hỏi Hồng Mạo Tử, "Anh chọn sự thật hay thử thách?"
Mặc kệ thế nào, đẩy nhanh tốc độ trò chơi sẽ không sai.
Hồng Mạo Tử lâm vào rối rắm, chậm chạp không đưa ra đáp án, nhưng dù là lúc này hắn cũng không nhìn về thành viên khác để xin giúp đỡ, cắn răng nói: "Tôi chọn thử thách."
Hạ Nhạc Thiên không dấu vết nhíu mày.
Quả nhiên là như thế.
Bọn chúng đều lựa chọn thử thách, chuyện này nói lên chúng nó hoàn toàn biết rõ người chơi sẽ dò hỏi về bí mật.
Cho dù là Cao Tiểu Mỹ cũng không phản đối quyết định của Hồng Mạo Tử, ngược lại còn lộ ra vẻ mặt nên như vậy.
"Được, yêu cầu của tôi chính là, anh phải đi vào từng căn phòng, chụp ảnh với người trong đó." Hạ Nhạc Thiên nói.
"Nếu có người không muốn phối hợp với tôi thì sao, chẳng lẽ phải phán định thử thách của tôi thất bại sao?"
Hạ Nhạc Thiên cười tủm tỉm: "Anh phải hiểu là tôi không thể đưa ra nhiệm vụ không có khả năng hoàn thành, hơn nữa phạm vi của thử thách lần này cũng vừa vặn hạn chế trong quán KTV này, cho nên thử thách mà tôi đưa ra là hợp lý."
Hồng Mạo Tử bị lời nói hợp lý hợp tình của cậu làm tức đỏ mặt, hô hấp dồn dập.
"Thật sự không được thì anh có thể chọn nói thật mà." Hạ Nhạc Thiên tốt bụng đưa ra một kiến nghị.
Dáng vẻ tôi thật sự ở vì tốt cho anh...
Hồng Mạo Tử tức đến hận không thể đá cửa xông ra ngoài, cuối cùng lý trí kiềm chế xúc động, do dự một phen rồi nói: "Cậu và tôi đều hiểu rõ, không ai có thể gánh nỗi trừng phạt khi nhiệm vụ thất bại, cậu thắng, tôi chọn nói thật."
Trần Lập Siêu lập tức nóng nảy lên, "Hồng Mạo Tử, sao anh có thể chọn nói thật, anh điên rồi sao?"
Hồng Mạo Tử tránh đi ánh mắt Trần Lập Siêu, thấp giọng nói: "Nhưng nếu tôi không hoàn thành thử thách, tôi nhất định sẽ chết."
Hắn thầm thì: "Huống chi -- chỉ có một mình tôi nói thật, cũng sẽ không tạo ra ảnh hưởng gì tới trò chơi."
Trần Lập Siêu theo bản năng quay đầu nhìn nam tây trang, chần chờ nói: "Mê Luyến, anh nghĩ sao?"
"Để anh ta ở lại cũng tốt, ít nhất tỷ lệ lắc ra số điểm cao nhất của chúng ta có sẽ cao hơn ba người họ." Nam tây trang thoáng trầm tư, gật đầu: "Huống chi, Hồng Mạo Tử nói không phải không có lý."
Trần Lập Siêu miễn cưỡng gật đầu, mà Cao Tiểu Mỹ cũng không dám nhảy ra phản đối vào lúc này, cũng lựa chọn đồng ý.
Hạ Nhạc Thiên nhẹ nhàng gõ ngón tay lên đùi, cậu nên làm gì để lợi dụng tốt cơ hội này hỏi ra bí mật của Hồng Mạo Tử đây.
Trái Kiwi không dám quấy rầy đến Hạ Nhạc Thiên, chỉ trao đổi ánh mắt với Hàn Mai Mai.
Vô cùng lo lắng.
Hàn Mai Mai nhẹ nhàng lắc đầu, ý bảo Trái Kiwi không cần khẩn trương.
Cô tin tưởng Vương Tiểu Minh nhất định sẽ nghĩ ra biện pháp tốt nhất.