Binh! Càn Cơ lão đạo cười hí hí nham hiểm vài tiếng, vung tay tạo một tia sét giật nát banh cái đầu của Đạt Lai Lạt Ma luôn, đáng thương thay cho Đạt Lai Lạt Ma vừa mới oai phong được một lúc, còn chưa kịp tỉnh lại khỏi giấc mơ thiên hạ vô địch, thế mà đã rơi vào cảnh thê thảm thịt nát xương tan, tất cả cũng chỉ vì hắn quá phấn khích, trong một lúc gom được nhiều món hời như vậy, viên xá lợi của tứ đại pháp vương, Tịch Diệt pháp luân, Định Phong Châu, món nào cũng là bảo vật thèm muốn của các tu sĩ trong thiên hạ, hắn không phấn khích mới lạ! Truyện "Phật Đạo "
Nhất là hôm nay diệt trừ được tứ đại hộ giáo pháp vương của Mật tông càng là thu hoạch lớn nhất, nên nhớ Hiển tông và Mật tông xung đột với nhau đã cả ngàn năm, Hiển tông luôn bị Mật tông đánh cho không ngóc đầu lên nổi, cho đến hiện tại Hiển tông sém chút bị diệt vong luôn, chỉ còn hơi thở hấp hối mà thôi. Đạt Lai Lạt Ma phải trốn chui trốn nhủi mới thoát chết, nhưng vận may của hắn đã đến, có một lần hắn tình cờ tìm được một món bảo vật trong số các di vật do các bậc cao tăng tiền bối Hiển tông để lại, chính là Khổn Tiên Tác, vì thế mới từng bước củng cố lại được thế lực Hiển tông của mình, chỉ là Mật tông có quá đông cao thủ, pháp bảo của họ tuy không món nào sánh được với Khổn Tiên Tác, nhưng Mật tông lấy thịt đè người, cộng thêm Đạt Lai Lạt Ma không thể phát huy hết uy lực Khổn Tiên Tác, vì vậy Hiển tông vẫn luôn ở thế yếu.
Đạt Lai Lạt Ma lâu lâu lại bị tứ đại pháp vương liên thủ truy sát, nếu không vì có Khổn Tiên Tác hộ thân, hắn đã sớm mất mạng vào tay tứ đại pháp vương rồi.
Cao thủ giỏi nhất của Mật tông chính là tứ đại hộ giáo pháp vương, giờ trừ khử được lão già ấy, Đạt Lai Lạt Ma bèn có thể thỏa sức làm mưa làm gió, tạo dựng sự nghiệp kinh thiên động địa, ai ngờ tứ đại pháp vương hung dữ đến thế, lại chơi trò người tự nổ nguyên thần thu hút Khổn Tiên Tác, người còn lại xài đòn hy sinh chết chung với kẻ thù, nhưng dù bị trọng thương, Đạt Lai Lạt Ma cũng còn cách xoay chuyển tình thế, chỉ là mất thêm thời gian dưỡng thương và hồi phục công lực, nào ngờ Càn Cơ lão đạo không hề do dự ra tay đánh lén ngay, dìm hắn vào bước đường mãi mãi không còn cơ hội siêu sinh.
Sau khi đánh nát cái đầu Đạt Lai Lạt Ma, Càn Cơ lão đạo không hề buông tha đối phương, gần như là cùng một lúc, lão mở miệng phun ra một ngụm Tam Vị Chân Hỏa, ngọn lửa bừng bừng bao lấy La hán kim thân còn sót lại của Đạt Lai Lạt Ma, nhưng La hán kim thân quả thật mạnh mẽ, Càn Cơ lão đạo dùng phi kiếm chém đứt còn có thể chấp nhận, vì phi kiếm vốn là binh khí sắc bén, được sử dụng bởi cao thủ có công lực Phản Hư như Càn Cơ lão đạo chẳng khác nào hổ mọc thêm cánh, muốn chặt đứt một cơ thể La hán kim thân bị trọng thương chả có gì khó khăn, nhưng bây giờ muốn nung chảy La hán kim thân thì đúng là có hơi khó thực hiện rồi.
Tam Vị Chân Hỏa nóng hừng hực tỏa sáng rực rỡ phải mất một lúc lâu mới đốt trụi La hán kim thân của Đạt Lai Lạt Ma thành một nhúm bột lấp lánh ánh vàng. Trong nhúm bột có một sợi dây thừng dài vàng chóe, chính là Khổn Tiên Tác, còn có viên xá lợi long lanh, một viên ngọc Định Phong Châu, còn có món đồ khiến cả đại cao tăng vì muốn tranh giành mà mất mạng, Tịch Diệt pháp luân!
Chiếc pháp luân được làm từ thanh đồng, thế mà không hề suy suyễn dưới sức nóng dữ dội của Tam Vị Chân Hỏa. Càn Cơ lão đạo cười khanh khách khoái chí: “Ha ha! Món này tốt hơn hết tất cả bảo vật khác đó nha! Công pháp của Chuẩn Đề đạo nhân, Chuẩn Đề đạo nhân là nhân vật có thể so sánh ngang với Tam Thanh tổ sư đấy! Một lũ ngu đần, không biết gì về lai lịch báu vật mà đến tranh đoạt nhau, may mà tổ sư Côn Lôn ta có ghi chép lại. Hí hí! Đều rơi vào tay ta cả, nhưng bây giờ ta vẫn còn một chuyện phải làm, để tránh đêm dài lắm mộng.”
Càn Cơ lão đạo đột nhiên ném ra mấy cây lệnh kỳ, lệnh kỳ xoay vòng tròn xung quanh một hồi, tất cả đều chui tọt vào hư không, cảnh vật xung quanh dần dần mờ ảo, cuối cùng không gian uốn khúc liên hồi, Càn Cơ lão đạo đã mang theo số bảo vật tịch thu được trốn vào trong không gian ảo của mình.
Càn Cơ lão đạo không thể chờ đợi thêm, trốn vào không gian ảo là an toàn nhất, thêm vào đó lão còn dùng trận pháp bí truyền Côn Lôn phong tỏa khí tức và sự dao động trong không gian, trừ khi hiện nay có người mạnh hơn lão gấp mười lần, bằng không muốn chạm vào một cọng tóc của lão là không thể nào.
Càn Cơ lão đạo kẻ cũng vô cùng gian manh, lão đoán được Chu Thanh vẫn chưa bị thương nặng, sức chiến đấu hãy còn mạnh mẽ, thêm vào Chu Thanh có Roi Đả Thần, Hóa Huyết thần đao, những món pháp bảo kia đều không hề thua kém Khổn Tiên Tác, lại tu luyện được Kim thân pháp tướng, nếu như lão trốn đi, trừ khi lập tức trở về Côn Lôn, bằng không nhất định bị Chu Thanh tìm thấy, lão không phải đối thủ của Chu Thanh, bây giờ việc cần làm trước mắt là luyện hóa Khổn Tiên Tác và viên xá lợi mới đủ sức tự bảo vệ, còn trốn vào Côn Lôn thì chưa thể, bộ dạng của Càn Cơ lão đạo hiện giờ nhất định bị các sư huynh đệ nhận ra, đến lúc đó chưa bị Chu Thanh lấy mạng, ngược lại bị người trong môn phái hợp lực thanh lý môn hộ thì đúng là trò cười lớn nhất trong thiên hạ rồi.
Càn Cơ lão đạo muốn nhân cơ hội này dung hòa nguyên thần và thể xác, luyện hóa tinh thần niệm lực chứa trong viên xá lợi, như thế có thể gia tăng công lực vượt bậc, trùng tu thể xác, không cần dùng đến huyễn thuật thay đổi dung mạo nữa, đường đường chính chính ngồi trở vào vị trí trưởng giáo Côn Lôn, còn giải thích về vụ mất tích của đại đệ tử Nhất Vân Tử, cứ đổ vấy tội lỗi lên người Chu Thanh, hiện nay Chu Thanh còn là Khách Khanh trưởng lão Thục Sơn, làm vậy có thể mượn cớ trấn áp Thục Sơn, thậm chí nếu mình công lực vượt trội, cộng thêm có dị bảo Khổn Tiên Tác trong tay, tiêu diệt luôn Thục Sơn cũng không phải không có khả năng ấy.
Khổn Tiên Tác khác với Roi Đả Thần, tổ huấn Côn Lôn có quy định nghiêm ngặt Roi Đả Thần không được để lộ ra cho tu đạo giới biết, Càn Cơ lão đạo tuy không biết nguyên nhân tại sao phải làm vậy, nhưng không dám làm trái di huấn tổ tiên, tránh để các sư huynh đệ có cớ chỉ trích lão, nếu không vì lần trước tình hình nguy ngập, Chu Thanh dùng đến Hóa Huyết thần đao, Càn Cơ lão đạo cũng không xuất Roi Đả Thần ra tiếp chiêu.
Vừa nghĩ tới Roi Đả Thần vẫn còn nằm trong tay Chu Thanh, Càn Cơ lão đạo tức giận sôi gan, nôn nóng muốn lập tức luyện hóa viên xá lợi và Khổn Tiên Tác, tập hợp mười mấy vị sư huynh đệ của mình đến đánh cho Chu Thanh hồn xiêu phách tán, tiện thể diệt luôn Thục Sơn mới hả cơn giận được.
“Ha ha!” Càn Cơ lão đạo khoái chí cười to, càng nghĩ càng khâm phục kế hoạch hoàn mỹ vừa vạch ra, tất nhiên lão chưa vội luyện hóa Khổn Tiên Tác, tiên vật như Khổn Tiên Tác phải có công lực càng thâm hậu mới phát huy được càng nhiều uy lực, nếu như có thể luyện hóa hoàn toàn, phát huy đủ toàn bộ uy lực, cho dù thần tiên hạ phàm cũng bị nó trói gô cứng ngắc, nên Càn Cơ lão đạo quyết định luyện hóa viên xá lợi đã rồi tính tiếp, dù sao ở trong không gian ảo là an toàn nhất, công lực Chu Thanh có cao cũng chưa thể cao hơn lão gấp mười lần, tất nhiên không tìm ra nơi ẩn náu này rồi.
Không gian ảo của Càn Cơ lão đạo tuy không rộng bằng của Chu Thanh, nhưng rõ ràng nguy nga tráng lệ hơn nhiều, từng mảnh từng mảnh phù lục tím mỏng tựa cánh ve vẽ nên một bức tranh tinh tú treo trên cao, bức tranh này ít nhất được tạo thành từ hàng vạn mảnh phù lục, phát ra linh khí và sóng năng lượng mạnh mẽ, không gian bên dưới chính là tế đài được đẽo gọt từ ngọc thạch trong suốt không một tì vết, chính giữa tế đài trôi lơ lửng một đóa hoa sen bảy sắc to bằng cái rổ, đóa hoa sen bảy sắc này ít nhất được mấy tấn ngọc thạch cung cấp linh khí năng lượng duy trì không gian ảo, kết hợp hoàn mỹ với bức tranh tinh tú trên cao, khắp không gian càng thêm kiên cố, gia tài kếch sù của Côn Lôn thật khiến người ngoài ngưỡng mộ! Truyện "Phật Đạo "
Càn Cơ lão đạo vung tay một cái, một viên xá lợi to nhất trong viên bị lão dùng chân nguyên treo lơ lửng trên không trung, trên bề mặt viên xá lợi có một bóng người tí hon béo ú, tướng mạo giống y hệt Đạt Lai Lạt Ma, tên tí hon béo ú nhìn thấy Càn Cơ lão đạo, tỏ ra vô cùng tức giận, liền sau đó lại quỳ mọp xuống dập đầu lia lịa van xin, hình như muốn Càn Cơ lão đạo tha cho hắn lần này.
“Hừ! Tha cho ngươi ư! Đừng hòng, mau hồn xiêu phách tán đi!” Càn Cơ lão đạo mặc kệ nguyên thần của Đạt Lai Lạt Ma van nài, vẻ mặt trở nên gian ác, phun ra một ngụm Tam Vị Chân Hỏa bao lấy viên xá lợi, tên tí hon trong viên xá lợi lập tức lăn lộn đau đớn, Càn Cơ lão đạo không ngừng gia tăng sức nóng của Tam Vị Chân Hỏa, tên tí hon rú lên thảm thiết trong viên xá lợi, Càn Cơ lão đạo thấy bộ dạng tên tí hon bị hành hạ đến chết đi sống lại, lăn lộn kêu gào, lão ngửa cổ cười to, tỏ ra vô cùng thích thú.
Càn Cơ lão đạo không vội gia tăng sức nóng của Tam Vị Chân Hỏa nữa, cứ mặc cho ngọn lửa từ từ nung chảy nguyên thần Đạt Lai Lạt Ma, tránh viên xá lợi tan chảy nhanh quá sẽ không được thấy cảnh đau đớn của tên tí hon. Càn Cơ lão đạo đã chịu không ít ấm ức từ Đạt Lai Lạt Ma, bây giờ lão đang trút giận lên viên xá lợi, tâm trạng vô cùng hả hê, Càn Cơ lão đạo lại nhớ tới Chu Thanh, trong lòng hậm hực không kém: “Hừ! Đợi khi bắt được ngươi, ta cũng bắt ngươi nếm thử mùi vị bị Tam Vị Chân Hỏa hành hạ mới được!”
Hồi lâu sau, tiếng kêu gào thảm thiết dần dần yếu đi, tên tí hon trong viên xá lợi cũng đang hấp hối, thân hình trở nên mỏng manh nhợt nhạt, hình như sắp tan biến vào cõi hư vô, Càn Cơ lão đạo thấy đã đến lúc, phun thêm ra một ngụm Tam Vị Chân Hỏa gia tăng nhiệt độ, tên tí hon cuối cùng đã biến mất, đáng thương thay Đạt Lai Lạt Ma hống hách được một lúc, hậu quả là bị hồn xiêu phách tán, mãi mãi không được siêu sinh.
Nguyên thần của tứ đại pháp vương trong viên xá lợi còn lại đã sớm bị Đạt Lai Lạt Ma đánh tan, Càn Cơ lão đạo không cần phí sức luyện hóa nữa, vung tay một cái, viên xá lợi cùng lúc trôi lơ lửng trên không trung, Càn Cơ lão đạo kích động đến mức run bần bật, viên xá lợi này đã tập hợp đến % tinh thần niệm lực của cao thủ luyện thành La hán kim thân, nếu luyện hóa hấp thu chúng, nguyên thần của mình sẽ mạnh đến mức nào, xem ra phải thiên hạ vô địch rồi!
Càn Cơ lão đạo mở to mồm ra, lực hút vô hình hút cả viên xá lợi lao thẳng vào mồm lão.
Chính vào lúc này, biến cố chợt xảy ra, chiếc pháp luân thanh đồng nãy giờ vẫn nằm im lìm đột nhiên nổ ra mười mấy luồng sáng tím, mười mấy luồng sáng tím này biến ảo trong không trung, trong tích tắc đã hóa thành con rết dài gần thước, to như bắp tay, trên thân lũ rết này in chi chít phù lục tím, nhe nanh múa vuốt phát ra sắc xanh kì dị, tạo cho người ta cảm giác không dám nghi ngờ lũ rết này có thể cào nát cả gang thép. Truyện "Phật Đạo "
con rết tách làm đội, một đội con xoay tròn tạo thành trận pháp huyền diệu vây chặt Càn Cơ lão đạo vào giữa, đội còn lại gồm con tạo nên một cơn gió cuốn lấy Khổn Tiên Tác, Tịch Diệt pháp luân, Định Phong Châu và cả nhúm bột lấp lánh ánh vàng xuyên thủng không gian ảo của Càn Cơ lão đạo trốn mất dạng.
Cùng lúc đó, trên mặt biển mênh mông, Vân Hà tiên tử đứng sát bên Chu Thanh thủ hộ, Chu Thanh ngồi xếp gối, sau lưng thân xác hiện ra Lục trượng kim thân, khi con rết thiết bối đột phá không gian ảo của Càn Cơ lão đạo trốn ra ngoài, thân xác Chu Thanh liền phun ra một ngụm máu tươi, Kim thân pháp tướng cũng chao đảo một chập