Thì ra Chu Thanh gian xảo còn hơn cả Càn Cơ lão đạo, sớm đoán biết Càn Cơ lão đạo còn có mai phục khác, vì tứ đại pháp vương đều không phải hạng ác tăng tàn bạo, chỉ cần mình giao ra pháp luân, tin chắc họ sẽ bỏ đi không gây khó dễ, Càn Cơ lão đạo bị mình hủy đi thân xác, căm hận thấu xương, làm sao mà dễ dàng chịu bỏ cuộc chứ? E rằng ngay cả tứ đại pháp vương cũng nằm trong toan tính của lão, quả nhiên Khổn Tiên Tác xuất hiện, Đạt Lai Lạt Ma hiện thân, tất cả đều chứng thực suy nghĩ của Chu Thanh là đúng, nếu như Càn Cơ lão đạo không có mai phục, Chu Thanh cũng sẽ không ra tay đánh lén cùng lúc với ném trả pháp luân, hắn làm vậy vì tính toán chính xác tâm lý của Càn Cơ lão đạo, biết khi mình ra tay sẽ cất mẻ lưới tóm gọn cả bọn ngay. Truyện "Phật Đạo "
Chu Thanh đoán biết chính xác như vậy còn có một lý do, đó là Khổn Tiên Tác, vật này chắc chắn không phải của Càn Cơ lão đạo, nếu pháp bảo này thuộc quyền sở hữu của lão thì trận chiến hôm đó với mình lão đã không dùng đến Roi Đả Thần rồi, Roi Đả Thần tuy lợi hại nhưng không dễ sử dụng bằng Khổn Tiên Tác, nếu như hôm đó Càn Cơ lão đạo bất ngờ tung Khổn Tiên Tác ra, vậy Chu Thanh còn không bị trói chặt hay sao? Tổng hợp tất cả phân tích, Chu Thanh có được kết luận Khổn Tiên Tác là của người khác cho Càn Cơ lão đạo mượn, kẻ thù của mình trong tu đạo giới ngoại trừ Côn Lôn đã không còn ai, người khác sao lại vì đối phó mình mà cho Càn Cơ lão đạo mượn bảo vật quý giá như Khổn Tiên Tác chứ? Không vì đối phó mình, thì sẽ là đối phó tứ đại pháp vương, muốn đối phó tứ đại pháp vương, thời cơ tốt nhất chính là chờ người họ giao chiến với mình. Truyện "Phật Đạo "
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi mà phân tích nhiều yếu tố, đưa ra kết luận chính xác, còn tính kế mai phục lại đối phương, chỉ xét về tốc độ ứng biến tình huống, tính kế tinh diệu, e rằng trên đời này không ai bì kịp Chu Thanh.
con rết thiết bối này vốn đã nhận được nguyên thần phân thân của hắn thay thế ý thức, thêm vào Chu Thanh dùng Tử Long ngân thạch phối hợp Đại Diễn thần phù, Cửu Lê Thánh Huyết, máu thịt Kim tằm sáu cánh, món nào cũng là thiên tài địa bảo hiếm có trên trời đất chế luyện chúng, lũ rết này có thể phóng to thu nhỏ, thể xác mạnh mẽ, thân pháp linh hoạt. Chu Thanh khi ném trả pháp luân đã thu nhỏ con rết, lén tạo ra một không gian ảo bé nhỏ dính trên pháp luân để chúng trốn vào đó, chờ thời cơ hành động.
Chu Thanh phát động Hồng Liên Nghiệp Hỏa, thoát khỏi bị Khổn Tiên Tác trói buộc, dẫn theo Vân Hà tiên tử dùng tốc độ nhanh nhất bay về hướng Tây, trong một phút đã bay đến vùng biển mênh mông. Trận chiến vừa rồi Chu Thanh ngoại trừ thổn thất một đóa hoa sen, chưa bị tổn thương gì nhiều, sức chiến đấu không giảm sút đáng kể, nhưng hắn vẫn lựa chọn trốn chạy, một là vì công lực của Vân Hà tiên tử còn yếu, nàng ta chính là một gánh nặng, mình lại không thể bỏ mặc, hai là vì Đạt Lai Lạt Ma có Khổn Tiên Tác, thêm vào Càn Cơ lão đạo trợ chiến, nếu Chu Thanh ở lại quyết chiến chắc chắn sẽ nhận phần thua về mình, tất nhiên lúc đó nên chạy càng xa càng tốt rồi, dù gì thì con rết thiết bối của mình vẫn đang ẩn náu trong pháp luân, coi như Chu Thanh vẫn luôn theo dõi được diễn biến ở đó, hễ có cơ hội là phát động tấn công. Chu Thanh theo dõi sát sao, biết Đạt Lai Lạt Ma không hề cho Càn Cơ lão đạo chút lợi lộc nào, còn tỏ thái độ hống hách với lão, Càn Cơ lão đạo cam tâm khuất phục mới lạ, chắc chắn hai người này không sớm thì muộn cũng sẽ xung đột.
Quả nhiên những gì xảy ra tiếp theo đều nằm trong dự liệu của Chu Thanh, tứ đại pháp vương tự kích nổ kim thân nguyên thần muốn cùng chết với kẻ thù, Đạt Lai Lạt Ma trọng thương, Càn Cơ lão đạo ra tay đánh lén trừ khử Đạt Lai Lạt Ma, chỉ có điều Chu Thanh không ngờ lão già Càn Cơ kia xảo trá đến thế, lập tức trốn vào không gian ảo, nếu như lũ rết thiết bối của Chu Thanh không phải dùng nguyên thần thay thế ý thức e rằng sẽ không bao giờ tìm ra nơi ẩn náu của Càn Cơ lão đạo rồi. Truyện "Phật Đạo "
Chu Thanh tính kế chặt chẽ đến từng chi tiết, vào thời khắc quan trọng nhất đã phỗng tay trên Càn Cơ lão đạo, đoạt lấy Khổn Tiên Tác, Diệt Tịch pháp luân, Định Phong Châu, ngay cả nhúm bột còn sót lại từ La hán kim thân của Đạt Lai Lạt Ma cũng không chừa, thủ đoạn tinh quái vơ vét sạch sành sanh của Chu Thanh ngay cả thổ phỉ cường đạo ác độc nhất còn phải nghiêng mình bái phục.
Thấy biến cố đột nhiên xảy ra, Càn Cơ lão đạo chết trân trong giây lát, đến khi con rết thiết bối chui khỏi không gian ảo trốn mất tăm mất dạng, Càn Cơ lão đạo mới giật mình tỉnh ngộ, khí huyết dâng trào, lồng ngực phập phồng, gần như cùng lúc với Chu Thanh ở ngoài đại dương cách xa vạn dặm, Càn Cơ lão đạo phụt một tiếng phun ra một ngụm máu tươi. Tiếc rằng lão không có thời gian để lôi tổ tông mười tám đời của Chu Thanh ra nguyền rủa, vì con rết còn lại đã tạo thành trận pháp vây lấy lão vào giữa.
Ngay cả viên xá lợi đang bay vào mồm cũng vì Càn Cơ lão đạo bị chấn động tâm thần nên mất đi kiểm soát rơi bộp xuống đất, mấy con rết thiết bối phát ra một luồng sức hút lớn mạnh, định hút luôn viên xá lợi vào trong trận.
Chu Thanh tuy ở cách xa vạn dặm lại chỉ huy lũ rết chiến đấu như đích thân có mặt tham chiến, đám rết linh hoạt hệt như cánh tay hắn, ngay cả pháp bảo cũng không dễ sử dụng bằng chúng.
Chu Thanh vơ vét được nhiều báu vật như thế còn thấy chưa đủ, muốn đoạt luôn viên xá lợi, không để lại thứ gì cho Càn Cơ lão đạo, nhưng hắn làm vậy cũng dễ thông cảm, kẻ địch càng mạnh thì mình càng nguy hiểm, đổi là ai khác đều sẽ làm vậy, nhưng muốn làm vậy cũng phải có thực lực đủ mạnh, nếu không vì Chu Thanh có nguyên thần mạnh mẽ, mưu kế quỷ quyệt, đổi lại là bất cứ người tu đạo nào khác đừng mong giở trò phỗng tay trên được trước mặt Càn Cơ lão đạo.
“Ngài sao rồi? Không bị gì chứ?” Vân Hà tiên tử lần đầu tiên nhìn thấy Chu Thanh hiện lên kim thân pháp tướng, kinh ngạc vô cùng, không biết đấy là thứ gì, nhưng Chu Thanh dặn dò nàng cẩn thận thủ hộ kế bên, nàng cũng không dám phân tâm, đợi khi mọi chuyện êm xuôi, Vân Hà tiên tử biết Chu Thanh nhất định sẽ kể rõ cho nàng nghe, bây giờ thấy Chu Thanh đột nhiên phun máu, Vân Hà tiên tử lo lắng nên vội lên tiếng hỏi thăm.
“Yên tâm, chuyện nhỏ ấy mà! Nàng mặc kệ ta, nàng hãy chú ý đợi lát nữa mấy con rết của ta bay trở về, nàng phải lập tức thu lấy chúng.” Một khuôn mặt trên kim thân pháp tướng đột nhiên bắn ra một luồng sáng vàng rơi vào tay Vân Hà tiên tử, tạo thành một kí hiệu vàng chóe, “Cứ dùng phù lục này vẫy vào lũ rết thiết bối là được, hiện giờ ta đang dốc toàn lực đấu pháp với Càn Cơ lão đạo, không thể phân ra thần niệm, nàng nhớ thu lấy lũ rết, đừng để nó rơi vào tay người khác, nhớ kĩ đó!” Chu Thanh nói ra vài câu nhanh như súng liên thanh, đôi tay vẫn không ngừng tạo thủ quyết, hình như sự việc đang diễn biến phức tạp.
Vân Hà tiên tử tuy không biết Chu Thanh đang làm gì, nhưng nhìn bộ dạng của Chu Thanh cũng biết tình hình đang gay cấn nên không nói nhiều quấy nhiễu nữa, đưa mắt nhìn thoáng qua đạo phù lục vàng chóe trên tay, sau đó nắm chặt tay lại, hình như sợ phù lục biến đi vậy.
Cẩn thận quan sát tứ phía, Vân Hà tiên tử vung tay một cái bắn ra một vầng hào quang, bố trí vài trận pháp phòng vệ xung quanh Chu Thanh, sau đó tập trung quan sát bốn phương tám hướng, chỉ cần đám rết thiết bối vừa xuất hiện liền lập tức phát động phù lục thu chúng vào trong tay.
“Hừ! Tên tiểu nhân bỉ ổi Chu Thanh, ta phải lột da ngươi ra! Ta và ngươi không đội trời chung, ta phải ăn tươi nuốt sống ngươi!” Toàn bộ pháp bảo mình cuỗm về giờ bị Chu Thanh tịch thu hết, bây giờ ngay cả viên xá lợi hắn cũng không chừa, Càn Cơ lão đạo tức giận sôi gan, đỉnh đầu bốc khói ngùn ngụt, vẻ mặt dữ tợn hệt như quỷ dữ bò lên từ mười tám tầng địa ngục.
Thấy viên xá lợi bị lũ rết thiết bối hút vào trong trận, Càn Cơ lão đạo mặc kệ đây là không gian ảo của mình nữa, vung tay đánh ra ngay một quả cầu sét màu tím ập về phía đại trận do lũ rết tạo thành.
Quả cầu sét chỉ to bằng nắm tay, thua rất xa khung cảnh sấm giật vang trời của Thượng Thanh Tử Phủ Vạn Lôi quyết lúc Càn Cơ lão đạo đánh nhau với Chu Thanh lần trước, nhưng năng lượng chứa trong đó lại cực lớn, thậm chí còn mạnh hơn hẳn lần trước, may mà Càn Cơ lão đạo vẫn chưa hoàn toàn mất hết lý trí, trong không gian ảo của mình mà tung hết pháp thuật mạnh nhất ra chẳng phải tự tìm cái chết sao? Càn Cơ lão đạo đâu chịu cam tâm tự hủy đi không gian ảo được lão khó khăn tạo dựng nên.
Chỉ có điều chỉ dựa vào thuật thao tác lôi điện này thôi, Càn Cơ lão đạo đã không hổ thẹn là nhân vật đẳng cấp tông sư, xét về vận dụng pháp thuật, kiểm soát năng lượng, Chu Thanh có cưỡi ngựa cũng không đuổi kịp Càn Cơ lão đạo, nhưng hiện nay Chu Thanh dùng trận pháp đối kháng với pháp thuật của Càn Cơ lão đạo, ai thắng ai thua còn chưa nói trước được.
“Thiên địa nguyên quyết! Lưỡng nghi vi trần! Sinh tử huyễn diệt!” Thân xác Chu Thanh ở trên đại dương phát động pháp quyết với tốc độ nhanh nhất, điều khiển chuyển động của con rết thiết bối, kim thân pháp tướng trong tư thế chờ sẵn đứng sau lưng, không phải là Chu Thanh không muốn sử dụng thần thông uy lực của kim thân pháp tướng này, chỉ là một khi sử dụng kim thân, sóng pháp lực bị dao động quá lớn, ngoài đại dương bao la có không ít hải ngoại tán tu chính hiệu, không giống hạng mạo danh như Chu Thanh, ngộ nhỡ kinh động đến các hải ngoại tán tu thứ thiệt, chắc chắn sẽ chuốc lấy phiền phức không cần thiết, điều này Chu Thanh không muốn xảy ra chút nào.
Thân xác của Chu Thanh đã hứng chịu tác dụng phụ của Hóa Huyết thần đao, lúc điều khiển con rết thiết bối mang theo các món báu vật đột phá không gian ảo của Càn Cơ lão đạo trốn thoát hao phí thêm không ít chân nguyên niệm lực, thương tích càng nặng thêm, nếu không vì Quỳ Thủy Tinh Anh trong cơ thể không ngừng hấp thu thủy nguyên lực dồi dào trên đại dương bổ sung cho thể xác, e rằng đã sớm không cầm cự nổi rồi, đó cũng là nguyên nhân Chu Thanh mau chóng bay ra đại dương, thân xác của Chu Thanh tuy mạnh mẽ, nhưng so với kim thân pháp tướng thì còn thua kém rất xa.
Chu Thanh thông qua nguyên thần phân thân có trong lũ rết thiết bối, nắm rõ nhất cử nhất động của Càn Cơ lão đạo, Càn Cơ lão đạo vừa đánh ra quả cầu sét màu tím, Chu Thanh biết ngay nếu để quả cầu đập trúng trận pháp, con rết thân yêu của mình chắc phải tan tành xác pháo. Càn Cơ lão đạo đã tức giận đến cùng cực, gần như vận hết toàn bộ công lực xuất chiêu, Chu Thanh đương nhiên không dám liều lĩnh chống đỡ.
con rết di chuyển theo quỹ đạo kì dị trên không trung, tách ra hợp lại theo đội hình chặt chẽ, điểm tinh diệu trong cửa Sinh của Lưỡng Nghi Vi Trần trận được Chu Thanh phát huy hoàn hảo, từng đạo từng đạo linh khí dẻo dai trói lấy quả cầu sét, con rết đan qua đan lại với tốc độ chóng mặt, trong tích tắc đã kết xong chiếc lưới linh khí, vô số phù lục màu tím tí hon lấp lánh bên trên tấm lưới, tuy chiếc lưới linh khí bị quả cầu sét xuyên thủng, nhưng tốc độ bị giảm đi khá nhiều.
Trong một lúc, tiếng nổ đinh tai nhức óc liên tục phát ra trong không gian ảo của Càn Cơ lão đạo, chính là quả cầu sét phá tan tấm lưới linh khí. Không gian ảo của Càn Cơ lão đạo tập trung linh khí nồng hậu, lúc này bị trận pháp của Chu Thanh vay mượn, quả cầu sét bị giảm tốc độ không còn đuổi kịp con rết di chuyển linh hoạt như rồng bay phượng múa nữa, Càn Cơ lão đạo như tự nhấc đá tảng đập vào chân mình vậy, cơn giận chất chứa trong lòng không hình dung nổi, đỉnh đầu, mắt mũi tai miệng đều bốc khói ngùn ngụt.
“Hây ya!” Càn Cơ lão đạo hét to một tiếng, cơ thể phóng ra với tốc độ cực nhanh, theo sát phía sau quả cầu sét, bùa chú trên tay không ngừng phát ra, phá tung chiếc lưới linh khí kết làm nhiều tầng nhiều lớp, bàn tay to bè một hóa thành , chia nhau tóm về phía viên xá lợi, nếu như để mất luôn viên xá lợi này vào tay Chu Thanh, lúc đó Càn Cơ lão đạo tự sát luôn cho rồi, không còn chọn lựa nào khác dành cho lão nữa, quay về Côn Lôn là không thể nào, tìm Chu Thanh trả thù chẳng khác nào tự tìm cái chết.
Nếu đổi lại là ở bên ngoài, tấm lưới linh khí chắc chắn không đủ sức ngăn cản Càn Cơ lão đạo lâu như thế, nhưng trong không gian ảo, Càn Cơ lão đạo ném chuột sợ vỡ bình hoa, không dám sử dụng pháp thuật uy lực quá mạnh, bị chính không gian của mình làm cho vướng chân bận cẳng, chả trách lão tức giận đến nỗi bốc khói ngùn ngụt rồi.
“Nguyên thần phân hóa! Nhiếp thiên thủ địa!” Chu Thanh thấy Càn Cơ lão đạo đích thân ra tay, vội vàng biến đổi pháp quyết, con rết đột nhiên tách ra, có tấm lưới linh khí che chắn, tốc độ của con rết đương nhiên nhanh hơn hẳn Càn Cơ lão đạo và quả cầu sét, chúng chia ra một con giữ lấy trận pháp kéo dài thời gian, con còn lại mỗi con tóm lấy một viên xá lợi, nhanh chóng bay vút đi, trong nháy mắt đã đến bên mép không gian ảo, đuôi hất tứ tung định chui ra ngoài.
“Muốn chạy à? Ta liều mạng với ngươi!” Càn Cơ lão đạo thấy con rết kia mang theo viên xá lợi sắp đột phá không gian ảo, cuối cùng đã vận hết toàn bộ công lực, phun ra một ngụm máu tươi, quả cầu sét màu tím nổ tung, hàng vạn tia sét bắn tứ tung, chỉ trong tích tắc đã phá sạch tấm lưới linh khí, ngay cả con rết dùng giữ lấy trận pháp của Chu Thanh cũng bị nổ banh làm hai khúc.
Cùng lúc đó, Càn Cơ lão đạo chỉ tay một cái, một luồng sáng bắn thẳng vào đóa hoa sen bảy sắc trên tế đài ngọc thạch đặt ở giữa không gian ảo, nhận được luồng sáng, đóa sen bảy sắc cũng bị nổ tung.
Bức vách của không gian ảo đột nhiên xuất hiện một bức màn kiên cố lung linh bảy sắc, con rết húc vào bức màn như đập đầu vào tấm thép cứng, đều bị dội ngược trở lại. Càn Cơ lão đạo ra tay như điện xẹt, lướt tới một tay tóm một con, loáng cái đã đoạt về viên xá lợi, sau đó không hề dừng lại, bàn tay ngưng tụ thành luồng sáng chói lòa vồ về phía con rết còn lại.
Thì ra Càn Cơ lão đạo chấp nhận hy sinh đóa sen bảy sắc dùng hết năng lượng phong tỏa không gian, ngăn cản lũ rết thiết bối mang theo mấy viên xá lợi tháo chạy.
Hoa sen bảy sắc là kỳ trân báu vật của Côn Lôn, mất mấy ngàn năm mới trưởng thành, vào thời thượng cổ, Na Tra bị hủy thân xác, chính là dùng vật này để tu bổ xác thịt, đủ thấy công hiệu của nó mạnh cỡ nào, nhưng từ sau trận đại chiến Phong Thần, Hoa sen bảy sắc đều bị các thần tiên đem về thiên giới, đóa sen này của Côn Lôn lúc đó chỉ còn là một hạt mầm, trải qua mấy ngàn năm chăm sóc cẩn thận, tuy công hiệu linh khí thua kém rất nhiều, nhưng cũng là thiên tài địa bảo thượng phẩm rồi. Càn Cơ lão đạo đạt cảnh giới Phản Hư, tự tạo ra không gian ảo riêng cho mình, bèn đem đóa sen bảy sắc đưa vào đây cung cấp năng lượng linh khí duy trì không gian, bây giờ hủy đi, lão xót của còn đau hơn tự cắt miếng thịt trên người xuống.
Chu Thanh bị hủy mất một con rết thiết bối, nguyên thần bị chấn động. Phụt! Lại phun ra một ngụm máu tươi, thân xác đã chịu đựng đến cực hạn, không còn cầm cự thêm được nữa, nhưng lúc này lại không thể bỏ cuộc, mặc kệ khả năng kinh động đến các hải ngoại tán tu thứ thiệt, kim thân pháp tướng cuối cùng đã ra tay, cánh tay phe phẩy tạo thành một chú ấn kì lạ, cái miệng đồng thanh hét to chú ấn, âm thanh vang dội trời đất, kim thân pháp tướng vừa ra tay, con rết thiết bối bỗng phình to ra gấp mấy lần, con nào con nấy dài hơn trượng, to như cột nhà, phù lục tím in trên cơ thể phát sáng, y hệt con giao long dữ tợn.
con rết thiết bối cùng phất đuôi cái mạnh hất Càn Cơ lão đạo té lộn nhào, rít lên một tiếng âm u, phá thủng không gian ảo chui ra ngoài, Chu Thanh cuối cùng chỉ cướp được viên xá lợi.
Trong lúc kim thân pháp tướng của Chu Thanh thi triển pháp lực, mặt nước tĩnh lặng bên dưới ngấm ngầm nổi sóng, ngay cả Vân Hà tiên tử cũng chưa phát giác ra biến đổi dị thường đó.