Chu Thanh! Hải ngoại tán tu! Ta và ngươi không đội trời chung, ta phải phanh thây xẻ thịt ngươi! Ta phải uống máu của ngươi! Càn Cơ lão đạo đứng chết trân trong không gian ảo của mình, đóa sen bảy sắc bị nổ tan tành, quả cầu sét nổ tung cùng với lũ rết thiết bối của Chu Thanh phá phách nãy giờ, bức tranh tinh tú kết bằng ngọc phù màu tím dùng giữ cân bằng linh khí năng lượng bị phá nát hoàn toàn, từng mảnh từng mảnh ngọc phù tím mỏng như cánh ve tung bay rớt xuống tế đài, có một số ngọc phù còn bị rơi xuống đất nát thành cát bụi mù mịt bay tứ tung, trong không gian ảo bao phủ một lớp bụi màu tím lấp lánh, phối màu với tế đài ngọc thạch trong suốt không một tì vết, khung cảnh lung linh huyền ảo.
Thì ra con rết thiết bối to như giao long của Chu Thanh trước khi chui khỏi không gian ảo bỏ trốn còn ác độc dùng đuôi vỗ vài cái mạnh vào bức tranh tinh tú kết bằng ngọc phù tím trên cao, số ngọc phù này có tác dụng hội tụ linh khí, giữ cân bằng năng lượng, tuy có chút ít tác dụng phòng ngự, nhưng làm sao chịu nổi bọn rết thiết bối hung dữ được Chu Thanh gia cố bằng Đại Diễn thần phù, chỉ dùng đuôi đập cho vài nhát là nát bươm. Mất đi bức tranh tinh tú, không gian ảo của Càn Cơ lão đạo bắt đầu có dấu hiệu hỗn loạn, Càn Cơ lão đạo vội điều động chân nguyên toàn thân điều chỉnh lại linh khí phân tán trong không gian.
Nhìn vào viên xá lợi đoạt lại được trong tay, sắc mặt Càn Cơ lão đạo trở nên nham hiểm, rít lên: “Tạm thời ta nhịn vậy! Sớm muộn gì cũng có ngày ta tìm ngươi tính sổ, có viên xá lợi này, công lực của ta sẽ gia tăng đáng kể, Thượng Thanh Tử Phủ Tiên Quyết tin chắc có thể luyện đến tầng thứ rồi, đến lúc đó thì… Chu Thanh, ta bắt ngươi chết không toàn thây! Ha ha…” Càn Cơ lão đạo ngửa cổ cười to điên dại.
Chỉ có điều hình như Càn Cơ lão đạo đã bị thù hận làm cho u mê đầu óc rồi, lão chỉ cướp lại được viên xá lợi, còn Chu Thanh lại có đến viên. Khổn Tiên Tác, Tịch Diệt pháp luân đều rơi cả vào tay Chu Thanh, bây giờ Càn Cơ lão đạo không có lấy một món pháp bảo lợi hại nào, ngay cả bảo vật trấn phái Roi Đả Thần cũng bị Chu Thanh tịch thu. Công lực không bằng người ta, pháp bảo thua kém người ta, ngay cả công pháp cũng không cao minh bằng người ta, còn xét về gian manh xảo trá thì Càn Cơ lão đạo có mọc thêm một cái đầu vẫn thua xa Chu Thanh, thật không biết lão định dựa vào gì mà trả thù Chu Thanh nữa?
Không gian ảo nứt ra một khe nhỏ hòa cùng tiếng cười điên dại của Càn Cơ lão đạo, khe nứt này cứ như một chiếc miệng đang cười nhạo Càn Cơ lão đạo ngông cuồng ngu si, tông sư một môn phái tiếng tăm kiểu Côn Lôn, vì bao che đệ tử mà ra nông nỗi này, người ngoài nhìn vào không cảm thán mới lạ, Càn Cơ lão đạo đâu còn giống trưởng môn một phái, nhân vật đẳng cấp tông sư, bây giờ lão không hề khác một người tu đạo bình thường. Vẫn chưa đúng! Ngay cả người tu đạo bình thường cũng không bằng, Càn Cơ lão đạo giống y hệt ma đầu chính hiệu và ác quỷ bò lên từ mười tám tầng địa ngục.
Vân Hà tiên tử tập trung quan sát tình hình bốn phương tám hướng, phù lục vàng chóe nắm trong lòng bàn tay khẽ lay động, nàng biết lũ rết thiết bối của Chu Thanh sắp xuất hiện, vừa rồi Chu Thanh lại phun ra một ngụm máu tươi, Vân Hà tiên tử thót tim lo lắng, nhưng nàng biết Chu Thanh thần thông quảng đại, sẽ không dễ dàng toi đời như thế, hơn nữa khi Chu Thanh dặn dò nàng thu lấy đám rết đã tỏ vẻ vô cùng nghiêm nghị, Vân Hà tiên tử không dám phân tâm.
“Kinh mạch toàn thân đứt hết bảy tám phần, nội tạng chấn thương nghiêm trọng. Ài! Thân xác này đúng là mạnh hơn rất nhiều đối với một số người tu đạo thông thường, nhưng trong các cuộc đọ sức pháp lực kiểu này vẫn còn khá yếu đuối, đừng nói là so với kim thân pháp tướng của mình, e rằng ngay cả La hán kim thân của tứ đại pháp vương và Đạt Lai Lạt Ma còn kém rất xa mới sánh bằng.” Chu Thanh ca thán trong lòng.
Nội tạng suy yếu trầm trọng, bị Hóa Huyết thần đao tác động ngược, nếu không phải nãy giờ có Quỳ Thủy Tinh Anh hấp thu thủy nguyên lực bảo hộ nội tạng, thân xác của Chu Thanh đã nổ banh rồi, Chu Thanh tuyệt đối không thể từ bỏ thân xác này, nếu không sau này cứ đưa ra pháp tướng kim thân khổng lồ, làm sao mà gặp mặt người khác đây? Tuy kim thân pháp tướng tu luyện đến cảnh giới nào đó có thể thiên biến vạn hóa, nhưng Chu Thanh còn kém rất xa mới đạt đến cảnh giới đó, trừ khi trốn vào xó xỉnh nào khổ luyện vạn năm, bằng không đừng hòng đạt đến công lực thần kỳ đủ sức biến thân ấy.
Nếu không vì bị thể xác quỵ lụy, Chu Thanh đã sớm dùng pháp lực mạnh mẽ khai phá không gian tìm vị trí ẩn náu của Càn Cơ lão đạo rồi, lúc đó lập tức giết luôn lão già ấy để trừ hậu họa, dù sao thì trong không gian ảo của Càn Cơ lão đạo có mấy con rết thiết bối mang nguyên thần phân thân của hắn ẩn náu định vị, vì thế trong bầu không gian ảo hỗn loạn Chu Thanh cũng có thể tìm ra chính xác vị trí của Càn Cơ lão đạo. Truyện "Phật Đạo "
Chu Thanh rút hết toàn bộ ý thức trong thân xác ra ngoài thu vào kim thân pháp tướng, sau đó phân ra một phần thần niệm chui vào quan sát tỉ mỉ tình hình trong thân xác, thiên nhãn quét qua liền nắm hết thông tin, nội tạng kinh mạch trong thân xác đều có chất dịch đỏ sẫm kì dị chuyển động, Chu Thanh biết đó là ma khí tác dụng ngược từ Hóa Huyết thần đao, ma khí chỉ tập trung ở nửa phần thân xác từ ngực trở xuống, còn nửa ngực trên và não bộ không bị quá nặng, hai cánh tay có ánh sáng lam biếc lấp lánh, cố sức ngăn cản ma khí đỏ sẫm lan rộng.
Chỉ cần ma khí xâm nhập đại não trên đầu, cho dù là Đại La Kim Tiên hạ phàm cũng hết cách cứu vãn thân xác của Chu Thanh rồi. Chu Thanh biết ánh sáng lam biếc lấp lánh kia chính là Quỳ Thủy Tinh Hoa mình lấy từ Càn Cơ lão đạo, ngoài đại dương bao la, Quỳ Thủy Tinh Hoa mới có đất dụng võ, thêm vào cánh tay của mình được đục từ máu thịt con Kim tằm sáu cánh, trong có chứa Cửu Lê Thánh Huyết mới có thể áp chế ma khí, không đến nỗi để nó xâm nhập não bộ. Nhưng dù là vậy, ma khí đỏ sẫm có dấu hiệu dần dần phát triển mạnh lên, không ngừng áp chế luồng sáng lam biếc ấy, chỉ cần qua thêm một thời tam khắc nửa thôi, e rằng ngay cả Quỳ Thủy Tinh Anh cũng chống đỡ không nổi rồi.
Mẹ kiếp! Lúc đối địch thì không thấy mày lợi hại thế, còn bây giờ đối phó người nhà lại dữ tợn thế này, thanh Hóa Huyết thần đao này quá tệ hại rồi! Chu Thanh bực bội rủa thầm. “Ta phải mau chóng nghĩ cách xua tan ma khí mới được, nếu Quỳ Thủy Tinh Anh cừ khôi đến thế, có thể chống cự với ma khí lâu như vậy, hãy để ta giúp cho một tay, tốc độ hấp thu thủy nguyên lực quá chậm, xem ta đây!”
Tám cánh tay của kim thân pháp tướng kết thành một thể, vẽ một phù lục vàng chóe uốn lượn trước ngực thân xác, cái miệng lẩm bẩm niệm thần chú. Uỳnh! Thần chú vừa mới niệm xong, năng lượng thủy nguyên lực từ bốn phương tám hướng, vũ trụ mênh mông, mặt nước đại dương bên dưới cuồn cuộn ập tới, thủy nguyên lực nồng hậu tới mức đông cứng không gian trong vòng một dặm thành miếng thép cứng, năng lượng thủy nguyên lực tuy không có hình dạng, lại nặng gấp trăm lần nước biển.
Chu Thanh cũng không ngờ lần đầu tiên mình dùng kim thân pháp tướng sử dụng thần chú pháp thuật lại có uy lực khủng khiếp đến thế, chỉ là vẽ một đạo Thủy Linh phù thôi mà có uy lực thế này, nếu như phát động pháp thuật hệ thủy khác có uy lực lớn hơn không biết sẽ ra sao nữa.
Tiếc rằng Chu Thanh không giỏi mấy về pháp thuật, chỉ biết một số pháp thuật ngũ hành cơ bản. “Uy lực dữ dội như thế, ta không cần dùng đến pháp bảo gì nữa! Chỉ cần ta học được pháp thuật hệ thủy có uy lực mạnh hơn, vậy trên biển cả mênh mông này còn có ai là đối thủ của ta chứ? Ha ha! Không biết trên lục địa dùng pháp thuật uy lực có khủng khiếp giống vậy không nhỉ? Đáng tiếc khi đối địch ta lại không tiện để lộ kim thân pháp tướng, thế mới tức!”
Chu Thanh rất muốn thử xem sao, cùng một loại pháp thuật, dùng kim thân pháp tướng đánh ra uy lực lại lớn gấp mấy chục lần, lúc trước Chu Thanh đã biết kim thân pháp tướng có hiệu quả gia tăng uy lực của pháp thuật, chỉ không ngờ nó lại dữ dội đến mức ấy.
Vân Hà tiên tử đột nhiên cảm thấy toàn thân co rút như bị vật gì siết chặt, tiếp đó nguồn áp lực mạnh mẽ ập đến từ bốn phương tám hướng, không khí xung quanh bị thủy nguyên lực nồng hậu thay thế, khiến con người không thể hô hấp, Vân Hà tiên tử kinh hãi nổ ra một vầng hào quang ngũ sắc tự bao lấy mình bảo vệ, dù là vậy áp lực khủng khiếp vẫn cứ tác động lên Vân Hà tiên tử, tạo cảm giác như bị rơi vào dưới đáy biển sâu trăm trượng, hứng chịu áp lực nặng nề của dòng nước.
Chu Thanh vận dụng thủy nguyên lực trị thương, mặt biển cuồn cuộn sóng ngầm bên dưới lại trở về tĩnh lặng, giống như chưa hề xảy ra chuyện gì, cả Chu Thanh và Vân Hà tiên tử đều không chú ý đến. Chu Thanh giảm uy lực Thủy Linh phù đến mức thấp nhất, thủy nguyên lực tuôn vào cơ thể, dung hòa với Quỳ Thủy Tinh Anh, Quỳ Thủy Tinh Anh nhận được năng lượng vô cùng vô tận của thủy nguyên lực bổ sung, ánh sáng lam biếc trở nên rực rỡ, thân xác vốn tàn tạ hiển hiện lại sức sống, làn da bên ngoài óng ánh một vầng sáng lam biếc.
Quỳ Thủy Tinh Anh chiếm ưu thế rõ rệt, chỉ một lúc đã ép ma khí đỏ sẫm xuống phía hai chân, nào ngờ ma khí vẫn cứ cứng đầu không chịu lùi bước nữa, mặc cho ánh sáng lam biếc dồn ép thế nào cũng không thèm động đậy, tình hình rơi vào thế dằng co. Chu Thanh không muốn để lâu, đang định tăng thêm công lực ép ma khí ra khỏi cơ thể, biến cố lại chợt xảy đến.
Tiếng xé gió vọng đến từ phía Đông, do Chu Thanh giảm uy lực của pháp thuật xuống, thủy nguyên lực hùng hậu bị Chu Thanh đè nén ngưng tụ thành tia nước tuôn vào thân xác, Vân Hà tiên tử thoát khỏi luồng áp lực khủng khiếp, nhìn thấy ngay con rết thiết bối lấp lánh sắc tím đang bay về, con rết to như giao long bay trước, theo sau là con khác to bằng con lươn.
Vân Hà tiên tử không dám chậm trễ, vội đưa tay vẫy vẫy, phù lục vàng chóe trong lòng bàn tay lóe lên, con rết nhận thấy dấu hiệu của chủ nhân, bèn nhắm hướng Vân Hà tiên tử bay tới, Khổn Tiên Tác, xá lợi mang theo trên mình lũ rết đều phát ra sóng pháp lực dao động dữ dội.
“Í?” “Ồ?” “Hở?”
Ba tiếng ngỡ ngàng hình như vừa được phát ra từ dưới đại dương sâu thẳm, như cảm nhận được nguồn năng lượng dữ dội chứa trong Khổn Tiên Tác, trong tích tắc mặt biển lăn tăn gợn sóng bỗng trở nên phẳng lặng, không gian yên tĩnh đến đáng sợ, mặt nước trong vòng một dặm hình như ngưng chảy. Truyện "Phật Đạo "
Xoạt! Mặt nước phẳng lặng đột nhiên nhô lên một bàn tay khổng lồ, bàn tay này trong suốt màu lam lợt, rõ ràng là do nước biển ngưng tụ tạo thành, bàn tay đón đầu chụp lấy con rết thiết bối.
“Đi!” Vân Hà tiên tử phản ứng mau lẹ, vừa thấy bàn tay khổng lồ xuất hiện, vung tay một cái, một vầng hào quang ngũ sắc dài trượng, rộng bằng bàn tay giáng thẳng vào bàn tay khổng lồ lam lợt, Vân Hà Diệt Thần Toa toàn lực xuất kích.
Vân Hà Diệt Thần Toa phóng đi như điện xẹt, vẽ ra một luồng lốc xoáy ngay trên không trung, rõ ràng là tốc độ quá nhanh làm cho sóng năng lượng trong không gian cũng bị dao động, đầu nhọn món pháp bảo lóe lên chấm sáng rực rỡ, tuy chỉ là một tia sáng nhưng lại vô cùng chói mắt, ngay cả xa ngoài trăm dặm cũng có thể nhìn rõ, vô số phù lục ngũ sắc xoay tròn xung quanh Vân Hà Diệt Thần Toa, xem khí thế này chắc phía trước bị một ngọn núi chắn ngang cũng phải sụp đổ. Truyện "Phật Đạo "
Vân Hà tiên tử vận toàn bộ công lực đánh ra pháp bảo, không hề giữ sức, chấm sáng rực rỡ kia chính là Thiên Hỏa do phù lục phát động, dùng hỏa khắc thủy, trong đại dương mênh mông có thủy nguyên lực sung túc đương nhiên có thể xem là hành động không sáng suốt, nhưng với Thiên Hỏa thì khác, Thiên Hỏa so với Tam Vị Chân Hỏa còn cao hơn một đẳng cấp, vốn không chịu thủy nguyên lực ảnh hưởng, cũng chỉ có loại pháp bảo chuyên dùng để công kích kiểu như Vân Hà Diệt Thần Toa mới có thể phát động Thiên Hỏa khủng khiếp kia.
Hình như cảm nhận được nguy hiểm, bàn tay khổng lồ được tạo thành từ nước biển đột nhiên lắc lư, mặt biển lại cuồn cuộn dậy sóng, từng cột từng cột nước biển bắn lên cao ngưng tụ thành một bức tường nước dày cộm, bức tường nước dày đến mười trượng, trong suốt long lanh, thậm chí có thể nhìn xuyên qua bức tường thấy những con cá màu sắc sặc sỡ đang hốt hoảng bơi tán loạn, một con tôm hùm toàn thân giáp đỏ to hơn thước múa máy đôi càng nhọn hoắc dí theo một con sứa tội nghiệp.
Rắc! Gần như là cùng một lúc, hàn khí dữ dội từ dưới nước bốc lên, bức tường nước dày mười trượng bị đông lại thành một bức huyền băng lam lợt, cá, tôm hùm, sứa biển trong đó đều bị đông cứng như hải sản đông lạnh, nhìn như một món đồ nghệ thuật, làm cho Vân Hà tiên tử động lòng không nỡ hủy đi, theo bản năng hạ thấp phần công lực.
Uỳnh! Thiên Hỏa của Vân Hà Diệt Thần Toa cuối cùng đã đập trúng bức tường băng, Vân Hà tiên tử xót xa trong lòng, gần giống như chính tay mình đã hủy đi món đồ đẹp nhất trên thế gian vậy.
Uy lực của Thiên Hỏa quả nhiên mạnh mẽ, bức tường băng kiên cố trong tích tắc hóa thành sương trắng, sương trắng bị nhiệt độ Thiên Hỏa đun thành hơi nước bốc lên cao, bức tường băng dày mười trượng đã bị hóa giải, lũ cá màu sắc sặc sỡ, tôm hùm, sứa biển đông cứng trong tường băng bị nướng khét lẹt, trong không khí phảng phất mùi thơm của thịt nướng.
Vân Hà tiên tử bị bức tường băng tinh xảo mê hoặc, chân nguyên truyền vào pháp bảo giảm đi phần, Vân Hà Diệt Thần Toa sau khi phá nát tường băng cũng mất sạch sức công phá, không còn gây ra thương tích gì cho bàn tay nước khổng lồ được nữa, bị ngăn cản một lúc như thế, bàn tay kia đã tóm gọn con rết thiết bối, con rết như mất đi khả năng chống trả, cứ thế ngoan ngoãn bị bàn tay tóm lấy lôi xuống mặt biển.
Bức tường băng tan rã, gió lạnh rít qua, hơi nước bốc lên cao hóa thành cơn mưa ào ạt trút trở xuống mặt biển, bọt nước văng tung tóe, cảnh tượng cực kì hùng vĩ.
Vân Hà tiên tử bị nước mưa tát vào mặt, đầu óc trở nên tỉnh táo, trong tích tắc liền hiểu ra mình đã trúng Mị Hoặc thuật của đối phương, thấy con rết thiết bối của Chu Thanh bị bàn tay nước khổng lồ tóm gọn lôi xuống mặt biển lại không có cách gì ngăn cản, trong lòng hối hận vô cùng, sống mũi cay cay, sém chút là òa khóc nức nở.
Dưới cơn mưa tầm tã, Vân Hà tiên tử không hề sử dụng pháp thuật hộ thân nào, cứ mặc cho cơn mưa nước biển mặn chát tạt ướt toàn thân, y phục cung đình dính sát vào người, để lộ cơ thể thon thả và từng đường cong quyến rũ.
Cơn uất ức len lỏi trong lòng, Vân Hà tiên tử lần đầu tiên có cảm giác chán ghét bản thân, căm hận mình quá vô dụng, cứ luôn trở thành gánh nặng cho Chu Thanh, trách móc mình tâm trí không kiên định, lại bị trúng Mị Hoặc thuật của đối phương. Vân Hà tiên tử đột nhiên đầu óc choáng váng, kí ức kiếp trước mờ mờ ảo ảo lướt qua trong đầu, thần trí rơi vào một luồng khói hư vô, ý thức mất đi khả năng kiểm soát cơ thể, chân nguyên toàn thân không ngừng thoát ra ngoài, kinh mạch rối loạn, lảo đảo đứng không còn vững, ngã lộn nhào khỏi đám mây rơi xuống mặt biển cuồn cuộn sóng dữ.
Tam thế nghiệp duyên, trong một lúc bị khởi động, thiên đạo biến số, nhân quả luân hồi, cho dù là người thần thông quảng đại, thủ đoạn thông thiên cũng không hề có khả năng chống trả, nói gì đến Vân Hà tiên tử chỉ là tu sĩ mới đạt đến cảnh giới Hóa Thần trung kì.
Bức tường băng chẳng qua chỉ là pháp thuật ngưng tụ nước biển tạo lá chắn mà thôi, làm sao chống lại được Thiên Hỏa phát động bởi Vân Hà Diệt Thần Toa, tuy đạo hạnh của người phát động pháp thuật vượt xa Vân Hà tiên tử, nhưng bức tường băng dù sao cũng không phải là pháp bảo, nếu không vì Vân Hà tiên tử bị mê hoặc tâm trí, nhất thời giảm đi phần công lực, uy lực Thiên Hỏa vì thế bị giảm sút, chắc sau khi phá vỡ tường băng còn đủ sức ngăn cản bàn tay khổng lồ tóm lấy con rết thiết bối.
Dùng pháp thuật ngưng tụ ngoại vật đối phó với pháp bảo lợi hại, chẳng khác nào lấy nỏ bắn chim đối phó với súng ống, do chênh lệnh uy lực giữa linh khí năng lượng tích tụ, đủ biết phần thắng sẽ nghiêng về bên nào rồi.
Trừ khi có pháp thuật bí truyền uy lực lợi hại, như A Tí Gia Tiển Phần Thiên Ma Chú của Tây Vực Ngũ Tán Nhân, bằng không pháp thuật đánh với pháp bảo nhất định sẽ lãnh trọn phần thua, pháp bảo khi được tạo ra đã ngưng tụ sẵn năng lượng linh khí, còn pháp thuật phải dùng chân nguyên tự thân điều động năng lượng vũ trụ, linh khí trời đất, một thứ có chuẩn bị sẵn, một thứ chỉ nhất thời tùy ý, ai mạnh ai yếu, nhìn vào là phân biệt được ngay, nếu không ai cũng đi tu luyện pháp thuật hết rồi, còn phí công phí sức tế luyện pháp bảo làm gì nữa.
“Không hay rồi!” Chu Thanh đang điều khiển chân nguyên niệm lực hội tụ nguyên khí của Quỳ Thủy Tinh Anh giải trừ ma khí Hóa Huyết thần đao lưu lại trong cơ thể, lúc sắp sửa thành công, ai ngờ chỉ chớp mắt đã xảy ra bao nhiêu biến cố, trước tiên là lũ rết thiết bối của mình bị bàn tay nước khổng lồ bắt đi, sau đó Vân Hà tiên tử hình như đã bị thương tích gì, sắp lộn cổ xuống biển, Chu Thanh thất kinh, vội bỏ mặc thân xác sang một bên cái đã, dù sao thì ma khí đã bị khống chế, nhất thời tam khắc sẽ không phát tán, chắc cũng chẳng có gì nghiêm trọng.
Kim thân pháp tướng sau lưng Chu Thanh vươn một cánh tay ra đón lấy Vân Hà tiên tử đang rơi xuống đưa trở về, toàn thân chân nguyên của Vân Hà tiên tử không ngừng thoát đi, hôn mê bất tỉnh, Chu Thanh trong nhất thời cũng không biết nàng đã bị gì.
“Tại sao vô duyên vô cớ lại tẩu hỏa nhập ma thế nhỉ? Lạ thiệt!” Tình trạng của Vân Hà tiên tử có dấu hiệu giống như luyện công bị tẩu hỏa nhập ma, Chu Thanh chỉ biết suy đoán theo hướng ấy, nhất thời cũng không biết làm cách nào cứu chữa, bèn phân ra một bộ phận chân nguyên trấn áp chân nguyên rối loạn trong cơ thể Vân Hà tiên tử, tránh cho nàng phát nổ vong mạng.
Chân nguyên trong kim thân pháp tướng của Chu Thanh mạnh biết dường nào, tuy chỉ là một phần nhỏ, nhưng e rằng đã gấp mấy lần tổng số chân nguyên trong cơ thể Vân Hà tiên tử rồi, chỉ chớp mắt đã dập tắt chân nguyên rối loạn giúp Vân Hà tiên tử, Hóa Thần trung kì và cảnh giới Phản Hư cách biệt nhau một trời một vực, hơn nữa còn là một tên quái thai kiểu Chu Thanh?
Thấy Vân Hà tiên tử còn chưa hồi tỉnh, Chu Thanh cũng không muốn phí thời gian ở đây nghĩ cách, liền mở ra không gian ảo, đem Vân Hà tiên tử và thân xác của mình quăng hết vào đó, tránh vướng chân bận cẳng.
con rết thiết bối của mình bị bàn tay nước khổng lồ lôi xuống mặt biển, Chu Thanh tức giận sôi gan, kim thân pháp tướng cùng lúc múa máy cánh tay, cái miệng đồng thanh mỉa mai: “Thật không ngờ Chu Thanh ta cũng có ngày bị người khác phỗng tay trên, xưa nay chỉ có ta cướp đồ của người khác, bây giờ các ngươi lại nhắm vào ta giở trò cướp bóc, nếu để các ngươi toại nguyện thì ta còn mặt mũi nào sống trên đời nữa chứ?” Chu Thanh vốn là nhân vật tổ sư ăn chặn, đánh lén cướp giật, thế mà bây giờ bị báo ứng, đúng là cả đời săn chim, cuối cùng bị chim mổ mù mắt, Chu Thanh làm sao nuốt trôi được cơn giận này?
“Nguyên thần hợp thể!” Chu Thanh giận dữ gào to, cánh tay tạo thành thủ ấn khổng lồ ngay trước ngực, số thủ ấn này đều khác nhau, vô cùng cổ quái, hoàn toàn không giống thủ pháp ấn quyết của bất kì Đạo gia Phật giáo nào, cái thủ ấn xếp chồng trước ngực tạo thành phù hiệu thần bí, ai nhìn vào đều sẽ cảm thấy phù hiệu này là hình vẽ hoàn mỹ nhất trong trời đất vũ trụ bao la.
Chu Thanh lầm bầm niệm chú, không nghe rõ rốt cuộc hắn phun ra âm tiết gì, giống như là u linh thời thái cổ hồng hoang lí nhí trò chuyện bên tai, âm thanh tuy nhỏ nhưng lan truyền rất xa, bất kì sinh vật nào đều bị âm thanh đó đông cứng, khắp mặt biển mênh mông trở nên im phăng phắc, chỉ còn lại âm thanh thần chú kì lạ trôi lơ lửng lan rộng ra.
Ngay cả gió biển ngoài khơi hình như cũng khiếp sợ trước thần chú, xung quanh không một cơn gió, mặt biển cuồn cuộn sóng dữ cũng phẳng lặng đáng sợ, vốn dĩ vùng biển tràn trề sức sống, chốc chốc lại có cá biển trắng bạc bay ra khỏi mặt nước nô đùa, bây giờ xem ra hoàn toàn không có chút sinh khí, đám cá biển bơi lội ở tầng nước trên cùng tìm kiếm thức ăn đều kéo nhau lặn sâu xuống dưới, mặc kệ cơ thể của mình có hứng chịu nổi áp lực nước dữ dội hay không, làm như trên mặt nước đã xuất hiện thứ gì đó cực kì ghê rợn.
Nhưng lũ cá sống trên tầng nước trên cùng làm sao có thể chống cự với áp lực nước bên dưới, vốn chỉ điên cuồng lặn sâu xuống theo bản năng, một số cá yếu đuối bị áp lực nước đè chết, thân xác nổi lại lên mặt biển, trong một lúc vùng biển rộng lớn phủ một màu trắng xóa, toàn bộ đều là xác cá nổi lềnh bềnh.
Niệm xong thần chú, thần nhãn giữa trán cả khuôn mặt cùng mở ra, Chu Thanh đã nhìn rõ tình hình dưới mặt biển, bên dưới nước sâu khoảng trăm trượng, con rết thiết bối của mình đang bị một cơn lốc xoáy khổng lồ lôi xuống