Phật Đạo (Phật Bản Thị Đạo)

cao thủ các phương tự hiển thần thông (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Từ nơi này tiếp tục lặn xuống ba mươi trượng nữa, chính là Huyền Âm đại trận do tên Cực Âm chân nhân phong tỏa, trận này vô cùng tàn độc, sinh linh xông vào, không đến một giờ ba khắc, sẽ bị lực âm sát xâm nhập, toàn thân thối rửa, nguyên thần hồn phách bị hút vào trong trận, làm tăng thêm hung uy, cho dù đạo pháp có cao thâm đến mấy, chỉ cần xông vào trong trận, cũng phải ôm hận mà chết, đã mấy trăm năm nay, không biết đã hại biết bao nhiêu sinh linh, hãy nhìn xem, dưới biển này hoàn toàn không có cá tôm, cũng chính là vì nguyên nhân này. Mấy năm gần đây, tên lão đạo này cũng biết thiên kiếp lợi hại, nhân quả báo ứng, tuy không thích lắm, nhưng cũng không dám làm nhiều chuyện ác nữa, nên mới gỡ bỏ đại trận chín lần chín tám mươi mốt cây Huyền Âm Tụ Thú phướn chuyên hút nguyên thần của hồn sống ra, đại trận mới không còn hung ác như trước, tuy là như vậy, chúng ta đều không biết phạm vi che phủ của đại trận, hành sự phải vô cùng cẩn thận mới được.” Huyền Võ lão đạo đột nhiên dừng bước, trịnh trọng dặn dò mọi người. Truyện "Phật Đạo "

Chu Thanh nghe nói Huyền Âm đại trận này hung hiểm như thế, nên bất giác đã nảy ra ý niệm dò thám, mà chúng nhân đang có mặt cũng không phải là không có ý này, nhưng ngược lại đều cố gắng tránh né, Chu Thanh cũng không tiện nói ra, chỉ đành hành động vậy, may mà Huyền Võ lão đạo không hề biết phạm vi của đại trận, chúng nhân lại hấp ta hấp tấp, khó tránh sẽ đụng phải Cấm Chế, đến lúc đó sẽ hỏng chuyện, nhưng lại rất hợp với ý của Chu Thanh.

Đám tu sĩ này trong lòng rất thành khẩn, quang minh chính đại, đúng là hảo hữu tốt đáng để kết giao, trong lòng Chu Thanh cũng không muốn tính toán quá nhiều, nếu là tự mình động vào Cấm Chế, họ cũng sẽ không trách mình, trong lòng nghĩ vậy, nên hắn đã thôi nghĩ một số ý niệm ác độc.

Các đọc giả đọc đến đây, chắc chắn trong lòng sẽ nghi hoặc, trước đó tác giả có nói Chu Thanh là người độc ác nham hiểm, vì tư lợi của mình mà giá họa cho các nhân vật trong thiên hạ, tại sao bây giờ trong lòng lại xuất hiện ý nghĩ lương thiện chứ ? Nên biết là, ai có ơn với ta, ta đáp lại gấp mười lần, đám tu sĩ Huyền Võ lão đạo và Chu Thanh đều là thành tâm tương giao, không có ác ý, nhất là sau khi tương giao, Chu Thanh đã để lộ ra những bảo vật như Khốn Tiên thừng, mà trong mắt chúng nhân cũng chỉ có ngưỡng mộ, chứ không có ý tham lam, nếu đổi lại là đám đạo môn ở Trung Thổ, nhất định sẽ dốc hết toàn lực để truy giết Chu Thanh, cướp đoạt bảo vật, người hợp theo đàn, vật hợp theo loài, Chu Thanh vì tự bảo vệ mình, không thể không lòng dạ độc ác. Chu Thanh muốn khai tông lập phái ở hải ngoại, thân cô thế cô, kết giao với hảo hữu ở hải ngoại cũng là điều cần thiết, một thân một mình thật là không hay, rồi đến sau cùng cũng tự tính toán cho mình, chứ không phải là đã đổi tính. Những lời vô bổ này, nói đến đây thôi, hãy quay lại chủ đề chính nào.

“Huyền Âm đại trận hư hư thật thật, trong số đại trận của ma đạo, thanh uy của nó sánh ngang với Đô Thiên đại trận của bần đạo. Tuy bần đạo có liên quan đến ma đạo, nhưng không hề thông thạo, chư vị cũng luyện tập đạo gia công pháp, muốn dò thám động tĩnh, né tránh thực lực đánh vào nhược điểm, quả thật có chút khó.” Những gì Chu Thanh nói đều là sự thật, Cực Âm đạo nhân pháp lực cao thâm, trận pháp mà ông ta bố trí quả thật khó mà phát hiện ra. Truyện "Phật Đạo "

“Uhm, Huyền Âm đại trận quả thật lợi hại, nhưng hiện giờ lại không có cách áp chế Huyền Âm Tụ Thú phướn, Huyền Âm sát khí cũng có hiện tượng rò rỉ ra ngoài, không thể nào bưng bít hết được. Đâu Suất tử diệm của bần đạo rất nhạy cảm đối với âm sát khí, để ta thi triển chút pháp lực, thúc đẩy thần hỏa tử diệm, những nơi có tử quang rọi vào mà chiếu sáng hơn bình thường, là những nơi có âm sát khí tụ tập, cũng là phạm vi của đại trận, chúng đạo hữu hãy cẩn thận tránh né, lặn xuống thêm trăm trượng, thì không cần phải lo lắng nữa.” Thấy Huyền Võ lão đạo đã sớm có đối sách, Chu Thanh cảm thấy có chút đáng tiếc, cũng không có kế sách nào hay hơn.

Thủy Viên đã sớm im lặng, trong giới tu đạo ở hải ngoại, hung danh của Cực Âm đạo nhân rất lớn, tuy tính cách của Thủy Viên bộp chộp, nhưng cũng không muốn đụng phải tên tuyệt đại hung nhân này. Tâm tư của Hồng Phát lão tổ và Thanh Thần Tử giống nhau, thấy Huyền Võ lão đạo có cách, đều vui mừng ra mặt.

Thấy chúng nhân đều gật đầu, Huyền Võ lão đạo không nói thêm nữa, búng ngón tay về phía tử diệm to cỡ hạt đậu, nâng cây Bát Cảnh Cung đăng lên, lay một cái, uy thế rất hay, chỉ thấy tử diệm to cỡ hạt đậu phát ra hàng trăm vạn đạo quang, chiếu sáng cả một vùng trong phạm vi mười dặm, đến cả trên dưới trăm trượng cũng sáng đến nổi trong veo, tử quang sang đến mức thấy cả quầng sáng lưu chuyển trong nước. Bắc hải vốn đã âm lạnh, nhìn xuyên cả nước biển, đều không có tạp vật trong đó, dường như chúng nhân đều ở bên trong tử quang, vô cùng đẹp đẽ. Vân Hà tiên tử vốn là tâm tính nữ nhi, nhìn thấy kỳ cảnh rực rỡ như thế, ngớ cả người ra, đến khi Chu Thanh kéo tay nàng, tiếp tục lặn xuống, nàng mới định thần lại, bất giác không ngớt khen ngợi trong lòng.

Chúng nhân nhìn rõ, những nơi tử quang chiếu sáng, không hề có gì dị thường, nên trong lòng đều thở phào nhẹ nhõm, thoải mái hơn nhiều, biết được nơi này không nằm trong phạm vi của đại trận, nên tiếp tục lặn xuống. Vì có đám tu sĩ chống đỡ, Chu Thanh đã thu hồi Rết thiết bối, chỉ thả ra chín cây Thiên Long Phục Ma kiếm ánh bạc lấp lánh lại thêm tử quang ở trên, chân hỏa trên Cửu Nhật Kim Ô pháp y cuồn cuộn, đã trừ khử sạch sẽ hàn khí có thể đông kết đá thành bột đến từ đáy biển này, bên ngoài tử quang khuấy động, bên trong tử quang tự nhiên có một luồng khí ấm áp, chúng nhân vốn dĩ còn phải vận chân nguyên để chống chọi không cho hàn khí xâm nhập vào trong kinh mạch, bây giờ thì đã tiết kiệm được rất nhiều chân nguyên, cũng không ngớt lời khen ngợi bảo vật pháp y của Chu Thanh.

Tử quang cứ chiếu rọi xuống, nước biển yên ả, chỉ là hàn khí càng lúc càng kinh người, theo lý mà nói, loại hàn khí như vậy, nước biển đã sớm bị đông kết thàng tảng băng rồi, nhưng dưới đáy biển này, lại không giống với lẽ thường, nước biển không những không bị đông kết, ngược lại từng dòng xoáy nước cuồn cuộn liên tục, nhưng chúng nhân đều là bậc đạo hạnh cao thâm, đương nhiên không sợ, mỗi khi có xoáy nước đến gần, chỉ cần huơ tay một cái đã bị thủy lôi đánh tan ra, nên cũng không có gì nguy hiểm.

Lặn xuống thêm năm trăm trượng nữa, tổng cộng đã xuống sâu hơn hai ngàn trượng rồi, tình cảnh lúc này lại khác hẳn, từng dãy núi sừng sững, kéo dài đến ngàn dặm, sâu hun hút, nhìn không thấy đáy, chúng nhân chân đạp trên đất, đứng trên một đỉnh núi ở dưới đáy biển, nhìn xuống vực sâu rộng mấy ngàn trượng bên dưới núi, đen thui và âm ưu, dùng thần niệm để thăm dò, đúng là thâm sâu vô tận, sâu đến nỗi không thấy đáy, vì không muốn lãng phí pháp lực, nên không thử lần nữa.

“Đúng là một kỳ cảnh !” Hồng Phát lão tổ liên tục khen ngợi. Đến phần đáy, nước biển lại lần nữa ấm áp trở lại, nhiệt độ tăng lên, mỗi một dãy núi đều chiếm phạm vi đến mấy mươi dặm, trông rất xa xôi. Có mấy đỉnh núi cao to hơn đã lộ ra hồng quang âm ưu, chúng nhân biết rằng đó chính là núi lửa dưới đáy biển, cũng chính là chân hỏa mà mấy ngọn núi này đã phun ra, mới có thể khiến đáy biển âm lạnh trở nên ấm áp, cũng chính vì như thế, vô số loại tôm cá bơi lượn xung quanh đám san hô rực rỡ muôn màu bên trong dãy núi, tràn đầy sức sống, từng mảng hải tảo dày đặc đung đưa qua lại, chỉ là đám tôm cá này đều có hình dạng kỳ quái, khác hẳn với những loài cá tôm dưới biển sâu đã gặp trên đường đi.

“Chả trách sao Cực Âm chân nhân lại muốn chiếm địa bàn ở Bắc Hải, thì ra dưới đáy biển hai ngàn trượng này lại có núi lửa phun trào, âm dương giao hòa, linh dược dị vật đều sinh trưởng ở đây, Huyết Ma hải tảo cũng sinh sôi nảy nở ở đây, tiếc là bên Tây Hải ta, quả thật có sâu hơn một chút, núi lửa ở đó sâu đến vạn trượng, bần đạo muốn lặn xuống đó, chỉ e là chưa đến nửa đường, đã bị kiệt sức mà chết.”

“Nói đến cũng kỳ lạ, trên đường chúng ta đến đây, những nơi Đâu Suất tử diệm chiếu rọi, quả nhiên không có chút Huyền Âm sát khí nào, chẳng lẽ tên Cực Âm lão đạo đó đã đổi tánh, gỡ bỏ đại trận ra ?” Huyền Võ lão đạo thấy tình cảnh này vô cùng nghi hoặc, một động phủ như thế, dùng đại trận để bảo vệ cũng là chuyện đương nhiên thôi, Cực Âm lão đạo gỡ bỏ Huyền Âm Tụ Thú phướn, không muốn tạo nhiều sát nghiệp vẫn là hợp tình hợp lý, nhưng bây giờ, trên đường chúng nhân lặn xuống đây, trong phạm vi chiếu sáng của tử quang, rộng đến mấy trăm dặm, cũng không hề phát hiện dấu vết của trận pháp Cấm Chế, chúng nhân cũng không gặp phải phiền phức gì, nếu mà nói trong thủy vực rộng lớn này đều không có bày một chút trận pháp Cấm Chế nào, những tu sĩ đã hiểu rõ nội tình đều không dám tin.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio