Edit: Linhlady
- ------------------------
Giờ phút này Mạc Vân Quả có thể cảm giác được trạng thái tinh thần của Cố Khinh Thước vô cùng tốt, cô có thể rõ ràng cảm giác được mỗi một tế bào trên cơ thể Cố Khinh Thước.
Mạc Vân Quả cảm thấy mình giống như hoàn toàn dung nhập vào trong cơ thể hắn rồi, loại cảm giác này nói như thế nào đây? Ừm…… Có chút kỳ quái.
Cố Khinh Thước bễ nghễ nhìn hắc long, trên mặt treo mỉm cười nhàn nhạt, lại không mang theo độ ấm.
Giờ này khắc này, hắc long đã biết mình không có khả năng đánh bại Cố Khinh Thước, chỉ cần nó không muốn chết, như vậy nó cũng chỉ có thể xin tha.
Hắc long “Ngao ô” kêu một tiếng, trong thanh âm tràn đầy ủy khuất.
Nó thật sự rất khổ a, bị nhân loại hãm hại hôn mê mấy vạn năm, thật vất vả tỉnh lại, có thể phát tiết một chút, kết quả lại gặp được một nhân loại còn cường đại hơn hắn.
Hắc long cảm thấy, toàn bộ đại lục đều đối với nó tràn ngập ác ý……
Cố Khinh Thước dẫm lên đầu hắc long dùng sức một chút, trong miệng phun ra lời đạm bạc.
“Như thế nào? Còn muốn đánh?”
Hắc long vội vàng lắc đầu, không đánh, không bao giờ muốn đánh!
Cố Khinh Thước vừa lòng gật đầu, xem ra nó còn biết thức thời.
“Muốn ta buông tha ngươi cũng có thể, làm người hầu của ta.” Đương nhiên Cố Khinh Thước sẽ không dễ dàng buông tha hắc long, vẫn nên đặt ở bên người làm người hầu cho thỏa đáng.
Hắc long nghe đến đó, cực kỳ phẫn nộ rồi.
Long tộc luôn luôn kiêu ngạo, sao có thể làm người hầu cho nhân loại!
Hắc long nổi giận gầm lên một tiếng, toàn bộ thân thể bắt đầu kịch liệt lắc lư.
Cố Khinh Thước cười lạnh một tiếng, móng tay nhẹ nhàng rạch một đường lên phần lưng hắc long, tức khắc máu tươi chảy ròng.
Hắc long ăn đau, càng thêm kịch liệt đong đưa thân thể, bởi vì phẫn hận, càng bởi vì bị Cố Khinh Thước vũ nhục, nó dùng hết sức lực thoát khỏi khống chế của Cố Khinh Thước.
Trên mặt Cố Khinh Thước cười lạnh, nếu không thể thu cho mình dùng, như vậy chỉ có thể hủy diệt!
Theo sau, Cố Khinh Thước bắt đại chiến đấu với hắc long.
Mạc Vân Quả cảm giác được lực lượng của hắn càng ngày càng cường đại, còn lực lượng của cô lại dần dần xói mòn.
Loại cảm giác này tựa như……
Cô triệt triệt để để dung nhập vào trong cơ thể Cố Khinh Thước!
Rất nhanh hắc long bị hắn đánh quỳ rạp trên mặt đất, nhưng lúc này hắc long lại không xin tha, nó chỉ nhìn Cố Khinh Thước, kiêu ngạo cười.
“Ha ha! Nhân loại! Ha ha ha ha! Ngươi thật sự cho rằng ngươi đánh bại ta sao? Ngươi cảm thụ một chút thân thể của ngươi một chút đi? Ha ha ha!”
Cố Khinh Thước cả kinh, không rõ nó có ý tứ gì, mà trong thời gian Cố Khinh Thước suy nghĩ, hắc long tự bạo!
Năng lượng thật lớn xong về phía hắn, lại có một lớp màng trong suốt cản lại.
Cố Khinh Thước nhìn huyết nhục đầy trời, trong lòng lại dâng lên một loại cảm giác không ổn.
Hắn tinh tế cảm giác thân thể một chút, chỉ là cảm thấy giữa tiểu Quả Quả cùng hắn lại không có bất luận khoảng cách gì, loại cảm giác này thật giống như là……
Hắn cùng tiểu Quả Quả triệt triệt để để dung hợp cùng nhau, không có cách nào tách ra!
Trong lòng Cố Khinh Thước giật mình, muốn giải trừ trạng thái hợp thể cùng Mạc Vân Quả, nhưng hắn lại phát hiện, giải trừ không được……
Cùng lúc đó, trong đầu Cố Khinh Thước trào ra rất nhiều ký ức, đó là ký ý thuộc về Bạch Hổ nhất tộc truyền thừa.
Giờ khắc này, Cố Khinh Thước bản mạng thú của mình triệt triệt để để dung hợp ở cùng nhau, không thể chia lìa.
Mà lúc này Mạc Vân Quả cũng nhận được Đoàn Tử nhắc nhở nhiệm vụ thành công, sau khi truyền lại kí ức cho Cố Khinh Thước, Mạc Vân Quả liền đã thoát ly vị diện.
Khoảng đất trống trãi, chỉ còn máu thịt vương vãi đầy đất cùng một người đàn ông đang ôm đầu mình.
Từ trong miệng người đàn ông truyền ra âm thanh áp lực, không biết.là khóc hay cười…..
- ------