Edit: Linhlady
- -------------------------
“Chủ nhân, tông chủ Luyện Khí tông cầu kiến.” Giọng nói thật cẩn thận vang lên bên tai ta, ta nghe thấy mình lạnh lùng trả lời: “Không gặp.”
Người nọ lên tiếng “Dạ”, liền rời đi.
Ta ngồi bên trong đại điện kim bích huy hoàng, ánh mắt lạnh lẽo.
Hiện giờ, đã trôi qua năm.
Từ khi cùng tiểu Quả Quả hợp thành nhất thể, lúc sau, đã trôi qua năm.
Từ ngày đó, ta liền ra rừng rậm Mãng Hoang, bắt đầu mở rộng thế lực của mình.
Một trăm năm sau, ta lại lần nữa tiến vào rừng rậm Mãng Hoang, sau đó tại trung tâm xây một tòa đại điện, đại điện kim bích huy hoàng.
Ta gọi đại điện này là “Luyến Quả điện”, đem thế lực của ta đổi tên tháng “Luyến Quả tông.”
Thế nhân đều nói, tông chủ Luyến Quả tông tông chủ là một người đàn ông lãnh khốc vô tình, thật giống như một con rối, sẽ không cười, sẽ không khóc.
Thật ra ta rất muốn nói, người không có trái tim làm sao có thể khóc, có thể cười đây?
Ta đã là người đàn ông cường hãn nhất đại lục này, thế nhưng ta lại mất đi tiểu Quả Quả ta cảm thấy tồn tại không có ý nghĩa gì.
Ta nghĩ tới cái chết, nhưng chỉ cần nghic đến tiểu Quả Quả cùng ta là nhất thể, ta liền luyến tiếc, thật luyến tiếc.
Luyến tiếc làm tiểu Quả Quả đau, luyến tiếc làm tiểu Quả Quả biến mất trên thế giới này, luyến tiếc tiểu Quả Quả một chút, sợ rằng tiểu Quả Quả có một chút không vui.
Cho nên ta tồn tại, vẫn luôn tồn tại, hơn nữa sẽ nỗ lực tồn tại.
Đã từng có một người nói cho ta rằng khi thực lực cường đại rồi, như vậy trên đời này không có đồ vật nào hắn không chiếm được.
Cho nên ta khát vọng cường đại, ta khát vọng cho tiểu Quả Quả đồ tốt nhất.
Hiện tại ta lại biết, một mình cường đại không có ý nghĩa.
Cho đến một ngày, người ngươi quan tâm vì sự cường đại của ngươi mà không còn, ngươi sẽ thấy cường đại cũng không có ý nghĩa.
Có người hỏi ta, tiểu Quả Quả không phải hợp nhất thể cùng thân thể ta sao? Vì sao sẽ cảm thấy ta mất đi cô ấy?
Vấn đề này ta không cách nào trả lời, bởi vì ta thật sự không cảm giác được cô ấy tồn tại.
Ta nhắm mắt lại, trong tay cầm một khối tinh nguyên, đó là đồ vật tiểu Quả Quả thích nhất.
“Đinh! Hệ thống phát sóng trực tiếp trói định với khán giả, đang kiểm tra đo lường hoàn cảnh trước mặt, kiểm tra đo lường thành công, trói định thành công!”
“Đinh! Xin hỏi ký chủ có mở ra phòng lần đầu tiên phát sóng trực tiếp không?”
N
ghe thấy âm thanh kỳ quái, ta bỗng nhiên mở to mắt, là ai!
“Đinh! Ký chủ cam chịu lựa chọn mở ra, đang ở mở ra……”
“Đinh! Xin ký chủ lựa chọn phòng phát sóng trực tiếp……”
“Đinh! Ký chủ cam chịu lựa chọn phòng phát sóng trực tiếp , đang tiến vào phòng phát sóng trực tiếp, tiến vào thành công!”
Đột nhiên xuất hiện ở ta trước mắt là đồ vật kì quái cùng thảnh ảnh, bên trong có rất nhiều người đang nói nói không ngừng.
Kỳ quái chính là, ta lại có thể xem hiểu.
Đương nhiên, cái này không phải trọng điểm, trọng điểm là……
Ta thế mà thấy được ta tiểu Quả Quả!
Ta cảm giác được máu cả người mình đều chảy ngược, theo sau sôi trào, trái tim vốn dĩ tĩnh mịch lập tức trở nên sinh động.
Tiểu Quả Quả của ta……
Ta bắt đầu quen thuộc với cái gọi là hệ thống khán giả xem phát sóng trực tiếp, ta đã biết tiểu Quả Quả nguyên lai là chủ kênh, phụ trách đến các thế giới hoàn thành nhiệm vụ tiến hành phát sóng trực tiếp.
Giờ khắc này, ta cười.
Thì ra ta cũng là một người bị phát sóng trực tiếp……
“Ha hả……”
Tiểu Quả Quả, ta…… Nên bắt ngươi làm sao cho tốt bây giờ đây?
Nột ~ nếu trêu chọc ta, vậy bắt ngươi cả đời này bồi bên cạnh có được không?
Ta a ~ thật chờ mong ngày chúng ta lại lần nữa gặp mặt……
Bao nhiêu năm sau:
Tân lịch năm mười hai, tông chủ Luyến Quả tông Cố Khinh Thước thành công phi thăng, mở ra đại lục tân văn chương. ——《 Thiên Khải đại lục lịch sử lục 》
- -----
Edit: Bạo chương ~ bạo chương ~ Thành công full TG này. (^▽^)