Edit: Linhlady
Sau khi đánh nhau mấy hiệp, thân thể hai người hoặc ít hoặc nhiều cũng có dấu hiệu xuống sức, chỉ từ tiếng thở dốc mọi người đều có thể nhận ra được.
Tiếng hít thở của Mạc Vân Quả so với bình thường cũng nặng hơn vài phần, còn Tập Bạo lại giống như cố ý thở hỗn hển hơn, mỗi một hô hấp đều mang theo hơi thở bạo ngược dày đặc.
Trên mặt Tập Bạo trước sau đều treo nụ cười, đúng vậy, hắn ta ưng phấn như thế, vui vẻ như thế.
Hắn ta tung hoành này đấu trường ngầm nhiều năm, từ năm mười lăm tuổi đến bây giờ đã 25 tuổi, trong mười năm này, hắn ta dường như đã trở thành ông vua không ngai của đấu trường này.
Đã lâu hắn ta không được đánh một trận thống khoái như vậy rồi.
Huống chi, người trước mắt khiến hắn có thể thống khoái như thế lại là xon gái nuôi của Lãnh Ngạo, là tiểu công chúa mảnh mai kia.
A, cảnh tượng này nhìn qua tốt đẹp đến cỡ nào!
Rốt cuộc lý do gì khiến một cô gái mảnh mai trở nên cường hãn như thế? Hắn ta thật là tò mò!
Tập Bạo cùng Mạc Vân Quả lại chính diện giao phong một lần nữa, khi nắm đấm hai người chậm vào nhau, tạo ra một âm thanh thật lớn.
Mọi người hưng phấn thét chói tai, tương phản của Mạc Vân Quả mang lại cho bọn họ kinh hỉ thật lớn.
Lúc ban đầu, bọn họ cũng không nghĩ tới trận thi đấu này Mạc Vân Quả sẽ thắng, bọn họ chỉ cho rằng thú vui tà ác của Tập Bạo lại phát tác, hắn chỉ muốn “Tra tấn” cô gái nhỏ này một chút thôi.
Trên thế giới này, chuyện tuyệt vọng nhất đó là ngươi nghĩ rằng ngươi có thể thắng được ai đó, cuối cùng lại bị người kia dồn vào đường cùng mạt sát.
Chuyện như vậy, ngẫm lại đều làm cho bọn họ huyết mạch sôi trào.
Nhưng Bạch Ngọc lại không nghĩ như vậy, anh gần như không chút do dự cho rằng Mạc Vân Quả sẽ thắng.
Anh rõ ràng thực lực của Tập Bạo, cũng hiểu tính cách của hắn ta, với tình huống này, rõ ràng Tập Bạo đáng ngang tay, nhưng tình huống cứ tiếp diễn như vậy, Mạc Vân Quả vẫn như cũ có thể cùng hắn ta bất phân thắng bại, không hổ là người anh coi trọng.
Trong lòng Bạch Ngọc với Mạc Vân Quả càng thêm vui mừng, anh chinh phục quá rất nhiều mỹ nhân, thanh thuần, yêu dã, sao lãng, thục nữ.
Nhưng tiểu nhân nhi thuần tịnh lạnh lẽo lại có khả năng bạo lực như vậy, anh còn chưa chinh phục qua đâu.
Anh đã có chút chờ không kịp muốn chinh phục cô, muốn nhìn thấy dáng vẻ trằn trọc của cô dưới thân anh……
Khóe miệng Bạch Ngọc cười càng thêm tà ác, thật giống như một con ác ma, muốn hấp dẫn mọi người tiến vào thế giới của anh.
Mà lúc này ở trên đài, Mạc Vân Quả tính toán thể lực của Tập Bạo, đánh giá còn dư lại 10%.
Chờ đến khi còn dư lại 5%, cô có thể ném vỏ chuối, lúc này lực chú ý của hắn ta hẳn là sẽ không quá mức tập trung với mặt đất, cô chỉ cần đem lực chú ý của hắn lên phía trên, sau đó ném xuống vỏ chuối là được.
Chỉ còn lại có 5% thể lực Tập Bạo hẳn là không thể phản ứng nhanh như vậy được, cho dù thần kinh có thể phản ứng, thì thân thể chưa chắc đã theo kịp.
Suy tính xong xuôi Mạc Vân Quả tiếp tục là tiêu hao thể lực của Tập Bạo.
Lại tiếp vài chiêu, Mạc Vân Quả biết thời cơ chín mùi của mình đã tới……
Mạc Vân Quả lui về phía sau vài bước, sau đó tay phải nắm nắm tay, thẳng tắp hướng hướng về phía mặt Tập Bạo kà cung quyền.
Tuy rằng Tập Bạo không rõ vì sao Mạc Vân Quả sẽ đột nhiên tập kích mặt hắn ta, việc duy nhất hắn ta có thể làm là tránh né.
Cũng chính ở ngay lúc này, Mạc Vân Quả từ trong không gian hệ thống lấy ra vỏ chuối đã sớm chuẩn bị tốt, nhờ thân thể che dấu, nhanh chóng đem vỏ chuối ném về phía sau Tập Bạo.
Tập Bạo làm sao có thể nghĩ ra, hắn ta trực tiếp vững chắc dẫm lên vỏ chuối, sau đó cả người liền nằm ngửa xuống……