Edit: Linhlady
“Lãnh Ngạo đâu?” Phong Kỳ không nắm rõ biến hóa của Mạc Vân Quả ngay từ đầu, không nói rõ ràng ra, mà nói từ vấn đề nhẹ nhàng trước, muốn nhìn xem có chuyện gì kích thích đến cô, khiến cô biến thành dáng vẻ này.
Mạc Vân Quả nghe được văn vẻ của Phong Kỳ, nghiêng đầu nói: “Hẳn là ở nhà.”
Cô nghĩ nghĩ, cảm thấy có chỗ không đúng, sửa miệng nói: “Hẳn là ở công ty.”
Phong Kỳ xoa bụng, mày nhíu lại, đây là trốn tránh vấn đề?
Y rõ ràng không hỏi hiện tại hắn đang ở đâu, mà y muốn biết hiện tại hắn ra sao.
Bằng vào trình độ thông minh của tiểu khả ái, không có đạo lý cô nghe không hiểu ý của y.
Phong Kỳ chưa từng nghĩ đến, hiện tại Mạc Vân Quả thật đúng là nghe không hiểu hàm ý trong nội dung y nói, cô chỉ cho rằng y đang hỏi cô hiện tại Lãnh Ngạo ở nơi nào.
Phong Kỳ mím môi, lại thử tính hỏi: “Em cũng anh ta gần đây có khỏe không?”
Mạc Vân Quả gật gật đầu trả lời nói: “Rất tốt.”
Chính xác là rất khỏe, có thể ăn có thể nhảy, không phải là rất tốt sao?
Nhưng mà Mạc Vân Quả dùng một khuôn mặt lạnh nhjt nói những lời này, ở trong mắt Phong Kỳ, một chút đáng tin cũng không có.
Phải biết rằng trức kia khi tiểu khả ái nhắc tới Lãnh Ngạo, tình yêu trong đôi mắt kia như muốn tràn ra ngoài, càng đừng nói tươi cười trên mặt, quả thật cay mắt y.
Mà hiện tại Mạc Vân Quả, trong mắt không có bất kỳ tình yêu gì, trên mặt cũng không có ý cười, làm sao có thể xem là tốt đây.
Lúc này Phong Kỳ đã xác định Mạc Vân Quả cùng Lãnh Ngạo nhất định đã xảy ra chuyện gì đó, cái này làm cho y có chút vui vẻ hơn.
Chỉ cần hai người nháo ra mâu thuẫn, như vậy y có thể thừa cơ mà vào không phải sao?
Y thích nhất làm chuyện như vậy, ngẫm lại đều làm y hưng phấn.
Phong Kỳ khóe miệng ngậm một mạt cười, tự cho là dáng vẻ của anh trai ôn nhu.
Tay của y vẫn xoa nhẹ trên bụng, ngẫu nhiên cơ bắp trên mặt co rút một chút, quả nhiên bị đau.
“Hai người ở bên nhau hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ có một ít mâu thuẫn, cho nhau một ít thời gian, để lại một ít không gian để suy nghĩ, đến lúc đó tất cả đều sẽ giải quyết dễ dàng.”
Mặt ngoài Phong Kỳ rải canh gà, một bộ vì tốt cho Mạc Vân Quả.
Nhưng trên thực tế, trong lòng y lại nghĩ Mạc Vân Quả tách khỏi Lãnh Ngạo một thời gian, như vậy trong khoảng thời gian này y liền có thể cùng Mạc Vân Quả bồi dưỡng cảm tình một phen, đến lúc đó còn sợ Mạc Vân Quả sẽ không yêu mình sao?
Phong Kỳ đánh một cái bàn tính tốt, không nghĩ tới giờ phút này người y đối mặt, là một người căn bản không hiểu yêu là gì.
Mạc Vân Quả nghe xong Phong Kỳ nói, theo bản năng nhìn thoáng qua phòng phát sóng trực tiếp.
“Oa! Các bạn nhỏ các bạn nhỏ! Mau ra đây uống canh gà nè!”
“Oa! Cho chúng ta một chén canh gà đi!”
“Cách ~ no rồi ~”
“Oa! Đã nhiều năm rồi ta không uống loại canh gà này, ai, hiện tại người ta đều thích phát một ít canh gà độc.”
“Ha ha! Bổn lâu tỏ vẻ canh gà độc cũng uống rất ngon 233333333333”
“╮(╯▽╰)╭ không thích uống loại canh gà này đi ngang qua……”
Kết hợp các loại bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp cùng lời Phong Kỳ nói Mạc Vân Quả lại biết thêm đến một cái từ ngữ mới —— canh gà.
Cái gọi là canh gà đại khái đó là lời Phong Kỳ nói nhìn qua cực kỳ có đạo lý, trên thực tế lỗ hổng logic nhiều không kể xiết?
Mạc Vân Quả vừa lòng gật đầu, cô lại học được từ mới rồi.
Đối với canh gà như vậy, Mạc Vân Quả tỏ vẻ, thật sự vẫn nên “Uống ít” thì tốt hơn.
Vì thế, Mạc Vân Quả lắc lắc đầu nói: “Tôi không uống canh gà.”
Lúc này Phong Kỳ đang chuẩn bị múc canh gà cho Mạc Vân Quả:……
------------
Edit: Mới edit tới chương 666 không biết tới bao giờ mới đến chương 777, 888 đây ┐(´∇`)┌