Edit: Linhlady
Trong không gian u ám, có một đứa bé mũm mĩm bay múa trong không trung.
Phía trước của đứa bé có một cô gái đang ngồi.
Cô gục đầu xuống chân, ngăn cản Đoàn Tử quan sát mình.
Trong tàn bộ không gian u ám này, chỉ có mình cô cùng Đoàn Tử, nhìn cô đơn tình liêu đến thế.
Đoàn Tử nhìn Mạc Vân Quả, từ từ bay đến đầu vai cô.
“Ký chủ……” Đoàn Tử do do dự dự mở miệng.
Mạc Vân Quả “Ừ” một tiếng, sau đó vươn tay, đem Đoàn Tử đặt ở trong tay, sau đó ngẩng đầu lên nhìn Đoàn Tử.
“Đoàn Tử, nếu ta lên đủ cấp bậc, nhue vậy có thể khôi phục lại ký ức sao?” Mạc Vân Quả hỏi như vậy.
Đoàn Tử dừng một chút, sau đó mới nói nói: “Theo như lý luận mà nói, có thể.”
“Ừ.” Mạc Vân Quả lại nhẹ giọng lên tiếng.
“Đoàn Tử, hiện tại phòng phát sóng trực tiếp của ta đến cấp bao nhiêu rồi?” Mạc Vân Quả lại hỏi.
“Cấp tám.” Đoàn Tử nghĩ nghĩ tiếp tục nói, “Ký chủ nhiệm vụ hoàn thành thật xuất sắc, hơn nữa những người khác đánh thưởng gộp lại cũng có thế lên cấp bảy, sau đó bởi vì phòng phát sóng trực tiếp của ký chủ xuất hiện thần hào đầu tiên, hệ thống trực tiếp thưởng cho ký chủ tăng lên một bậc.”
“Ừ, còn bao lâu nữa mới lên được cấp chín?” Mạc Vân Quả lại hỏi.
“Ký chủ hoàn thành nhiệm vụ của thế giới tiếp theo thì có thể lên cấp chín.” Đoàn Tử còn nói thêm.
“Đoàn Tử, ngươi biết thần hào kia là ai sao?” Mạc Vân Quả chọc chọc bụng nhỏ của Đoàn Tử hỏi.
Đoàn Tử cũng thuận thế chọc bụng nhỉ của chính mình lúc này mới nói: “Ký chủ, hệ thống không có cách nào biết.”
“À.” Mạc Vân Quả ánh mắt ảm đạm hơn một phần, “Không biết vì sao, ta luôn cảm thấy ta biết cái người tên kẻ thần bí kia.”
“Ký chủ hiện tại cấp bậc còn quá thấp, ta tin tưởng chỉ cần ký chủ có thể lên một cấp bậc nào đó, nhất định sẽ biết kẻ thần bí là ai!” Đoàn Tử cổ vũ Mạc Vân Quả.
Mạc Vân Quả gật gật đầu, không tiếp tục nói gì thêm.
“Ký chủ, ngươi muốn nghỉ ngơi một chút không hay tiếp tục vào thế giới tiếp theo? Thế giới trung đẳng đã sửa xong, chúng ta có thể tiến vào bên trong.” Đoàn Tử nói.
“Không cần nghỉ ngơi, ta cảm giác rất tốt, đi vào thế giới đó đi.” Mạc Vân Quả nhàn nhạt nói.
Đoàn Tử đương nhiên sẽ thuận theo ý muốn của ký chủ nhà mình, chuẩn bị mở truyền tống.
Thành phố B trung tâm hành chính Hoa Quốc, cho tới nay đều phồn vinh hưng thịnh.
Nhưng trước đó ba tháng, án mạng liên hoàn xảy ra, phá vỡ cuộc sống yên bình ở đây.
Ngay từ đầu mọi người chỉ nghĩ đây là vụ án mạng bình thường, cảnh sát điều tra bắt kẻ phạm tội kết án là xong.
Nhưng mà, khi án mạng thứ hai xảy ra, mọi người đột nhiên ý thức được có gì đó không đúng.
Án thứ ba, thứ tư, thứ năm……
Phủ pháp không khác biệt, hiện trường thảm khốc, còn bị báo trước tử vong, tất cả mọi chuyện giống như có bàn tay phía sau thao túng.
Mà bọn họ, chỉ là con cờ chờ người mia hạ xuống, không có cách nào chạy thoát, không thể phản kháng.
Vì thế, phía trên còn cố ý thành lập tiểu đội đặc biệt, mỗi một thành viên trong tổ đội đều không đơn giản, mỗi người bọn họ đều mang kỹ năng hơn người, hơn nữa còn ở trước mặt truyền thông hứa hẹn, sẽ nhanh chóng phá được án này.
Nhưng mà đã ba tháng trôi qua, mười ba án mạng xảy ra, tiểu đội này vẫn chưa có thu hoạch gì.
Mà ngay lúc này, án mạng thứ mười bốn xảy ra……
Khi Mạc Vân Quả mở to mắt thấy trên đất toàn là máu, máu đó theo hoa văn trên mặt đất chảy về phía cô, dính ướt lòng bàn chân cô, tất cả mọi thứ, nhìn qua ghê người đến thế.