Edit: Linhlady
Long Uy hợp tác cùng Mạc Vân Quả, bởi vậy yêu cầu xem tất cả tư liệu của mười mấy vụ án trước đụic đồng ý.
Mạc Vân Quả lật xem tư liệu nhanh chóng, ước chừng một giờ sau, tàn bọ tư liệu về nạn nhân cô có thể nắm rõ sơ lược.
Với tư liệu đám người Long Uy điều tra, cuộc đời của mười mấy người này gầy như không có gì liên quan đến nhau.
Long Uy định nghĩa liên hoàn án nâyf: Tội phạm bạo lực không định hình.
Nói cách khác, hung thủ là tùy ý tìm mục tiêu tiến hành kế hoạch giết người, mà thủ pháp giết người tàn bạo là vì muốn thõa mãn tâm lý biến thái nào đó của hung thủ.
Hướng điều tra của đám người Long Uy rất hợp lý, nhưng Mạc Vân Quả luôn cảm thấy có chỗ mình đã coi nhẹ.
Bên kia, Phí Khiêm phụ trách sửa lại tư liệu đi đến bên người Mạc Vân Quả nói: “Có phát hiện ra cái gì sao?”
Mạc Vân Quả lắc đầu đem tư liệu trong tay bỏ xuống nói: “Không có.”
Phó Khiêm thở dài một hơi, có chút thất vọng nói: “Tôi cũng đọc tư liệu này không ít lần, còn dùng máy tính phân tích số liệu, nhưng cũng không phát hiện ra gì.”
Mạc Vân Quả chớp chớp mắt, số liệu phân tích?
Có lẽ, cô cũng có thể thử một lần.
Mạc Vân Quả mở ra máy tính, sau đó nhìn Phó Khiêm nói: “Anh đưa hồ sơ điện tử của bọn họ chia ra một phần đưa cho tôi.”
Phó Khiêm sửng sốt, có chút không rõ Mạc Vân Quả muốn làm cái gì, nhưng trong lòng anh lại có một ý tưởng, vạn nhất Mạc Vân Quả có thể phát hiện ra cái gì thù sao?
Phó Khiêm nhanh chóng đem tư liêu chia cho Mạc Vân Quả một phần, cùng lúc đó, Mạc Vân Quả đã từ trong không gian hệ thống lấy ra một phần mềm.
Lại nói tiếp cái phần mềm này vẫn là do đám người trong phòng phát sóng trực tiếp đánh thưởng cho cô, nói là có thể phân tích cuộc đời của một người với người khác có gì giao thoa không.
Mạc Vân Quả nói công năng phần mềm nói qua công dụng cho Phó Khiêm, sau đó bắt đầu phân tích.
Mạc Vân Quả trang bị phần mềm tốt, sau đó ngoại trừ tư liệu về thai phụ ra, rất cả đều được chuyển vào, sau đó chờ phần mềm phân tích.
Tốc độ vận hành của phần mềm rất nhanh, vài phút sau, toàn bộ sự giao thoa của mười mấy người hiện lên trên biểu đồ.
Mà đúng là cái đường gãy đồ này, làm Mạc Vân Quả cùng Phó Khiêm đều kinh ngạc.
Phó Khiêm vội vàng gọi vài người khác tới, để cho bọn họ lại đây xem.
Chỉ thấy trên đường gãy đồ hai đầu hai đuôi phân rất rộng, cái này chứng minh mấy người này từ khi sinh ra đến khi chết đi không có gì liên hệ.
Mười mấy đường gãy này tách ra rất nhiều, cũng có hai cái đường gãy đồ tương giao nhau, này chứng tỏ hai người kia đã từng tiếp xúc với nhau.
Cái không khiến mọi người kinh ngạc, khiến mọi người kinh ngạc đó là, vị trí trung gian sắp tiếp cận, mười mấy điều tuyến tương giao ở bên nhau, hội tụ thành một điểm, sau đó này đó tuyến lại nhanh chóng tách ra, không giao thoa.
Lúc trước Phó Khiêm cũng đã nói tác dụng của phần mềm cho bọn họ.
Long Uy lúc này cũng không rảnh lo phần mềm từ đâu tới, hắn vội vàng hỏi Mạc Vân Quả: “Có thể tra ra điểm giao thoa này là khoảng thời gian nào, ở nơi nào không?”
Mạc Vân Quả gật đầu, con chuột di động ở phía trên màn hình, sau đó ấn một cái.
Cửa sổ hiện ra một tệp hồ sơ, phía trên viết nội dung về điểm giao thoa.
Nội dung cũng không nhiều, chỉ có con số ít ỏi, nhưng lại cho cái án vẫn mãi chưa có điểm đột phá một cơ hội lớn.
Chỉ thấy phía trên viết: ngày 21 tháng 9 năm 2002, trấn nhỏ Lâm Sương vào tết trung thu.
Mà hiện giờ, là ngày 26 tháng 9 năm 2017, cách trung thu, còn có bảy ngày……