Phế Vật Cuồng Thê: Cực Phẩm Thất Tiểu Thư

chương 218: chương 218: tính toán, người dương gia đến

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

CHƯƠNG : TÍNH TOÁN, NGƯỜI DƯƠNG GIA ĐẾN

Editor: Luna Huang

Hoa Dương cùng Thủy Duyệt Nhi bay ra hơn mười thước xa, hung hăng đập lên cây mạnh bắn ra rơi xuống mặt đất, phun ra một ngụm máu tươi, suýt nữa ngất đi.

Trong túi càn khôn tổ tiên mắng: “Xú nha đầu, hạ thủ thật đúng là ngoan.” Như thế thoáng cái ngũ tạng lục phủ của hai người kia đều bị thương, cho dù Thủy Duyệt Nhi là linh sư thủy hệ, một chốc cũng trị hết không được.

Tấm tắc… Thật đáng thương, đây là hạ tràng của người không có mắt a!

Cố Khuynh Thành hừ lạnh một tiếng, dò hỏi: “Tổ tiên, ngươi không phải mới vừa nói ta đã lên cấp sao? Nhưng vì sao ta nhìn không ra thực lực của chính mình?”

“Đần! Ta nói là thực lực bản thân ngươi lên cấp nhưng còn không có tiếp thụ qua tẩy lễ của quy tắc thiên địa, vẫn chưa hoàn thành toàn bộ tấn cấp, hiểu không?” Tổ tiên liếc mắt, giải thích.

Một ngụm lời của tổ tiên, Cố Khuynh Thành là một nha đầu đần, hình như Cố Khuynh Thành thực sự đần đến cực điểm.

Cố Khuynh Thành không có trả lời, chỉ là ngửa mặt lên trời nhìn, bởi vì một người luôn nói móc mình như thế, Cố Khuynh Thành căn bản không trông cậy vào hắn nói ra cái gì dễ nghe, thấy Cố Khuynh Thành không hé răng, tổ tiên cười trộm, nhưng cũng biết chuyển biến tốt thu liễm chút không hề làm khó Cố Khuynh Thành.

“Tiểu, tiểu tiện nhân…”

Thủy Duyệt Nhi quỳ rạp trên mặt đất, vẻ mặt bùn đất, chật vật đến cực điểm, thống khổ trên thân thể để Thủy Duyệt Nhi càng thêm căm hận Cố Khuynh Thành, thể chất của Hoa Dương tốt hơn nàng miễn cưỡng đứng lên, đi tới bên người Thủy Duyệt Nhi đỡ nàng lên.

Dưới sự trợ giúp của Hoa Dương, Thủy Duyệt Nhi lảo đảo đứng lên, há miệng chính là nhục mạ Cố Khuynh Thành.

Cố Khuynh Thành lạnh lùng quét hai người một mắt, châm chọc câu môi, “Nếu như ngươi còn muốn đến nữa cứ tiếp tục mắng chửi đi, phản chính ta không ngại trực tiếp tiễn các ngươi đến tây thiên.”

“Cô nương, chúng ta dầu gì cũng là người của Hoa gia Noãn thành, ngươi thế nào…” Không biết tốt xấu như vậy?

Hoa Dương đỡ Thủy Duyệt Nhi bị Cố Khuynh Thành đánh thành như vậy, tính tình của Hoa Dương cũng nóng lên, nhất là nghe được Cố Khuynh Thành nói ra mấy từ như vậy càng nổi trận lôi đình, Hoa Dương người này nhìn qua đạo mạo dạt dào kì thực không phải.

Trong mắt hắn bất luận kẻ nào cùng chuyện gì cũng không thể ngăn cản trở thành gia chủ Hoa gia nhiệm kỳ tới, vì cái này hắn thậm chí không tiếc ám hại Hoa Huyên, chỉ là Hoa Huyên may mắn chạy trốn mà thôi sau lại có Hoa Huyên là thân nữ nhi, lúc này Hoa Dương mới buông tha Hoa Huyên, dưới sự an bài của phụ thân đến học viện Thanh Minh tìm kiếm Hoa Huyên.

Đối với Hoa Huyên, Hoa gia chủ chưa từng có nhiều tính toán dù sao cũng là hài tử của bản thân, huống chi Hoa Huyên làm như vậy đều là Hoa phu nhân bày ra, nên Hoa gia chủ đối với Hoa Huyên chỉ có nợ, không có trách. Lúc trước Hoa gia chủ biết được Hoa Huyên cùng Minh Trường Phong bị tập kích đã từng tự mình đến Cố gia tìm kiếm Hoa Huyên, muốn đón Hoa Huyên về chữa thương, nhưng Hoa Huyên cùng Minh Trường Phong cũng không ở Cố gia.

Vọng Thư Uyển

Trở lại Noãn thành, kinh qua mấy phen nghe ngóng Hoa gia chủ biết được Hoa Huyên cùng Minh Trường Phong hai người ở học viện Thanh Minh lập tức phái Hoa Dương đến đây.

Kỳ thực, tới một mức độ nào đó Hoa Dương là đại biểu Hoa gia chủ mà đến, bởi vì hắn bây giờ là trưởng tử, thực lực coi như là tồn tại bạt tiêm trong thế hệ trẻ tử đệ. Hoa gia chủ nghĩ để hắn tới tìm Hoa Huyên càng hợp, nhưng không biết Hoa Dương cùng Thủy Duyệt Nhi đã sớm có dị tâm muốn loại bỏ Hoa Huyên.

“Ha hả, không ai nói cho các ngươi biết, Hoa gia Noãn thành có thù với ta sao?” Đuôi lông mày của Cố Khuynh Thành nhẹ nhàng thiêu thiêu, khoanh tay, một thân hàn ý se lạnh, lúc nói chuyện với Hoa Dương, Cố Khuynh Thành còn đang quan sát tình huống của Đản Đản.

Lúc này, quang mang trên người Đản Đản càng cường thịnh, không biết quá trình nở sẽ còn kéo dài bao lâu, Cố Khuynh Thành nhíu mày có lòng muốn đánh đuổi Hoa Dương cùng Thủy Duyệt Nhi.

Hoa Dương nghẹn, không nghĩ tới Cố Khuynh Thành cư nhiên nói trắng ra như vậy, không sợ thế lực của Hoa gia chút nào, lẽ nào nàng thật cùng Hoa gia có cừu oán.

Hoa Dương âm thầm suy nghĩ, nét mặt vẫn là kiên cường nói: “Ý tứ của cô nương là nhất định phải làm địch với Hoa gia ta?”

Hoa Dương nói cũng phải có kỹ xảo hắn chỉ hy vọng nể mặt mũi của Hoa gia Cố Khuynh Thành không làm khó bọn hắn. Lại không biết, Cố Khuynh Thành người này mềm cứng không ăn.

“Hoa gia Các ngươi còn không xung làm địch với ta.” Cố Khuynh Thành chưa từng có để Hoa gia vào mắt, một thế gia của Noãn thành nhiều nhất là tương đồng với thế gia đê đẳng trong tứ đại quốc thôi, đệ nhất đại thế gia Cố gia nàng phân liền giết Hoa gia trong nháy mắt.

Nên, uy hiếp của Hoa Dương đối với Cố Khuynh Thành mà nói căn bản không có tác dụng, ngược lại sẽ để Cố Khuynh Thành càng chán ghét hơn, nam nhân như hắn không biết đảm đương gặp chuyện chỉ sẽ lấy gia tộc của chính mình ra. Lấy thái độ cùng thực lực xử lý như vậy của Hoa Dương muốn làm gia chủ Hoa gia, đối với Hoa gia mà nói đơn giản là một hồi tai ương ngập đầu.

Hoa Dương không biết suy nghĩ trong lòng Cố Khuynh Thành vẻ mặt không cam lòng nhìn về phía Cố Khuynh Thành, “Đối nghịch với Hoa gia ta, ngươi đây rõ ràng là đang tìm chết.”

Một câu nói, trực tiếp xé rách tất cả ngụy trang. Cái này, tất cả lúc trước của Hoa Dương đều là dối trá, hiện tại tự đánh mặt của mình. Hoa Dương xem ra Cố Khuynh Thành bất quá là một tiện nữ quê mùa, bằng không như thế nào sẽ một mình xuất hiện ở nơi này?

Phải biết rằng, trừ phi như bọn họ loại người hành sự bí mật này phàm là người của đại thế gia xuất môn, cũng sẽ mang theo không ít hộ vệ. Cố Khuynh Thành một người dẫn theo mấy con sủng vật, dám đến Vãng Sinh Sơn Mạch, rất rõ ràng mạo thất quỷ cũng không biết chết sống, so sánh với Hoa gia cùng hắn căn bản là một đất một trời!

Khụ khụ… Không sai, tiểu thú nghĩ thái hóa trong mắt của Hoa Dương chính là mấy con sủng vật nhà bình thường nuôi dưỡng mà thôi, nói không chừng ngay cả mấy con sủng vật này còn là Cố Khuynh Thành trộm được từ đâu.

Hoa Dương vẻ mặt hèn mọnm Cố Khuynh Thành căn bản không để hắn vào trong mắt, đuôi lông mày nhướng một cái, giọng mỉa mai nói: “Phải không? Muốn nhìn rốt cuộc là ai muốn chết.”

Hoa Dương muốn đánh nhau thực lực của nàng vừa tinh tiến, đang cần một cơ hội luyện tập,nếu Hoa Dương làm bao cát nàng cũng sẽ không chú ý hắn lớn lên thế nào, bất đắt dĩ lấy ra luyện tập thôi.

“Ngươi, ngươi thực sự chán sống!” Hoa Dương đỡ Thủy Duyệt Nhi, hai người khó có được cùng chung mối thù, nhất trí đối ngoại đáy mắt lại để lộ ra chút sợ hãi.

Kỳ thực, bọn họ hiện tại không muốn động thủ với Cố Khuynh Thành, bởi vì bọn họ biết cho dù là bọn họ ở thời điểm cực thịnh đều không phải là đối thủ của Cố Khuynh Thành, huống chi trên người hai người bọn họ đều có thương, thực sự đánh nhau với Cố Khuynh Thành không thể nghi ngờ là tự tìm đường chết.

Thế nhưng, biết rõ dưới loại tình huống này Hoa Dương cùng Thủy Duyệt Nhi hai người vẫn còn đang cùng Cố Khuynh Thành gõ nhịp có thể thấy được chỉ số thông minh của hai người này, thật sự là quá cao!

“A, muốn ta giết người, nhanh hơn giết ta nhiều, ngươi muốn thử xem không?”

Cùng hai tên chỉ số thông minh là nói chuyện Cố Khuynh Thành thật tình cảm thấy lãng phí nước bọt, lười nói thêm gì đi nữa, Cố Khuynh Thành chuẩn bị động thủ, trực tiếp đánh bất tỉnh hai người, ném ra Vãng Sinh Sơn Mạch, coi như là chiêu số nhất lao vĩnh dật.

Thế nhưng, Cố Khuynh Thành vừa mới chuẩn bị động thủ chợt nghe một đạo thanh âm của to lệ vang lên.

“Tiểu tiện nhân, đánh người của Dương gia ta bị thương vẫn còn dám ở đây hô la ầm ĩ? Ngày hôm nay, lão phu liền phải lấy mạng của ngươi, bồi thường cho nỗi khổ của Dương gia đại thiếu gia ta.” Thoại âm rơi, mộọa lão giả mặc áo choàng tàng thanh sắc bạch diện vô nhan, tương tự với thái giám, xuất hiện ở trên đất trống trước mặt Cố Khuynh Thành.

Nghe lời này của lão giả hắn chắc là người của Dương gia, xem ra, là thay Dương Nguy đến báo thù.

Dương gia còn thêm Hoa gia?

Cố Khuynh Thành chỉ muốn nói: Ha hả, cảm tình toàn bộ cừu gia đều tìm tới cửa, dự định tiết tấu một bàn mạt chược sao?

Người của Dương gia đột nhiên xuất hiện rõ ràng không phải là ngẫu nhiên, nói không chừng là bọn hắn giữ lâu ngày rốt cục phát hiện Cố Khuynh Thành một mình ly khai học viện Thanh Minh, lại đụng phải người của cùng Thủy gia lúc này mới muốn nhất tiễn song điêu diễn ra hí hay đi?

Cùng lúc lấy lòng Hoa gia, Thủy gia hai nhà, có thể giải quyết Cố Khuynh Thành…

Tấm tắc… Dương gia tính toán thật có hưởng!

“Lão thất phu, Dương Nguy nhà các ngươi chết chưa có muốn ta tiễn hắn nửa đoạn đường hay không?” Cố Khuynh Thành nhợt nhạt cười, tê mâu hơn nhảy, vừa mở miệng chính là khiêu khích cực hạn.

Cố Khuynh Thành kiêu ngạo nhìn về phía lão đầu nhi kia của Dương gia, nàng chính là muốn chọc tức lão thất phu này, nếu như thoáng cái có thể để đưa hắn tức chết thì quá tốt!

Khụ khụ… Bất quá, đường đường linh sư bị tức chết có khả năng không lớn, Cố Khuynh Thành cũng không có thực sự nghĩ tới muốn lão đầu nhi tức chết, nàng chỉ là muốn làm lão đầu nhi tức giận đến lộ ra kẽ hở mới dễ xuất thủ.

Dù sao, chỉ có người lúc tâm tình kích động mới có thể lộ ra kẽ hở, chỉ cần hắn lộ ra kẽ hở Cố Khuynh Thành liền có cơ hội đắc thủ.

Chỉ là…

Người của Dương gia đột nhiên xuất hiện ở nơi này lại làm cho Cố Khuynh Thành phải suy nghĩ sâu xa.

Theo lý mà nói, đây là phụ cận phía sau núi của học viện Thanh Minh đi tới nơi này chỉ có hai con đường, một là từ học viện Thanh Minh trực tiếp qua đây, một là từ ngoại vi của Vãng Sinh Sơn Mạch đến nơi đây, thật giống như Hoa Dương cùng Thủy Duyệt Nhi vì đến học viện Thanh Minh đi trong Vãng Sinh Sơn Mạch một dạng.

Nhưng lão đầu nhi Dương gia này, cũng từ phía sau nàng đi ra, nghĩa là từ học viện Thanh Minh thông hướng Vãng Sinh Sơn Mạch mà đến, rất rõ ràng cho thấy trực tiếp tới từ học viện Thanh Minh.

vongthuuyen.com — Luna: Giải thích vớ vẩn câu chương ghê hồn luôn =.=

Muốn từ học viện Thanh Minh trực tiếp tới đây không kinh động người của học viện Thanh Minh vậy đơn giản nằm mơ!

Học viện Thanh Minh phòng bị sâm nghiêm, được xưng đến một con muỗi cũng không có thể tự do tiến nhập, huống chi một người sống to lớn.

Cái này liền chỉ có thể nói rõ một vấn đề…

Nghĩ đến Dương Nguy đã từng ngây ngốc hai năm trong học viện Thanh Minh, nghĩ đến Vương Ban sinh tiền còn có một hai bạn tốt, Cố Khuynh Thành thoáng cái hiểu.

Xem ra, trong học viện Thanh Minh có nhãn tuyến của Dương gia a. Có thể trực tiếp thả người của Dương gia đi qua học viện Thanh Minh mà không bị phát hiện, nhãn tuyến này sợ rằng không thấp.

Cố Khuynh Thành lạnh lùng cười, không biết nàng lúc nào đắc tội nhiều người như vậy để cho bọn họ liên thủ muốn trảm thảo trừ căn nàng.

Lẽ nào…

Cố Khuynh Thành chợt nhớ tới một người, bát trưởng lão của học viện Thanh Minh!

Hồng Âm đã từng nói, quan hệ của bát trưởng lão cùng Vương Ban rất tốt, hơn nữa Vương Ban có một lần hãm hại nàng, chính là dùng đồ đệ của bát trưởng lão, sẽ không phải là bát trưởng lão muốn báo thù cho Vương Ban chứ, tà tâm không chết liên hợp Dương gia muốn giết hại nàng đi?

Trong vòng mấy cái hít thở, Cố Khuynh Thành đem điểm khả nghi trong chuyện này đều nghĩ một lần, lão thất phu Dương gia cách nàng vài bước nghe được lời của nàng, tức giận đến râu mép trừng mắt, công áp tiếng nói, giọng the thé nói: “Ngươi một tiểu tiện nhân, cư nhiên không biết hối cải như thế ta thấy ngươi là không muốn sống!”

“Lời này, ngươi nói sai rồi. Ta còn sống chưa đủ, đương nhiên phải sống cho tốt rồi. Chỉ bất quá, thấy ngươi tuổi đã cao, cũng nên đến thời điểm chết rồi, không bằng ta tiễn ngươi đi!”

Cố Khuynh Thành lạnh lùng nhếch môi, đáy mâu phụt ra một lãnh ý, tay phải rất nhanh rút ra cố sức bắn ra, mấy cây ngân châm rót đầy linh lực cùng nọc độc lập tức vọt tới chỗ lão thất phu của Dương gia.

“Cẩn thận!”

Có lẽ là cảm thấy lão đầu nhi Dương gia là rơm rạ cứu mạng duy nhất, Hoa Dương phát hiện dị thường lập tức lên tiếng nhắc nhở, tốc độ phản ứng của lão đầu nhi Dương gia cũng là cực nhanh, nghiêng người tránh được mấy cây ngân châm kia.

Nhưng tốc độ của hắn nhanh, tốc độ của Cố Khuynh Thành nhanh hơn, không có đợi được lão đầu Dương gia đứng vững, ba ngân châm khác đã đến trước mặt hắn.

Cố Khuynh Thành nghĩ vẫn luôn là lấy nhiều mới thắng, căn bản không nghĩ một chút có thể thương tổn được lão đầu nhi Dương gia. Dù sao, Dương gia cảm phái hắn đến nói vậy thực lực của hắn tất nhiên không thấp. Bằng nàng mười bốn mười lăm tuổi ngay cả thực lực cho dù tốt thiên phú cao tới đâu, cũng không chịu nổi thực lực tích lũy được nửa đời người của lão đầu nhi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio