CHƯƠNG : HOÀI NGHI, THẦN HOÀNG NGU TẬT
Editor: Luna Huang
Lời này của Cố Khuynh Thành vừa ra, tất cả mọi người yên tĩnh lại, hầu như mọi người đều ở trong nháy mắt hiểu cử động Dạ Thương Lan muốn giấu diếm, Minh Trường Phong âm thầm cáu giận, hắn không nên nhất thời lanh mồm lanh miệng, làm hỏng kế hoạch của Dạ Thương Lan!
“Thế nào, nên cứ nói đi.” Cố Khuynh Thành khoanh tay, dựa ở trên vách tường, nhàn nhạt nói.
Sắc mặt Dạ Thương Lan thay đổi, há hà mồm, lại nói không nên một lời, hắn không muốn để cho Cố Khuynh Thành biết đồn đãi của thần tộc, không muốn để cho Cố Khuynh Thành lưng đeo trách nhiệm của thần hoàng, phải biết rằng Mộ Quân Tà chính là Ma tộc chí tôn, Cố Khuynh Thành nếu là con người, hai người mới có thể, nếu như Cố Khuynh Thành thực sự thành thần hoàng, như vậy chuyện của hai người bọn họ cũng liền biến thành chuyện của hai đại tộc, không phải có thể giải quyết đơn giản.
Lơ là chút, nghênh đón chính là tràng Thần Ma đại chiến!
Dù sao, Thần Ma bất lưỡng lập, từ xưa, vô luận là ai, đều không thể thay đổi!
Đọc được làm khó trong mắt Dạ Thương Lan, Cố Khuynh Thành loáng thoáng đoán được xuất hiện của thần long có thể liên quan đến nàng, hoặc là ai đó, liên quan đến Phượng U, dù sao Phượng U cũng là thần hoàng đời trước, thần long lại là thần thú thủ hộ liên quan đến Phượng U cũng giải thích được.
Huống hồ trên người nàng có một phách của Phượng U, nói là liên quan đến nàng, cũng có thể giải thích được.
Đại thể đoán được chân tướng, Cố Khuynh Thành cố ý nói không tỉ mỉ thử dò xét nói: “Dạ Thương Lan, ta hỏi ngươi, thần long này xuất hiện có liên quan đến ta, đến hữu quan hay không?”
Nàng chỉ thần hoàng chính là Phượng U, thế nhưng lời này rơi vào trong lỗ tai của Dạ Thương Lan biến thành nàng đã biết được quan hệ giữa thần long cùng thần hoàng, Dạ Thương Lan lui về sau một bước, thần sắc có chút quấn quýt, nhưng vẫn là mở miệng: “Quả thực như vậy. Thần tộc có châm ngôn tám chữ: Thần hoàng nhất xuất, thần long tự hiện. Nói cách khác, cũng chính là thần long vừa ra, thần hoàng tự hiện.” Bởi vì, thần long cùng thần hoàng hỗ trợ lẫn nhau, tương sinh tương diệt, một người xuất hiện người còn lại cũng sẽ xuất hiện theo.
Cố Khuynh Thành nghe hiểu ám chỉ trong lời nói của Dạ Thương Lan, nhìn đám người Cố Thiếu Dương một chút, âm thầm thiết kế cái chắn, che đậy giọng nói của bọn họ.
Thấy đám người đã Cố Thiếu Dương cũng không nghe được gì nữa, Cố Khuynh Thành lôi Dạ Thương Lan đưa lưng về phía mọi người, nhỏ giọng hỏi: “Ý của ngươi là, thần long mạc danh kỳ diệu xuất hiện ở chỗ này, là vì ta mà đến?”
“Có thể.” Dạ Thương Lan vẫn chưa khẳng định, bởi vì nơi này dù sao chỉ là bức họa của thần long, không phải thần long chân chính, bất quá đây hết thảy cũng có thể là bởi vì trên người Cố Khuynh Thành có thần mạch, mà vô thần lực tạo thành, chỉ là lời này hắn sẽ không nói cho Cố Khuynh Thành nghe.
Vọng Thư Uyển
Cố Khuynh Thành nâng cằm nhận nhận chân chân nhìn thần long một mắt, giọng nói bình tĩnh vô ba: “Thần long nơi này chỉ là bức họa mà thôi, cũng không phải là thần long chân chính, ý nghĩa có thể đại biểu rất có hạn. Thế nhưng ngươi vừa nhìn thấy thần long liền sắc mặt đại biến. Lan Thương, ngươi thực sự không biết bức họa thần long tại sao lại xuất hiện ở đây sao?”
Vì sao thần long chưa từng hiện thân ở Linh Huyễn đại lục lại có bức họa ở Đoạn Thiên tháp, mà Đoạn Thiên tháp lại nơi nàng phải đến, đây hết thảy thật chỉ là vừa khớp?
Cố Khuynh Thành không tin trên đời có nhiều trùng khớp như vậy, thế nhưng nếu trước khi nói là Mộ Quân Tà cùng Tu La an bài, hôm nay bọn họ đã nói hết ra, chuyện đã xảy ra ở đây tự nhiên không phải bọn họ an bài, lẽ nào còn có những người khác đang âm thầm?
Những người khác. . .có ý bất lợi với nàng, có năng lực âm thầm điều khiển hết thảy người, rốt cuộc là ai?
“Khuynh Thành, ngươi đang suy nghĩ gì?” Dạ Thương Lan không biết nghĩ cách của Cố Khuynh Thành, hắn chỉ là một mặt trấn an nói: “Khuynh Thành, chớ đoán mò, có lẽ chỉ là trùng hợp mà thôi.” Lời mặc dù dằn vặt, nhưng Dạ Thương Lan cũng biết cũng không đơn giản chỉ là trùng hợp.
Cố Khuynh Thành đắm chìm trong ý nghĩ của chính mình, nghe được lời của Dạ Thương Lan nhẹ nhàng ‘ân’ một tiếng, tiếp tục suy nghĩ, thế nhưng nàng đi tới Linh Huyễn đại lục thời gian hữu hạn, đắc tội người nào cũng không có ai có lực lượng lớn như vậy.
Thế nhưng, nếu không phải người nàng đắc tội, ai lại sẽ rãnh rỗi như vậy đi mưu hại nàng?
Sai!
Cố Khuynh Thành bỗng nhiên ngẩng đầu lên, thần sắc biến đổi, người nàng đắc tội không có năng lực lớn như vậy, nhưng người Phượng U đắc tội lại có lực lượng lớn!
Năm đó Phượng U chết, người không muốn để cho nàng sống lại đếm không hết, toàn bộ Ma tộc có Mộ Quân Tà cùng Tu La áp chế , không đáng kể, thần tộc ghi hận Phượng U cũng không ít, dù sao cũng là Phượng U làm hại thần tộc đứng mũi chịu sào chính là thần hoàng Ngu Tật!
Phượng U là thần hoàng tiền nhiệm, một khi sống lại hoặc chuyển thế cũng chính là Cố Khuynh Thành nàng, nếu là chiếm được thần lực, tìm được thần long, đó chính là thần hoàng thiên định, đến lúc đó thần tộc cũng sẽ phản chiến nàng, cho nên đối với Ngu Tật mà nói nàng hoặc là Phượng U đó là chướng ngại vật lớn nhất, cũng là chướng ngại vật phải dọn dẹp.
Lẽ nào, đây hết thảy đều là Ngu Tật tận lực an bài?
“Lan Thương, ngươi biết Đoạn Thiên tháp xuất hiện ở nơi này đã bao lâu không? Có phải từ lúc học viện Thanh Minh sáng lập đã có hay không?” Chân mày của Cố Khuynh Thành nhíu chặt, nắm lấy cánh tay của Dạ Thương Lan hỏi tới.
Đầu mày của Lan Thương cũng nhíu lại, suy nghĩ một hồi, nhân tiện nói: “Ta nghe cữu phụ nhắc qua, Đoạn Thiên tháp làéau khi học viện Thanh Minh thành lập không lâu bỗng nhiên xuất hiện ở nơi này, bởi vậy ở đây được xem như cấm địa của học viện Thanh Minh, không phải thời gian quy định bất luận kẻ nào đều không được đi vào.”
Nói như vậy, giả thiết của nàng thành lập?
Cố Khuynh Thành đột nhiên cảm giác được mát lạnh trong lòng, trước mắt đề phòng, Ngu Tật dù sao cũng là thần hoàng có lực lượng không phải nàng có thể tưởng tượng, nếu là đây hết thảy thật là Ngu Tật an bài, vậy mục đích là cái gì? Là muốn mượn thần long, dẫn nàng sau đó sẽ giết chết nàng?
Sai, đây lại không phải thần long chân chính, căn bản nhận không ra ai có thần mạch.
Vậy rốt cuộc là cái gì?
Dạ Thương Lan chú ý tới thần sắc của Cố Khuynh Thành biến hóa, liền vội vàng hỏi: “Khuynh Thành, ngươi có phải nghĩ tới điều gì hay không?”
“Lan Thương. Ta cảm thấy. Thời gian Mộ Quân Tà bọn họ thiết kế ta có người ở phía sau làm hoàng tước, tính toán mọi người chúng ta.” Cố Khuynh Thành đem ý nghĩ của chính mình toàn bộ nói cho Dạ Thương Lan biết. Dạ Thương Lan vừa nghe nhất thời nhíu mày: “Ngươi nói như vậy cũng không phải không có lý.” Ngu Tật tìm kiếm thần long mấy vạn năm, thượng vị diện đều bay qua nhiều lần, hắn còn nói, Ngu Tật vì sao không đi hạ vị diện tìm kiếm, nguyên lai sớm xếp đặt một cục.
Nghĩ vậy, Dạ Thương Lan bỗng nhiên nghĩ tới một loại khả năng: “Khuynh Thành, có lẽ Ngu Tật không phải là muốn dùng thần long dẫn ngươi, mà là muốn dùng ngươi dẫn thần long chân chính! Ngươi phải biết rằng, học viện Thanh Minh là học phủ đệ nhất, các loại người thiên phú không tệ cũng sẽ đến học. Nếu thật xuất hiện người có thần mạch hoặc Phượng U chuyển thế, tất nhiên nhân trung long phượng, đi tới học viện Thanh Minh học tập cũng là tất nhiên.”
“Nên, Ngu Tật ở chỗ này thả Đoạn Thiên tháp xuống vì chính là cho ngươi dẫn thần long. Đến lúc đó, hắn chỉ cần giết ngươi, cướp thần long về, có thể dẹp loạn bất mãn của người thần tộc với hắn. Mà thần hoàng vị của hắn cũng không có người có thể cướp đi!”
“Ý của ngươi là, ở đây có thể có thần long chân chính?” Cố Khuynh Thành hỏi.
Dạ Thương Lan lắc đầu, vẻ mặt chắc chắc: “Ở đây không có thần long, nếu là có, Ngu Tật cũng sẽ không an bài Đoạn Thiên tháp xuất hiện ở học viện Thanh Minh. Lấy lý giải của ta với Ngu Tật, hắn tất nhiên ở chỗ này chôn thứ có thể mở rộng thần mạch lực xuống. Một khi thần mạch lực bị mở rộng thần long nhất định sẽ cảm ứng được, chỉ cần thần long cảm ứng sẽ nghĩa vô phản cố tới tìm ngươi, kế hoạch của Ngu Tật cũng liền thành công. Khuynh Thành, cái gì đều đừng nói nữa ta mang ngươi đi.”
“Thế nhưng, chúng ta bây giờ đã tiến nhập Đoạn Thiên tháp, đi ra ngoài đã là không có khả năng, làm sao đi được?” Cố Khuynh Thành quay đầu nhìn về phía bức họa thần long, câu dẫn ra cười ngoạn vị nhi: “Nếu Ngu Tật muốn nương thần mạch lực trên người ta dẫn thần long. Chúng ta đây tương kế tựu kế, một khi thần long xuất hiện ta liền mang theo nó tiến nhập trấn yêu tháp. Lan Thương, ngươi cũng đừng quên, trấn yêu tháp là thần khí thượng cổ, chính là của Phượng U, cho dù bên trong không có thần lực nhưng cũng có thần khí, không phải ai muốn xông vào liền có thể xông vào.”
vongthuuyen.com
Nói đến trấn yêu tháp, Cố Khuynh Thành nhất thời hiểu được vì sao ngoại hình của Đoạn Thiên tháp tương tự với trấn yêu tháp như vậy, nguyên lai là Ngu Tật dựa theo dáng dấp trấn yêu tháp trấn yêu tháp.
“Đây. . .” Đây vẫn có thể xem là một biện pháp tốt, nhưng nếu nói thế nguy hiểm quá lớn, Dạ Thương Lan không muốn để cho Cố Khuynh Thành mạo hiểm. Ngước mắt nhìn về phía Cố Khuynh Thành muốn khuyên bảo lại thấy Cố Khuynh Thành kiên trì, bỗng nhiên nghĩ đến tính tình của Cố Khuynh Thành vừa thối vừa ngạnh, chuyện nàng quyết định dù cho nguy hiểm nữa cũng sẽ không lùi bước.
Như cảm tình đối với Mộ Quân Tà vậy, cho dù con đường phía trước gắn đầy bụi gai mình đầy thương tích, nàng vẫn là cắn răng kiên trì vui vẻ chịu đựng.
Có lẽ, đây là khác nhau giữa Cố Khuynh Thành cùng Phượng U đi.
Nếu là Phượng U năm đó đổi lại Cố Khuynh Thành, có lẽ Thần Ma đại chiến sẽ ngưng hẳn, cũng lấy tính mạng của Phượng U, lấy tính tình của Cố Khuynh Thành, nếu là biết Mộ Quân Tà không có yêu nàng chỉ là lợi dụng nàng, chỉ sợ dù cho không giết Mộ Quân Tà cũng sẽ tàn sát hết người của Ma tộc, lại sao tổn thương nhiều người như vậy?
Nói cho cùng, Phượng U vô cùng nhẹ dạ không kiên định bằng Cố Khuynh Thành, đường đã nhận định liền sẽ không hối hận.
Dạ Thương Lan bỗng nhiên thở dài, thầm nghĩ: Cố Khuynh Thành như vậy, quả thực cùng Mộ Quân Tà là một đôi trời đất tạo nên, thủ đoạn ngoan tuyệt phúc hắc biết tính kế, có lẽ hai người bọn họ cùng một chỗ mới có thể đối phó Ngu Tật đoạt lại thần tộc.
Thần tộc mấy năm nay dưới sự hướng dẫn của Ngu Tật đều sắp ngỏm rồi, trong tư tâm Dạ Thương Lan muốn cho Cố Khuynh Thành có được thần thần trở thành thần hoàng, nhưng lại sợ nàng trở thành thần hoàng sẽ đối lập với Mộ Quân Tà, càng nghĩ Dạ Thương Lan lại càng quấn quýt, thế nhưng quấn quýt hơn nữa hắn cảm thấy vẫn là hạnh phúc của Cố Khuynh Thành tương đối trọng yếu.
Đang định mở miệng khuyên bảo Cố Khuynh Thành thay đổi chủ ý, không nên gặp mặt thần long, thế nhưng lại nghe được Cố Khuynh Thành ngân nga nói: “Lan Thương, ta phải có được thần lực, dù cho vì thế trở thành thần hoàng cũng sẽ không tiếc.” Bởi vì, nàng cần lấy máu trong tim cùng thần lực giải phong ấn của Mộ Quân Tà.
Vì Mộ Quân Tà, ai cũng không có thể ngăn trở nàng.