(*) Thiên Vương lão tử: chỉ những người cao quý và có quyền hành cao nhất. Người lên tiếng là nữ tử, chính là Lâm Vi Vũ. “Lâm tiểu thư, lâu ngày không gặp!” Vương Thanh Trạch nhìn về phía Lâm Vi Vũ, ánh mắt không che giấu mùi vị tham lam, nhìn không sót một cái gì. “Thu hồi ngay ánh mắt của ngươi lại bằng không ta không ngại móc mắt ngươi đâu!”, một giọng nói bình thản vang lên, Kiếm Nhất Minh đứng cạnh Lâm Vi Vũ lúc bấy giờ chậm rãi nói. “Kiếm Nhất Minh, nghe nói ngươi đã được lãnh ngộ kiếm ý, ta rất muốn lĩnh giáo thử thực lực của ngươi một chút!” “Vậy hôm nay vừa khéo!” Hai người lúc này vừa mới gặp mặt đã cảm nhận được một luồng sát khí lan toả xung quanh. “Muốn đánh nhau thì cút sang bên khác mà đánh!” Một giọng nói không phù hợp vào thời điểm hiện tại đột nhiên vang lên, Tần Ninh nhìn hai người nét mặt không chút thay đổi nói: “Chỗ này phái Thanh Vân ta vừa mới quét dọn dựng trại xong, nếu các ngươi phá hỏng thì có đền nổi không?” Nghe thấy lời này, hai người Kiếm Nhất Minh và Vương Thanh Trạch đều sững sờ. “Nghe nói tông chủ tân nhiệm của phái Thanh Vân cuồng vọng không có giới hạn, ta còn không tin, hôm nay gặp mặt quả nhiên là như vậy”, sắc mặt của Vương Thanh Trạch trở nên lạnh lẽo, nói: “Ngược lại ta thật sự muốn xem xem, phái Thanh Vân nhỏ bé của ngươi có năng lực gì?” Vương Thanh Trạch mặc kệ gạt Kiếm Tiểu Minh sang một bên, trực tiếp sải bước đi thẳng đến chỗ của Tần Ninh. “Linh Lung, dạy dỗ hắn một chút!” Tần Ninh không thèm đếm xỉa nói. Thiên Linh Lung lúc này bước từng bước đi ra, bên trong cơ thể nhỏ nhắn xinh xắn ẩn chứa sức mạnh to lớn. Bùm... Trong lúc hai bóng dáng va vào nhau, một tiếng nổ lớn vang lên. Bỗng “bịch” một tiếng, chỉ thấy Vương Thanh Trạch mặt mũi tái nhợt, miệng phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt ngập tràn kinh ngạc nhìn Thiên Linh Lung. “Cảnh giới Thiên Nguyên nhất nguyên!” Lời này vừa nói ra, đám người đứng xung quanh xem náo nhiệt trong nháy mắt bỗng biến sắc. Cảnh giới Thiên Nguyên cho dù là ở trong Tứ đại tông môn thì cũng phải thuộc lực lượng trung kiên. Nhưng mới bằng từng này tuổi đã đạt đến cảnh giới Thiên Nguyên thì quả thật là quái vật. Vương Thanh Trạch không khỏi nhớ đến bóng hình xinh đẹp đó của Thánh Vương Phủ. Cô gái này ước chừng năm nay cũng chỉ mới hai mươi tuổi, thế nhưng đã đạt đến cảnh giới Thiên Nguyên, toàn bộ đám đệ tử Thánh Vương Phủ cũng vì vậy mà sắc mặt trở nên xám xịt. Hôm nay, ngay tại đây lại gặp phải một quái vật. “Đó là Thiên Linh Lung của Thiên Đạo Lâu đúng không?”
“Nghe nói cô ta có tâm đại đạo, có thể lĩnh ngộ được hết tất cả các linh quyết công pháp, quả đúng là có một trái tim Linh Lung!”