“Ừ!” Tần Ninh gật đầu. “Thượng quốc Bắc Minh đã chính thức được thành lập, Minh Ung đảm nhiệm vị trí quốc quân thượng quốc, Đế Đô vẫn là thành Bắc Minh như cũ”. “Hơn nữa, thượng quốc Kim Càn, Thánh Nguyệt, An Lăng và Thương Long đều đồng ý thừa nhận thượng quốc Bắc Minh là một trong năm thượng quốc lớn”. “Đồng thời, những thế lực từng...” “Được rồi!” Tần Ninh lên tiếng: “Những chuyện này ta không quan tâm lắm”. “Vâng!” Thương Hư không nói nữa. Trước giờ ông ta luôn đóng vai một kẻ nô bộc, Tần Ninh bảo làm gì thì làm cái đó. “Đã đến thượng quốc Thánh Nguyệt!” Dần dần, một tòa thành trì phủ đầy ánh bạc hiện ra trước mắt đoàn người. Nhóm Tần Ninh hạ cánh xuống hoàng thành. Trong nháy mắt đã có quân bao vây bọn họ. Một khí thế mạnh mẽ đột nhiên từ hoàng thành xông lên. Chính là Thánh Minh Hoàng. “Lui xuống!” Một giọng quát trầm thấp vang lên. Khí thế mạnh mẽ của nhóm người lập tức tiêu tán. “Tần công tử!” Nhìn thấy Tần Ninh, Thánh Minh Hoàng cũng chắp tay. “Ừ!” Tần Ninh không nói nhiều, đứng trước cửa cung điện. “Thí luyện Người được chọn sắp bắt đầu chưa?” Thánh Minh Hoàng cười đáp: “Chuẩn bị rồi ạ, còn mười ngày nữa, nhưng đúng là hiện giờ có thể lên đường rồi”. “Ta sẽ làm được chuyện ta đồng ý với ông, nhưng ông cũng nên nói xem là muốn Thánh Thiên Viêm đạt đến bước nào chứ nhỉ?” Thánh Minh Hoàng chậm rãi đáp lại: “Có lẽ hiện giờ Tần công tử chưa hiểu về tình hình của vùng đất Cửu U hiện giờ, nên ta sẽ giải thích một chút cho công tử”. “Cũng tốt!” Qua chín vạn năm, đúng là có nhiều chuyện đã thay đổi. “Hiện giờ Cửu U đại lục chia làm hai phần trong và ngoài, mà khu trung tâm chính là vùng đất Cửu U, gọi tắt là Cửu U. Dãy núi Cửu U được chọn làm biên giới, cả dãy núi này vây quanh một mảnh đất phồn hoa, cũng chính là vùng đất Cửu U”.
“Khu vực mà các cương quốc, thượng quốc chúng ta thống trị cũng chỉ là một nửa diện tích của Cửu U đại lục mà thôi”.