Dịch: Hạo Thiên
Đả tự: Sơn Lão Ma
Nhất Giới kia vẫn còn ở dưới nước, nhưng trải qua thời gian dài như vậy, đã không cách nào xác định vị trí cụ thể.
Động Huyền Tử nhìn Triệu Vô Cực cùng chưởng môn Võ Đang một cái, Triệu Vô Cực còn khá hơn một chút, sắc mặt tái nhợt, nhưng coi như bình thường.
Chẳng qua là ánh mắt của chưởng môn Võ Đang có vẻ mê man, tựa hồ chịu xung kích rất lớn sau ảo cảnh vừa rồi.
Động Huyền Tử đi tới trước người chưởng môn Võ Đang, bất ngờ giơ tay lên tát cho lão một cái.
Chưởng môn Võ Đang thình lình bị đánh tỉnh, ngay cả người, thấy Động Huyền Tử cùng Triệu Vô Cực trước mắt đứng yên trong mưa gió, lập tức hiểu hết thảy, sắc mặt không khỏi tỏ vẻ xấu hổ.
- Tâm cảnh của bần đạo còn chưa đủ, thật là xấu hổ.
- Không nên tự trách, yêu pháp Nhất Giới này quả thật lợi hại, bất quá bây giờ bần đạo vô cùng xác định, hắn đã không có năng lực làm bất cứ chuyện gì nữa, nhất định hắn vẫn còn ở dưới đầm nước này, chúng ta sẽ lập tức tìm được hắn, giết chết hắn. Không nên quên Đông Phương Minh vẫn còn ở trong đại điện Minh chủ, chúng ta còn phải đi về dọn dẹp tàn cuộc.
Giờ phút này Triệu Vô Cực cũng gật đầu nói:
- Không sai, chỉ có hoàn toàn thu thập hai người bọn họ, vị trí Minh chủ của ta mới coi như vững chắc, nếu không giữ lại sớm muộn cũng sẽ là mối họa.
Ba người thương lượng xong xuôi, Động Huyền Tử bảo vệ trên mặt nước, Triệu Vô Cực cùng chưởng môn Võ Đang chui xuống nước tìm Nhất Giới.
Diện tích đầm nước không lớn, Động Huyền Tử tự tin có thể giám sát bất kỳ ngóc ngách nào. Mặc dù khí trời cuồng phong bạo và không tốt, nhưng chỉ cần Nhất Giới hòa thượng dám ló đầu ra, nhất định lão sẽ phát hiện.
Mà nếu hai người Triệu Vô Cực gặp phải Nhất Giới ở dưới nước, nhất định cũng có thể dễ dàng thu thập hắn. Bây giờ Nhất Giới đã là con cọp không có răng, từ mới vừa rồi hắn vô lực chống đỡ cảnh giới hư ảo đó là có thể nhìn ra
Thủy tính hai người Triệu Vô Cực cũng không tệ, ở trong đầm nước giống như hai con giao long, lùng sục mọi xó xỉnh dưới đầm nước thật nhanh.
Sau khoảng thời gian tàn một nén nhang, hai người nổi lên đầm nước, nhìn Động Huyền Tử lắc đầu một cái.
Động Huyền Tử cũng cảm thấy có chuyện này vẻ kỳ quái, chẳng lẽ Nhất Giới không có ở dưới đầm nước này sao? Không thể nào, tuyệt đối không thể nào, hắn không có cơ hội chạy đi, hắn là đang ở gần đây.
- Tìm cẩn thận chút nữa, bắt đầu tìm từ bờ đầm, tìm có quy luật một chút, không thể để cho hắn chơi trò cút bắt với các ngươi.
Hai người Triệu Vô Cực bất đắc dĩ đành phải lặn xuống tìm kiếm lần nữa, lần này lục soát triệt để tỉ mỉ, nhưng kết quả vẫn là như vậy, không tìm thấy Nhất Giới đâu cả.
Bất đắc dĩ, hai người không thể làm gì khác hơn là nổi lên mặt nước, nói với Động Huyền Tử:
- Có thể nào hòa thượng này nhân cơ hội chạy mất hay không?
- Không thể nào, cảnh giới hư ảo vừa rồi nhất định là do hắn làm ra. Ta suy đoán lúc hắn làm ra cảnh giới đó cũng không thể nào vừa chạy vừa làm, hiện tại chắc chắn công lực hắn đã không còn, vẫn đang ở quanh đây.
Động Huyền Tử rất khẳng định phán đoán của mình, ánh mắt xem thử bốn phía, đầm nước này chỉ có bao lớn, hắn có thể trốn đi đâu được?
- Ủa...
Động Huyền Tử đột nhiên chú ý tới thác nước từ trên núi đổ xuống.
- Bần đạo hiểu rồi, nhất định là hắn thừa dịp mưa gió, ẩn núp phía sau thác nước, hai vị, tới thác nước!
Được Động Huyền Tử nhắc nhở, hai người Triệu Vô Cực cũng chợt hiểu ra, nhất định là như vậy. Hôm nay mưa gió quá lớn, thác nước kia nước chảy cũng lớn hơn dĩ vãng rất nhiều, phía sau đó trốn mấy người căn bản cũng không thành vấn đề, nhất định là ở đó.
Ba người lộ vẻ vui mừng, ai nấy thi triển khinh công Tinh Đình Điểm Thủy, chạy thẳng tới thác nước.
- ---------
Quả nhiên Hoắc Nguyên Chân đang ngồi ở phía sau thác nước, đang thừa cơ hội bọn họ tìm kiếm mình cố gắng khôi phục trạng thái.
Đáng tiếc hắn bị thương quá nặng, có thể kiên trì ngồi ở chỗ này chữa thương đã là kỳ tích, muốn khôi phục trong thời gian ngắn, chỉ sợ cần có tiền đan phụ trợ mới được.
Cho dù hắn nuốt Đại Hoàn Đan, đồng thời dựa vào Cửu Dương chân khí chữa thương, không có bảy tám ngày cũng không cách nào khôi phục hoàn toàn. Trong khoảng thời gian này, chuyện duy nhất hắn có thể làm là để cho Tam Phân Chân Dương Khí trong cơ thể tụ tập lại một chút, không đến nỗi hoàn toàn sụp đổ.
Ảo cảnh vừa rồi quả thật tiêu hao quá lớn, khoảng thời gian này hắn nghiên cứu ảo cảnh, phát hiện có thể chỉnh hợp nguyên tố hai loại ảo cảnh lại với nhau, mới xuất hiện quỷ vật cùng Phật tổ.
Nhưng những quỷ vật Âm Dương giới kia căn bản không cách nào tạo thành ảnh hưởng gì lớn đối với ba người này, không ngoài dự liệu bị phá đi.
Mà ảo cảnh Đại Lôi Âm Tự chẳng qua chỉ có thể thi triển một lúc ngắn ngủi, cũng vì hắn không còn sức lực chống đỡ mà sụp đổ.
Nếu lúc này Động Huyền Tử tìm được chỗ ẩn thân của hắn, như vậy Hoắc Nguyên Chân cũng chỉ còn con đường chết.
Hiện tại bọn họ cũng đã tới gần như vậy, Tam Phân Chân Dương Khí trong cơ thể Hoắc Nguyên Chân còn rất ít, ít tới mức không đủ để phát ra một tiếng Sư Tử Hống, căn bản không có cách nào đối kháng ba cao thủ tuyệt đỉnh đối phương.
Cách màn nước trước mặt, Hoắc Nguyên Chân nhìn phương hướng đại điện Minh chủ xa xa, thở dài một tiếng trong lòng.
Cuối cùng là mình sai lầm rồi, Đông Phương Minh cũng không có ý đối phó mình, thì ra thiếu nữ câm gặp gỡ mình bên đầm nước chính là Đông Phương Minh. Sớm biết như thế mình cần gì một lòng muốn đối phó nàng, có lẽ có thể giải thích rõ một ít hiểu lầm trong đó.
Nhưng như đã nói qua, tại sao thái độ Đông Phương Minh trước sau chênh lệch to lớn như thế, cũng làm người ta khó hiểu.
Trong lòng Hoắc Nguyên Chân có một ít ý tưởng, nhưng hắn không dám xác định.
Bất kể nói thế nào, đã cứu Đông Phương Minh, Hoắc Nguyên Chân sẽ không hối hận, nếu thật sự như vậy mà mình phải bồi thêm tính mạng, đó chính là số mạng của mình.
Chẳng qua là trong lòng hắn còn có rất nhiều nghi ngờ đối với chuyện của Đông Phương Minh, hiện tại không thể nào giải đáp.
Nhìn ba người Động Huyền Tử đang xông tới, Hoắc Nguyên Chân thở dài một tiếng, hành trình chuyển kiếp này có thể đến đây là kết thúc, không hoàn thành được nhiệm vụ nào trong ba nhiệm vụ Hệ Thống, quả thật thất bại.
Chỉ mong qua lần này, mình còn có thể có một hành trình Niết Bàn, bắt đầu luân hồi kiếp khác.
Từng gương mặt quen thuộc của Thiếu Lâm tự, còn có Ninh Uyển Quân, An Như Huyên, La Thái Y Mộ Dung Thu Vũ, còn có... Còn có Đông Phương Minh gặp nhau bên đầm nước, những cái bóng này không ngừng lướt qua trước mắt hắn.
Chỉ mong đời sau còn có khoảnh khắc gặp nhau, đời này đã qua như vậy.
Bàn tay đè vào ngực, Hoắc Nguyên Chân nhìn mấy người đáp xuống tảng đá lớn trước màn nước, chỉ cần nhấc chân là có thể xông vào.
Sĩ khá sát, bất khả nhục, bần tăng tuyệt đối sẽ không rơi vào tay các ngươi.
Lúc mấy người bọn lão sắp sửa tiến vào màn nước, đột nhiên Động Huyền Tử đứng lại.