Phương Trượng

chương 515: quay thưởng tết đoan ngọ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dịch: Hạo Thiên

Đả tự: Sơn Lão Ma

Điểm này khiến Hoắc Nguyên Chân vô cùng hâm mộ, không ngờ hiện tại ở đây cũng xuất hiện bản lãnh mà Tiên Thiên viên mãn mới có thể nắm giữ.

Thiên Nhãn Bí Thuật tầng thứ nhất có thể quan sát bất kỳ tình huống gì trong phạm vi một trăm thước.

Trừ Thiên Nhãn Bí Thuật này ra, hạng mục thứ hai chính là Thiên Nhĩ Bí Thuật.

Thiên Nhĩ Bí Thuật cũng là Vô Danh nói với Hoắc Nguyên Chân, Tiên Thiên viên mãn trừ Thiện Nhân ra còn có Thiên Nhĩ, thêm nữa chính là Thiên Lý Truyền Âm. Đây đều là bản lãnh mà những võ giả khác không có.

Thiên Nhĩ Bí Thuật có thể lắng nghe tất cả thanh âm trong một trăm thước.

Dĩ nhiên không phải nói trong một trăm thước bình thường bất kể thứ gì cũng có thể thấy được, nghe được, còn cần dùng nội lực thúc giục mới có thể nghe được thanh âm, thấy được cảnh vật xung quanh.

Đây mới là thủ đoạn tốt nhất rình xem nghe trộm chân chính, dù sao dựa vào con mắt quan sát của động vật luôn có nơi không quan sát được, mà Thiên Nhãn là có thể trực tiếp thấy xuyên thấu tường. Thậm chí người trốn trong lòng đất, chỉ cần trong phạm vi trăm thước cũng có thể thấy được.

Trừ Thiên Nhãn cùng Thiên Nhĩ, còn có kỹ năng Tiên Thiên viên mãn tầng thứ ba.

Dựa theo cách nói của Vô Danh, vốn là kỹ năng Tiên Thiên viên mãn tầng thứ ba phải là Thiên Lý Truyền Âm, thế nhưng bởi vì Hoắc Nguyên Chân đã có Phạm âm, cho nên có Thiên Lý Truyền Âm cũng là thừa, cho nên rốt cục hạng mục thứ ba này đã có biến hóa.

Hình về phía trên hạng mục thứ ba lại là một dấu “?” Rất to

Thấy dấu hỏi này, Hoắc Nguyên Chân vô cùng nghi hoặc, phần thưởng gì vậy, vì sao không nhận ra?

Kiểm tra một chút dấu chấm hỏi này, thanh âm nhắc nhở Hệ Thống vang lên:

- Phần thưởng thần bí, không cách nào thẩm tra cụ thể.

Nghe được mấy chữ phần thưởng thần bí, Hoắc Nguyên Chân nhất thời cảm xúc dâng trào, nếu như mình hoàn thành nhiệm vụ lấy kinh và nhiệm vụ Bát Bộ Chúng sẽ có phần thưởng thần bí, chẳng lẽ loại phần thưởng thần bí này có liên hệ gì với loại kia sao?

Song Hệ Thống không thể giải đáp cho Hoắc Nguyên Chân, mà là nhắc nhở Hoắc Nguyên Chân có lập tức bắt đầu quay thưởng hay không.

Lần này là quay thưởng Tết Đoan Ngọ, quay thưởng xong còn có thêm một lần quay thưởng của ba năm. Lập tức Hoắc Nguyên Chân cũng không muốn nghĩ gì nữa, sau khi Hệ Thống thăng cấp rốt cục như thế nào, hãy cứ thể nghiệm một lần mới biết.

Sau khi lựa chọn bắt đầu, rốt cục quay thưởng Tết Đoan Ngọ đã đến.

Sau khi bắt đầu quay thưởng, tất cả phần thưởng vốn ảm đạm sáng lên.

Bây giờ kiểm tra phần thưởng thuận tiện hơn trước kia nhiều, dù sao phần thưởng Hệ Thống trở nên ít đi, lựa chọn có thể cung cấp đã lớn hơn nhiều.

Đầu tiên Hoắc Nguyên Chân nhìn một chút Phật quang, Pháp Tướng cùng Phạm âm, phát hiện không có biến thành lễ bao Đoan Ngọ.

Có thể thăng cấp lần này đã hủy bỏ phúc lợi của lễ bao ngày lễ tết, ít nhiều cũng coi là một hạn chế đối với mình.

Bởi vì một khi quay trúng lễ bao ngày tết, vậy chắc chắn sẽ lấy được kỹ năng Tiên Thiên viên mãn, mặc dù Hệ Thống trở nên hào phóng một chút, nhưng vẫn không có hào phóng đến mức độ này.

Không có lễ bao ngày tết, như vậy sau hạng mục lớn cố định này cũng bất tất xem kỹ. Phật quang tầng thứ ba, Pháp Tướng tầng thứ năm, Phạm âm tầng thứ bảy, hai mươi mốt phần thưởng đã trực tiếp biến thành mười lăm.

Thảo mộc sinh linh chỉ còn lại ba hạng mục, hai hạng mục phần thưởng thực vật theo thứ tự là hạt giống hoa hải đường, hạt giống cỏ Ô Lạp.

Hai hạng mục thực vật này không khiến cho Hoắc Nguyên Chân hứng thú lớn lắm, nhưng khi hắn thấy động vật, lập tức ánh mắt sáng lên.

Bởi vì động vật lần này lại là một con chim.

Sau khi mất đi Kim Nhãn Ưng, Hoắc Nguyên Chân cảm nhận được đi bộ hành tẩu rất là bất tiện, vẫn trông mong lúc ngự Kim Nhãn Ưng ngao du chân trời như trước.

Có lẽ ý niệm của Hoắc Nguyên Chân đã cảm động Hệ Thống, cho nên lần này lại cho ra một động vật trước kia không có xuất hiện.

- Kim Nhãn Điểu!

Kim Nhãn Điểu so sánh cùng Kim Nhãn Ưng về mặt thị giác rõ ràng là lớn hơn một bậc, hơn nữa thân hình kia càng thêm thần tuấn, nhìn đôi mắt vàng của nó lập tức cảm thấy có chút hoảng sợ.

Đại điểu trong Thần Điêu Hiệp Lữ không nhỏ, thế nhưng so với con này giống như là con của nó.

Động vật của Hệ Thống cho ra thường là lớn hơn bình thường nhiều, Hoắc Nguyên Chân suy đoán, đôi cánh mở rộng của một con Kim Nhãn Điểu này có thể xấp xỉ tới mười thước.

Song trước khi Kim Nhãn Ưng chết đi, cho tới bây giờ cũng không có xuất hiện Kim Nhãn Điểu.

Nếu như tính toán sức chiến đấu chân chính của Kim Nhãn Ưng, ước chừng cũng chỉ là thực lực của một Tiên Thiên sơ kỳ, thực lực của Kim Nhãn Điểu này chắc chắn mạnh hơn rất nhiều so với Kim Nhãn Ưng, làm cho Hoắc Nguyên Chân nhìn qua liền động tâm.

Nhìn một hồi, Hoắc Nguyên Chân mới thu hồi ánh mắt quyến luyến không thôi, vẫn nên nhìn lại một chút những phần thưởng khác sau đó hãy quyết định.

Pháp khí tạp vật cũng chỉ còn lại một cái, Hoắc Nguyên Chân nhìn qua cũng không phải hết sức vừa ý.

Bất quá xuất hiện Trung Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan, khiến Hoắc Nguyên Chân hưng phấn một lần nữa.

Mình thật vất vả mới góp nhặt ba viên Sơ Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan, hợp thành một viên Trung Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan, mãi không muốn dùng tới, chính là chờ đợi có thể lấy được hai viên Trung Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan nữa.

Đến khi đó, Hoắc Nguyên Chân đã có thể chính thức có một môn võ học siêu cấp.

Chỉ có được võ học siêu cấp mới coi là có thể ganh đua dài ngắn cùng Tiên Thiên viên mãn, nếu không có võ học siêu cấp là không nên nghĩ đến chuyện chân chính tranh cao thấp cùng Tiên Thiên viên mãn.

Dù là người có nội lực chân khí hùng mạnh cũng là vô dụng, giống như người có một kho đạn, thế nhưng lại chỉ có một khẩu súng trường kiểu Arisaka. Đối phương chỉ có một băng đạn, thế nhưng lại có một khẩu súng máy hạng nặng.

Kim Nhãn Điêu, Trung Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan, hai hạng mục này cũng có chút khiến Hoắc Nguyên Chân khó có thể lấy hay bỏ, nhưng hắn vẫn không thể không tiếp tục xem phần thưởng còn lại.

Những ngày qua ảo cảnh luôn luôn cho hắn vui mừng, lần này cũng không có làm cho Hoắc Nguyên Chân thất vọng, trong đó ảo cảnh Sa La Song Thụ Viên là ảo cảnh Hoắc Nguyên Chân thích hơn. Mặc dù chỉ là ảo cảnh trung cấp, nhưng nếu vận dụng cho thật tốt, hiệu quả không kém chút nào so với ảo cảnh cao cấp.

Còn có chính là hạng mục võ công, bây giờ cũng là ba hạng mục.

Võ học sơ cấp là một môn Thối Pháp. Võ học trung cấp là Cà Sa Phục Ma Công

Võ học cao cấp là Tẩy Tủy Kinh.

Đối với Tẩy Tủy Kinh, Hoắc Nguyên Chân cũng là vô cùng mong đợi. Hắn trở thành thiên tài tu luyện chân chính, thiếu sót trước mắt chính là Tẩy Tủy Kinh. Chỉ cần quay trúng môn kinh thư này, Hoắc Nguyên Chân bảo đảm tốc độ tu luyện của mình còn có thể gia tăng lên nữa, đó là thứ càng thêm hữu dụng so với gia tốc tu luyện gấp mấy lần.

Còn có chính là kỹ năng của ba môn Tiên Thiên viên mãn kia.

Thiên Nhãn tầng thứ nhất, Thiên Nhĩ tầng thứ nhất, còn có phần thưởng dấu hỏi thần bí kia.

Nhìn qua toàn bộ phần thưởng, Hoắc Nguyên Chân tổng kết một cái, phát hiện có khả năng rất lớn cung cấp cho mình chọn.

Ba hạng mục kỹ năng Tiên Thiên viên mãn, Kim Nhãn Điểu, Trung Võ Học Tấn Cấp Đan, ảo cảnh Sa La Song Thụ Viên, Thưởng Lớn, Song Thiểm Tưởng, đại lễ bao, mười hạng mục phần thưởng này bất kể lấy được một hạng mục nào trong đó đều là rất tốt.

Tổng cộng cũng chỉ có hai mươi mốt phần thưởng, trong đó chín loại đều là lựa chọn tốt. Cơ hội trúng thưởng lần này xấp xỉ một nửa, không thể bảo là không lớn.

Hơn nữa Phật quang, Pháp tướng, Phạm âm cùng áo cảnh cao cấp đều là phần thưởng tốt, sau khi Hệ Thống thăng cấp, mình vẫn chiếm không ít tiện nghi.

Nghĩ tới nghĩ lui, thậm chí Hoắc Nguyên Chân cũng có chút khó giữ vẹn toàn, không biết rốt cục lựa chọn thế nào mới tốt, cuối cùng vẫn là quyết định cứ tìm cách quay trúng Thưởng Lớn.

Đang chuẩn bị điều chỉnh một chút lực độ, sau đó nhắm vào Thưởng Lớn, đột nhiên Hoắc Nguyên Chân phát hiện điểm sáng của luận bàn Hệ Thống đã trực tiếp vọt ra ngoài, căn bản là không có cho mình có cơ hội điều chỉnh lực độ.

Đến lúc này Hoắc Nguyên Chân mới có phát hiện mới, đó chính là sau khi Hệ Thống trải qua thăng cấp lần này, chỉ sợ chỗ sơ hở vốn trước đây có thể bị mình lợi dụng cũng hoàn toàn biến mất, cũng sẽ không xuất hiện chuyện như trước kia nữa.

Đây thật là Tái ông thất mã, mới vừa cao hứng chưa đến hai phút, Hệ Thống đã giáng cho mình một đòn.

Cũng may tâm tính của Hoắc Nguyên Chân không tệ, dù sao trước kia lợi dụng chỗ sơ hở này cũng không có thành công được mấy lần, bây giờ để xem xem vận may của mình như thế nào, mặc cho số phận ngược lại không cần phí tâm như trước.

Điểm sáng Hệ Thống xoay tròn một vòng, sau đó từ từ giảm tốc độ xuống. Ánh mắt của Hoắc Nguyên Chân đi theo điểm sáng, khẩn trương nhìn chăm chú.

Tốc độ của điểm sáng càng ngày càng chậm, lòng của Hoắc Nguyên Chân cũng lên xuống khẩn trương theo.

Rốt cục, điểm sáng ngừng lại, rơi vào ô Song Thiểm Tưởng.

Hoắc Nguyên Chân hưng phấn vung tay, không ngờ vận may của mình thật đúng là không tệ, cũng không biết có phải nguyên nhân ngày lễ hay không, cơ hội quay trúng lễ vật tốt khá lớn.

Song Thiểm Tưởng, hai lần tưởng thưởng, thế nào cũng có thể cho mình một phần thưởng không tệ nữa.

Ánh sáng của Song Thiểm Tưởng bắt đầu lóe lên, lựa chọn phần thưởng Hệ Thống, lúc này Hoắc Nguyên Chân càng thêm không khống chế được, liền dứt khoát an tâm chờ đợi.

Đợi một hồi, rốt cục phần thưởng thứ nhất đã ra.

- Ảo cảnh Sa La Song Thụ Viên.

Ảo cảnh này là do cảnh trung cấp, lần trước sau khi nó xuất hiện, lúc Hoắc Nguyên Chân chú ý lưu tâm kiểm tra mới biết chỗ trân quý của ảo cảnh này, chính là chỗ của Phật tổ chứng Niết Bàn.

Bây giờ đã quay trúng, cũng coi là phần thưởng không tệ.

- Quay trúng ảo cảnh Sa La Song Thụ Viên, có sử dụng chức năng đánh bạc hay không?

- Bỏ qua.

Hoắc Nguyên Chân cũng không muốn lấy phần thưởng trân quý ra đánh bạc, hơn nữa đánh bạc ảo cảnh này cũng chỉ là trúng được ảo cảnh khác, không có ý nghĩa lớn.

Sau khi xác định phần thưởng thứ nhất, ánh sáng Hệ Thống tiếp tục lóe lên.

Rất nhanh phần thưởng thứ hai cũng ra lò.

Phật quang tầng thứ ba!

Trong ba hạng mục phần thưởng Phật quang, Pháp Tướng, Phạm âm, Hoắc Nguyên Chân đầu tiên quay trúng chính là Phật quang, nhưng đến hôm nay mới quay trúng tầng thứ ba, tiến độ coi như là rất chậm.

Song ý nghĩa của tầng thứ ba cũng rất trọng đại, bởi vì sau khi đã quay trúng ba tầng, chỉ cần quay trúng tầng thứ tư là có thể tự do lựa chọn một hạng mục võ công.

Cho nên trong lòng của Hoắc Nguyên Chân, Phật quang tầng thứ tư tương đương với quyển thứ tư Cửu Dương Chân Kinh, đây là ngang giá.

Hệ Thống nhắc nhở vang lên:

- Quay trúng Phật quang tầng thứ ba, có sử dụng chức năng đánh bạc hay không?

- Bỏ qua.

Hoắc Nguyên Chân vẫn lựa chọn bỏ qua.

- Quay thưởng Tết Đoan Ngọ kết thúc, có lập tức bắt đầu quay thưởng ba năm hay không?

Sở dĩ Hoắc Nguyên Chân cũng không đánh bạc, cũng là bởi vì hôm nay có cơ hội hai lần quay thưởng, một lần không quay trúng thứ tốt cũng không cần nóng lòng, còn có thể trở lại lần sau.

- Bắt đầu.

Hoắc Nguyên Chân lựa chọn bắt đầu, Hệ Thống nhắc nhở lại gợi ý một câu:

- Túc chủ có thể lựa chọn phân phối phần thưởng lại lần nữa, cũng có thể lựa chọn tiếp tục quay thưởng sử dụng phần thưởng của Tết Đoan Ngọ.

Nghe Hệ Thống nhắc nhở câu này, Hoắc Nguyên Chân cao hứng vô cùng. Phần thưởng của lần này cực kỳ tốt, nếu bảo Hoắc Nguyên Chân bó, hắn thật sự là có chút không bỏ được, nếu có thể tiếp tục sử dụng những phần thưởng này quay thưởng vậy càng tốt hơn.

- Tiếp tục sử dụng phần thưởng lần này.

Theo Hoắc Nguyên Chân lựa chọn xong, luân bàn Hệ Thống sáng lên lần nữa, để Hoắc Nguyên Chân lại bắt đầu quay thưởng một lần nữa.

Thế nhưng không chờ Hoắc Nguyên Chân bắt đầu quay thưởng lần nữa, đột nhiên trong hiện thực, Kế Vô Song đang gấp gáp gọi hắn.

Hoắc Nguyên Chấn bất đắc dĩ mở mắt, nhìn Kế Vô Song nói:

- Kế thí chủ, đã xảy ra chuyện gì?

Kế Vô Song nói:

- Phương trượng, không xong, không thấy hai nữ tử kia.

Hoắc Nguyên Chân vội vàng quay đầu nhìn lại mới phát hiện mấy con lạc đà bên cạnh vẫn còn, nhưng đã không thấy bóng dáng của hai nữ tử kia đâu nữa.

Nhìn về phía sau nữa chi thấy bão cát càng lúc càng lớn, quả thật có thể dùng cát vàng đầy trời để hình dung, tiếng gió như quỷ khóc sói tru, vốn chính là đêm tối, bây giờ gần như là đưa tay ra không thấy được năm ngón.

Mà Hoắc Nguyên Chân phát hiện bởi vì mình ngồi xếp bằng ở đây, một nửa thân thể cơ hồ đều vùi lấp ở trong cát.

Hoắc Nguyên Chân nhìn Kế Vô Song nói:

- Có lẽ là chuyện của nữ nhân, một lát nữa bọn họ sẽ trở về đây.

Kế Vô Song nói:

- Phương trượng, không thể sơ ý, sợ rằng tối hôm nay chúng ta sẽ gặp chuyện không may.

Hoắc Nguyên Chân nóng lòng bắt đầu quay thưởng, thuận miệng nói cho qua:

- Chúng ta ở trong sa mạc, chuyện lớn nhất chỉ là bão cát, còn có thể có đại sự gì.

- Không đúng, phương trượng, ta mới vừa xem bói một quẻ, phát hiện tối nay chúng ta có thể phải chia ra. Hơn nữa bây giờ chúng ta bị vây trong bão cát, nửa bước cũng khó đi, là thời cơ rất tốt cho địch nhân tập kích, có thể sẽ có người tới đây công kích chúng ta.

Hoắc Nguyên Chân đang muốn thuận miệng nói vài câu nữa cho qua chuyện, đột nhiên trong bóng tối xa xa truyền tới một tiếng gào thét.

Thanh âm tựa hồ vẫn còn ở rất xa, nhưng theo cuồng phong tới lọt vào trong tai Hoắc Nguyên Chân.

Vừa nghe được thanh âm này, Hoắc Nguyên Chân nhất thời trong lòng kinh hãi.

Thanh âm của người này cho tới bây giờ chưa từng nghe qua, nhưng cho Hoắc Nguyên Chân cảm giác công lực của người này rất cao, hoàn toàn không kém gì mình hiện tại, thậm chí còn có phần hơn.

Mà Hoắc Nguyên Chân cảm giác người này cũng không phải là Tiên Thiên viên mãn, đại khái ngang hàng với Mạc Thiên Tà.

Trong đêm tối tới một cao thủ như vậy, đúng là sắp xảy ra chuyện không lành!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio