Dịch: Hạo Thiên
Đả tự: Sơn Lão Ma
Những chiến đấu gần người lại càng không được, ứng phó Lăng Ba Vi Bộ của đối phương quá khó khăn, chỉ có thể dùng phương pháp này từ từ kéo dài trước.
Lúc này trung niên cũng đã phát hiện nội lực của Hoắc Nguyên Chân tựa hồ có chút chênh lệch, mặc dù chênh lệch không phải là lớn lắm, nhưng quả thực tồn tại, như vậy đến cuối cùng, nhất định là hòa thượng kia không giữ vững được trước.
Cho nên hắn cũng vui vẻ dùng chỉ pháp công kích, tính toán dần dần đánh gục Hoắc Nguyên Chân.
Chỉ có điều chiến đấu chỉ pháp này cũng rất hung hiểm, hai người giống như là trong mưa bom bão đạn, từng đạo chỉ phong sắc bén chen nhau mà qua, nếu như không cẩn thận để trúng một chỉ, mùi vị cũng tuyệt đối không dễ chịu.
Trung niên dựa vào ưu thế của Lăng Ba Vi Bộ tránh né Vô Tướng Kiếp Chỉ của Hoắc Nguyên Chân không phải là quá cật lực.
Nhưng Hoắc Nguyên Chân tránh né Đạn Chỉ Thần Thông của hắn đã có khó khăn. Dù sao Mai Hoa Thung Bộ Pháp chỉ là bộ pháp sơ cấp, không có thần diệu như vậy. Chiến đấu một hồi lộ ra vẻ có chút chật vật, trung niên dần dần chiếm cứ thượng phong.
Hoắc Nguyên Chân âm thầm lo lắng, cảnh giới của trung niên này có thể gọi là chuẩn viên mãn, không ngờ lại khó ứng phó như vậy, tiếp tục như vậy mình chắc chắn thất bại.
Hơn nữa hiện tại phần thưởng cuối cùng hắn là đã ra, Hoắc Nguyên Chân còn nóng lòng kiểm tra, con ngươi xoay chuyển, đã nghĩ ra một biện pháp.
Âm thầm ngưng tụ nội lực, Hoắc Nguyên Chân sử dụng Phạm âm.
Phạm âm tầng thứ sáu cùng Thiên Lý Truyền Âm của Tiên Thiên viên mãn có hiệu quả tuyệt diệu như nhau, hơn nữa càng thêm có lực sát thương hơn Thiên Lý Truyền Âm.
Lần này Hoắc Nguyên Chân cũng không sử dụng hiệu quả sát thương của Phạm âm, trình độ đó xung kích nhằm vào loại cao thủ chuẩn viên mãn này không có tác dụng gì.
Hoắc Nguyên Chân chỉ nhìn trung niên này nói một câu:
- Tay sai của Lý Thanh Hoa!
Hoắc Nguyên Chân không biết tên của trung niên, nhưng nếu là Phó giáo chủ của Lạc Hoa thần giáo, như vậy nhất định là thủ hạ của Lý Thanh Hoa không thể nghi ngờ. Mình nói như vậy cũng xem là không sai.
Không ngờ trung niên này trong nháy mắt lại ngừng công kích, sắc mặt đỏ bừng muốn phân biện gì đó, sau lại đột nhiên ngây ngẩn cả người, ngơ ngác nhìn Hoắc Nguyên Chân.
Hoắc Nguyên Chân không biết tại sao hắn phản ứng với những lời này mạnh mẽ như vậy, bất quá nếu hắn tạm thời không công kích, đó chính là cơ hội của mình. Hoắc Nguyên Chân vội vàng đi kiểm tra hạng mục phần thưởng cuối cùng của Hệ Thống.
Mở ra luân bàn Hệ Thống, thanh âm nhắc nhở lần thứ hai về chuyện có đánh bạc hay không cũng đã qua.
Hoắc Nguyên Chân nhìn một cái, phần thưởng cuối cùng quay trúng lại là Thiên Nhãn Bí Thuật kỹ năng của Tiên Thiên viên mãn.
Thiên Nhãn Bí Thuật tầng thứ nhất, mục tiêu trong vòng trăm thước đều có thể thấy được.
Lại lấy được kỹ năng Tiên Thiên viên mãn, Hoắc Nguyên Chân nhất thời có chút khí huyết sôi trào, hay thật, xem ra là tính toán để mình bắt đầu giả mạo viên mãn sao?
Bất quá mình có nên lấy Thiên Nhãn Bí Thuật này ra đánh bạc hay không?
Dựa theo quy luật của Hệ Thống đánh bạc, nếu mang Thiên Nhãn Bí Thuật ra đánh bạc, nếu như thành công có thể lấy được Thiên Nhĩ Bí Thuật tầng thứ nhất, cũng có thể lấy được dấu hỏi thần bí kia.
Thật ra dấu hỏi này mới là thứ Hoắc Nguyên Chân hướng tới nhất, bởi vì Hệ Thống cũng không có cho ra trả lời chính xác, thậm chí cũng không thể kiểm tra, không biết là vật gì.
Không biết, hơn nữa khẳng định là vật tốt, đây mới là chỗ mấu chốt hấp dẫn Hoắc Nguyên Chân.
Nếu như là bình thường, Hoắc Nguyên Chân tuyệt đối sẽ không lấy Thiên Nhãn Bí Thuật ra đánh bạc, càng là đồ tốt càng không bỏ được
Nhưng hôm nay lại khác, hôm nay là Hệ Thống quay thưởng ba năm tròn.
Hoắc Nguyên Chân nghiên cứu Hệ Thống này lâu như vậy, phát hiện ra không chỉ một quy luật. Trong đó mặc dù chỗ sơ hở khi quay thưởng đã được lấp đi, nhưng Hoắc Nguyên Chân biết, mỗi khi đến thời điểm trọng yếu như ngày lễ Tết, cơ hội quay trúng Thưởng Lớn cùng phần thưởng tốt của Hệ Thống luôn luôn rất cao.
Ngay cả đánh bạc cũng như vậy, đánh bạc ngày tốt, cơ hội đánh trúng cũng rất lớn.
Đánh bạc của quay thưởng ba năm tròn đã thua một lần, cho nên lần thứ hai xác suất thất bại sẽ rất nhỏ.
Hoắc Nguyên Chân quyết định đánh bạc lần này, bất kể thế nào cũng không thể để lại nuối tiếc, tranh thủ xem xem rốt cục dấu hỏi Hệ Thống thần bí này là thứ gì.
Cùng lắm thì mình vẫn còn là mình, không giả bộ Tiên Thiên viên mãn là được.
Hơn nữa lần này đã lấy được ảo cảnh Sa La Song Thụ Viên, lấy được Phật quang tầng thứ ba, còn lấy được Trung Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan, Hoắc Nguyên Chân cảm thấy đã đủ vốn.
Hệ Thống vang lên nhắc nhở lần thứ ba:
- Quay trúng kỹ năng Tiên Thiên viên mãn, Thiên Nhãn Bí Thuật tầng thứ nhất, có sử dụng chức năng đánh bạc hay không?
- Đánh bạc!
Hoắc Nguyên Chân quyết định lựa chọn đánh bạc.
Ánh sáng của Hệ Thống bắt đầu lóe lên, hiện tại bắt đầu một lần đánh bạc lớn nhất từ khi Hoắc Nguyên Chân bắt đầu quay thưởng tới nay, lấy kỹ năng Tiên Thiên viên mãn đi đánh bạc, Hoắc Nguyên Chân tự mình ngẫm lại cũng cảm thấy có chút điên cuồng.
Không đợi đánh bạc của Hoắc Nguyên Chân ra kết quả, lúc này trung niên bên kia dò xét hỏi:
- Mới vừa rồi ngươi nói chuyện với ta đó sao? Hoắc Nguyên Chân muốn trả lời câu hỏi của trung niên, không thể không lần nữa ra khỏi Hệ Thống, nhìn hắn nói:
- Không sai, chính là bần tăng đang nói chuyện với ngươi.
- Ngươi là cao thủ Tiên Thiên viên mãn?
Trung niên nhìn Hoắc Nguyên Chân khó có thể tin, mặc dù công lực của Hoắc Nguyên Chân cũng rất cao, nhưng tựa hồ còn kém một bậc so với mình, tại sao có thể là Tiên Thiên viên mãn được?
Nhìn ánh mắt nghi hoặc của người này, Hoắc Nguyên Chân khẽ động tâm niệm, gật đầu dứt khoát, sau đó lại lần nữa thi triển Phạm âm, trực tiếp nói trong đầu của trung niên:
- Người nói bần tăng có phải là Tiên Thiên viên mãn hay không?
Hoắc Nguyên Chân không có cho ra câu trả lời chính xác, nhưng theo trung niên thấy hắn đã thừa nhận, bằng không sẽ không biết dùng bí pháp Thiên Lý Truyền Âm nói chuyện với mình.
Nghe được lời của Hoắc Nguyên Chân, nét mặt trung niên thực sự vô cùng kinh ngạc, không thể tưởng tượng nổi nhìn Hoắc Nguyên Chân nói:
- Không thể nào! Ngươi là ai? Tại sao cho tới bây giờ lão phu chưa từng nghe qua tên của ngươi? Tiên Thiên viên mãn không thể nào không tiếng tăm lẫy lừng.
Hoắc Nguyên Chân cười một tiếng:
- Tại sao? Tiên Thiên viên mãn nhất định đều phải nổi danh sao? Vậy ngươi là ai?
Trung niên lúc này hơi có chút kiêu ngạo nói:
- Lão phu Diệp Du Ly.
- Diệp Du Ly?
Hoắc Nguyên Chân cũng vô cùng kinh hãi, thì ra trung niên trước mắt này cũng là người có tiếng tăm, Diệp Du Ly chính là nhân vật trọng yếu trước Mạc Thiên Tà phát triển Ma giáo, đã từng đảm nhiệm giáo chủ Ma giáo.
Hơn hai mươi năm trước đây, nghe nói Diệp Du Ly vì xung kích Tiên Thiên viên mãn, luyện công đã luyện đến nội tẩu hỏa nhập ma, từ đó không hề đảm nhiệm giáo chủ Ma giáo nữa, biến mất khỏi giang hồ.